Người con gái đưa đò

Đó cũng là lúc những ngón tay ông ngừng cử động, ông dang rộng hai chân thon dài, tròn trĩnh của tôi, rồi loay hoay cởi chiếc quần xà lỏn đã tụt xuống ngang đùi. Tôi nhắm mắt, toàn thân căng ra chờ đợi, thì đây, cặp đùi to khoẻ của ông đã lại áp vào tôi, kéo đùi tôi bành ra hết cỡ. Tôi có thể cảm nhận những sợi lông nơi hạ bộ ông cọ vào da thịt mình. Tay ông mơn man, vuốt ve đầu vú tôi, ngắm nhìn thân thể trắng hồng của tôi như con thú đói nhìn miếng mồi ngon lần cuối trước khi ngấu nghiến.

Tôi giật thót người khi nơi âm hộ vừa có một vật cứng, nong nóng chạm vào. Tôi thở dồn bởi cảm giác lạ lẫm lần đầu tiên được biết trong đời. Dù không mở mắt, dù đang trong cơn bấn loạn với nỗi lo lắng mơ hồ tân nữ, tôi vẫn hình dung ra đó là cái vật cưng cứng đặc trưng của đàn ông. Có ai như tôi, đã qua hai đời chồng mà vẫn còn trinh trắng, cái khe động đào vẫn e ấp, nguyên sơ không tì vết. Chỉ giây lát nữa thôi, người đàn ông dày dạn kinh nghiệm kia sẽ cho tôi nếm trải mùi ân ái, nếm trải cái đau đớn đầy khoái nhục đầu đời…

– Á à…quân khốn nạn…quân lăng loàn…chúng mày…

Tiếng nói như rít qua kẽ răng của bà mẹ chồng giật tôi trở về thực tại. Tôi quáng quàng lùi vào góc bếp trong khi ông bố chồng tồng ngồng đứng chết trân. Sau giây phút định thần, tôi vơ vội áo quần mặc vào người rồi lao thẳng ra màn đêm. Men theo con đường cái, tôi chạy mải miết, mặc cho mưa táp vào mặt. Tôi đã chạy không biết bao lâu, khi định thần tôi mới biết mình đang đứng trước bến sông, nước trắng xoá. Tôi khóc rũ rượi trong cơn mưa. Tôi trách tạo hoá sinh tôi ra sao nỡ đầy đoạ thân xác tôi thế này. Đau đớn, tủi hờn, thất vọng, tôi ngó chằm chằm vào dòng sông mênh mang hun hút vắng. Thuỷ thần ơi, tôi nguyện hiến dâng tấm thân trinh bạch này cho người. Biết đâu, như thế, tôi sẽ gột sạch mọi tội lỗi, sẽ thanh thản về nơi cõi hư vô. Vĩnh biệt mọi tủi nhục, vĩnh biệt thế nhân với những trò đùa của số phận…

…Tôi trở mình, đầu nặng như búa bổ. Tôi đang ở đâu thế này, gượng ngồi dậy, tôi phát hiện ra mình đang nằm trong căn chòi của ai đó. Tôi đang ở đâu thế này?

– Tỉnh lại rồi à con?

Tiếng của bà cụ già vọng ra từ căn bếp thấp lè tè. Thì ra đây là người đã cứu sống tôi, đã giằng tôi ra khỏi bàn tay của tử thân. Bà cứu tôi làm gì kia chứ, tôi có còn thiết sống nữa đâu.

Vậy mà tôi vẫn sống cho đến bây giờ, ngay cả khi không còn sự bao bọc chở che của bà lão. Bà đã ra đi trong một cơn bạo bệnh. Rồi thời gian cũng nguôi ngoai dần. Tôi trở thành chủ của cái quán bên bến sông này đã hơn chục năm nay.

– Cộc…cộc…cộc

– Ai đấy!

Dù mới nhá nhem tối nhưng tôi vẫn cẩn thận cài chốt cửa, trời mưa nên bến vắng người. Tôi mở cửa nhìn ra: Một người đàn ông cao lớn trong bộ quân phục bạc màu. Tôi miễn cưỡng mở chốt cửa, yên lòng hơn khi thấy dáng đi khập khiễng của người đàn ông.

– Chị cho tôi trú nhờ, mưa to quá!

Tôi lẳng lặng pha trà mời khách, ngó lơ ra ngoài trời

– Mưa kiểu này chẳng biết khi nào mới tạnh

– Chị có rượu không, cho tôi xin một ngụm

Hơi rượu dường như làm anh ta bạo dạn hơn:

– Chị uống cùng tôi cho vui, uống một mình buồn quá!

Rưọu ư, uống thì uống. Chẳng mấy chốc, chai rượu đã gần cạn.

– Anh nhà và các cháu đâu cả rồi chị?

– Tôi ở một mình!

Tôi tự giận mình vì trót lỡ lời. Lẽ ra tôi cứ nói đại là nhà tôi sắp về, hoặc bọn nhỏ đang ở trong xóm có hay hơn không, đằng này…Mà sao anh ta cứ nhìn tôi chằm chằm thế kia…

Khuôn mặt vuông vắn, chiếc cằm chẻ cương nghị thoáng một chút bối rối. Thấy vậy, tôi trấn an:

– Anh mệt thì cứ lên giường nghỉ tạm

Tôi vừa nói dứt câu thì một cơn gió mạnh ào tới, cánh cửa sổ sập mạnh, ngọn đèn chao đảo rồi vụt tắt, không gian chìm vào bóng đêm. Tôi mò mẫm lại phía đầu giường, chỗ để cây đèn pin…Tôi rụt phắt tay lại khi biết mình vừa chạm vào tay của người đàn ông nhưng chỉ trong tích tắc, những ngón tay thon nhỏ của tôi đã nằm gọn trong lòng bàn tay ấm nóng của anh ta rồi. Không chỉ bàn tay mà cả thân hình tôi cũng đã bị kẹp bởi hai cánh tay cứng như gọng kìm. Tôi vùng vẫy, chống cự nhưng làm sao đọ được với người đàn ông sức vóc gấp đôi mình, tôi thở dài bất lực.

– Anh! Anh buông tôi ra…tôi…

Không có tiếng trả lời, chỉ có tiếng thở dồn của người đàn ông. Hơi thở nồng nặc mùi rưọu phả vào mặt, tôi rên rỉ bất lực khi anh ta áp chặt môi vào miệng mình. Cặp môi mỏng với hàng ria mép lởm chởm làm tôi nổi da gà. Tôi run run khi cặp môi tham lam, hơi thở nồng nặc mùi rượu đang rà xuống cổ, cà miết lên làn da non nớt ở ngực. Cho đến khi cặp môi anh ta ngậm chặt đầu vú mình thì tôi không còn đứng vững nữa. May mà trời tối, nếu có ánh sáng đèn hẳn tôi phải xấu hổ lắm. Tôi bắt đầu thở như người đứt hơi khi môi lưỡi anh tạo những vòng gút xoáy từ hai đầu vú, tôi nhắm nghiền mắt khi cái sướng rờn rợn đang chạy dọc sống lưng, đọng lại nơi cửa mình. Tôi mơ màng nhận ra chiếc quần chun của mình đã theo tay anh tụt xuống ngang đầu gối, cả thân thể tôi đang được anh nhấc bổng lên giường.

Chiếc giường quen thuộc của tôi đây mà, tôi vừa kịp cảm nhận tấm lưng trần của mình áp vào mặt chiếu thì cũng là lúc một cơ thể đàn ông trần truồng, ấm nóng đổ ập xuống. Chiếc giường kêu lên ken két dưới sức nặng của người đàn ông, còn tôi nằm im chờ đợi. Chén rượu với nồng độ nặng, sự âu yếm vuốt ve của người đàn ông đã đánh thức ham muốn tình dục trong tôi. Cả cơ thể chín muồi dục tính của tôi bừng bừng trỗi dậy. Màn đêm đặc quánh, nồng nặc mùi rượu và mùi hoi nồng đặc trưng của cơ thể đàn ông. Tôi bật lên tiếng kêu nhỏ khi chiếc cằm lởm chởm râu ria của anh chạm nhẹ trên ngực mình, tôi oằn người khi môi lưỡi anh nút chặt đầu vú, bàn tay anh dò dẩm, xoa vuốt lên bụng, lên đùi rồi len vào cả cái khe khít rịt đang rịn ra chất thanh tân, trinh nữ. Anh có cảm nhận được tôi còn trong trắng hay không, vì rằng dù đã ngoài 30 nhưng cơ thể tôi vẫn thon gọn, mọi đường nét vẫn căng tròn mềm mại như thủa tôi mười tám. Nhất là hai bầu ngực nhỏ nhắn, chắc nịch với hai đầu vú đỏ hồng, rồi khe âm hộ với những sợi lông mịn màng, e ấp giữa cặp đùi thon dài, chắc nịch. Thú thật, nhiều lần, không kìm nổi sự tò mò bản năng, tôi cũng đã tự tìm cảm giác dục tình trên da thịt mình. Tôi vuốt ve mọi chỗ, cả cái khe đỏ hồng khin khít chưa một lần ban phát khoái lạc trọn vẹn cho một người đàn ông. Phần da thịt nhạy cảm đó, tôi chỉ dám xoa vuốt rồi nhẹ nhàng thò đầu ngón tay út vào, chỉ nửa lóng thôi đã lo sợ rút ra.

Cảm giác có được khi tự mình mân mê, xoa vuốt chỉ bằng một phần nghìn so với niềm sướng khoái vô bờ lúc này. Bàn tay ram ráp, chai sần đang cọ xát khắp người tôi, nhất là chỗ bên trong đám lông mịn nơi âm hộ. Dù đang bấn loạn vì cảm giác sướng tê nơi đầu vú, rạo rực mê tơi nơi cửa mình, tôi vẫn cảm nhận tiếng mưa đang trút rào rào bên ngoài phên nứa…

Môi anh đã rời đầu vú tôi, dù chưa có kinh nghiệm gì trong chuyện ái ân, dù bờ mi khép hờ, tôi vẫn nhận ra anh đang ngồi chồm hỗm phía dưới, sau khi đã kéo đùi tôi giang rộng. Theo phản xạ nữ giới, tôi co người định ngồi dậy khi anh ấn cái vật nong nóng chạm vào cửa mình. Bàn tay anh đặt nhẹ lên bụng tôi như trấn an. Cảm giác khoai khoái, ran ran lại đến khi cái vật cưng cứng của anh cà miết lên những phần da thịt nhạy cảm nhất của con gái…