Người đàn bà nhiều chồng

Anh đủ thông minh để biết là tôi đã đi tìm hạnh phúc với một người đàn ông khác, nhưng anh cũng đủ tế nhị để không muốn biết đó là ai. Anh cũng biết là tôi vẫn yêu thương anh và đứa con gái của chúng tôi một cách đầm ấm. Như vậy là đủ cho anh rồi.

Đối với Trung thì phức tạp hơn vì con Lan vợ chàng rất ghen. Trung phải tìm mọi cách để đến được với tôi. Nhưng con Lan dù có nghi ngờ cách mấy cũng không thể nào ngờ được là địch thủ của nó lại nằm trong sân nhà! Do công việc của Trung và của tôi bắt buộc chúng tôi thường phải đi công tác xa Sài Gòn nên chúng tôi dễ kết hợp hai chương trình để có thể sống chung với nhau vài ngày một cách trọn vẹn như hai vợ chồng. Những ngày đó tôi toàn tâm toàn ý làm vợ của Trung, cố gắng đem lại cho chàng hạnh phúc mà chàng mong đợi.

Khi bàn về cách xưng hô với nhau, Trung vẫn nhất quyết giữ nguyên cách xưng hô Chị – Em với tôi. Chàng nói:

– Em quen kêu Chị Hai, Chị Phượng rồi. Đổi đi chỉ thêm mắc công mà thôi. Với lại kêu vợ mình bằng « Chị » có cái gì đó hay hay làm em thích lắm.

– Có phải vì em hứng thú với tính cách cấm kỵ của cách xưng hô đó?

Trung cười xòa:

– Có mấy ai trên thế gian mà lấy được chị dâu mình về làm vợ!

Chúng tôi cũng rất hợp với nhau về mặt tình dục.

Với anh Hiếu thì tình yêu triết lý quan trọng hơn tình dục trong khi Trung thì « trần tục » hơn nhiều. Với anh Hiếu thì làm tình có tính cách « zen » hơn còn với Trung thì làm tình có phần dâm dật hơn nhiều. Tôi thích cả hai cách!

Anh Hiếu dạy tôi cách làm tình thật nhẹ nhàng bay bổng, để đạt được trạng thái « siêu thoát ». Anh làm tình cả giờ đồng hồ, trong tiếng nhạc nhẹ, với mùi hương nhang trầm…

Trung thì trần tục hơn, chàng thích « đụ » tôi! Trung giúp tôi thỏa mãn cái phần dâm đãng trong tôi.

Hai người chồng của tôi không biết ghen là gì: Với anh Hiếu thì đó là triết lý sống của anh, còn Trung thì đâu có vị thế gì để mà ghen? Chàng chỉ là người đến sau, tôi dù sao cũng là chị dâu của Trung. Nhờ vậy mà cuộc sống tay ba của chúng tôi rất hài hòa, an bình. Điều đó càng làm tăng lên cực điểm lòng tự tin của tôi. Thời điểm đó tôi có cảm tưởng như tôi nắm cả vũ trụ trong tay!

Tôi vẫn thường lên Thủ Đức thăm Mẹ nuôi của Trung vì tôi rất thương yêu Bà. Mẹ tôi cũng đã mất từ lúc tôi còn nhỏ nên tôi rất sung sướng khi tìm được một người Mẹ cho tôi. Mẹ Linh cũng rất thương tôi. Tôi khám phá ra một người phụ nữ không quê mùa như tôi tưởng. Thì ra Bà cũng thuộc thành phần trí thức, đã từng được Nhà Nước gửi sang Đông Âu tập huấn. Mẹ Linh từng là giảng viên Đại Học. Từ lúc về hưu non, đã một năm, Bà sống đạm bạc, ăn mặc xoàng xĩnh nên lúc đầu tôi tưởng là Bà nhà quê. Thật ra thì tuy đã 50 tuổi nhưng nhìn Bà rất « đẹp lão », gương mặt phương phi với ánh mắt sáng ngời.

Tôi rất thích hợp với Mẹ Linh, thích nói chuyện về đủ mọi đề tài với Bà. Hai Mẹ con rất tâm đầu ý hợp, không dấu nhau chuyện gì. Khi biết hết chuyện của tôi, Mẹ Linh chặc lưỡi:

– Mẹ rất thán phục con đó. Con là đàn bà Việt Nam mà con dám sống hết mình theo sở thích của con thì Mẹ tuy khá thông thoáng đó, nhưng Mẹ không làm được. Con dám làm vợ của hai người đàn ông cùng một lúc thì Mẹ chịu thua con. Nhưng Mẹ rất háo hức muốn theo dõi cuộc sống của con, con nhớ kể hết cho Mẹ nghe.

Tôi sung sướng ôm Bà:

– Con sẽ kể hết cho Mẹ nghe… nhưng mà còn chuyện chăn gối thì chắc không dám…

– Mẹ muốn nghe hết mà.

Mẹ Linh nhìn tôi mà cười:

– Con biết không, khi Mẹ sang ở bên Đông Đức Mẹ rất thích cách sống của người dân bên đó. Họ không bị ràng buộc về tình ái, tình dục như người Việt Nam chúng ta. Mẹ hoàn toàn không bảo thủ ở điểm đó. Mẹ cho là mình rất thoáng trong lĩnh vực đó.

Tôi mỉm cười, nheo mắt nói đùa:

– Mẹ thí dụ gì đó cho con nghe thử « độ thoáng » của Mẹ.

Mẹ Linh ngần ngừ rồi thẳng thắn nói:

– Con muốn một thí dụ? Mẹ… tâm sự cho con biết một chuyện kín của Mẹ đây. Lâu lâu khi Mẹ có nhu cầu thì Mẹ vẫn… thủ dâm đó!

Tôi sững sờ nhìn Bà, bật kêu lớn:

– Mẹ! Thiệt vậy sao?

Mẹ Linh đưa tay bụm miệng tôi lại:

– Nè, đừng nói lớn, láng giềng nghe được, ngượng chết!

Rồi Bà cười thú vị:

– Bộ con tưởng là đến 50 tuổi thì người đàn bà không còn cuộc sống tình dục hay sao? Đến 60, 70 mà người ta vẫn còn háo hức nữa là…

– Dạ… dạ… có điều con chưa bao giờ nghĩ đến chuyện đó mà thôi.

Rồi tôi nắm tay Bà mà hân hoan nói:

– Hôm nay con vui lắm. Hai mẹ con mình thật là gần gũi với nhau. Con cảm ơn Mẹ đã dám tin tưởng con để chia sẻ với con chuyện thầm kín đó.

Mẹ Linh hiền từ nhìn tôi:

– Con biết không, ông nhà chết sớm khi Mẹ mới hơn 30 tuổi. Mà Ba Mẹ lại không có con cái, do đó mới nhận nuôi thằng Trung. Ba mươi tuổi là độ tuổi sung sức của người đàn bà, làm sao mà Mẹ không tìm cách để giải tỏa những rạo rực của mình? Mẹ đến với thủ dâm là lẻ tự nhiên. Mẹ đòi hỏi quyền lợi đó, không có gì mà phải xấu hổ hết.

Tôi nhìn Bà mà nói:

– Bây giờ đến phiên con phải thán phục Mẹ đó.

– Hai mẹ con mình đã trao đổi được những tâm sự riêng tư như vậy thì Mẹ hỏi con: Con có thủ dâm hay không?

– Dạ… thật ra thì lâu lắm rồi con không có dịp làm chuyện đó vì Mẹ cũng hiểu mà! Với hai ông chồng thì con đâu có thời gian mà thủ dâm? Con nhớ… là phải trở lại thời con mới vô Đại Học thì mới còn thủ dâm thường xuyên.

Tôi cười hì hì:

– Con còn nhớ… lần đầu tiên mình thủ dâm là lúc con mới 14 tuổi đó nhe…

Mẹ cười vui vẻ:

– Xí! Vậy mà khoe cái gì! Phần Mẹ thì Mẹ đã biết làm chuyện đó khi chưa đầy 13 tuổi. Phải nói là Mẹ sớm có kinh lắm, mới 12 tuổi mà đã bị « dính » rồi. Rồi chỉ vài tháng sau là Mẹ đã mọc lông chim rồi.

Tôi đi từ ngạc nhiên này sang ngạc nhiên khác: Có thật vậy sao? Con gái 12 tuổi mà đã có kinh rồi sao? Với lại 12 tuổi thì còn con nít thấy mồ, làm sao mà biết chuyện tình dục, thủ dâm cho được?

Mẹ hiểu ý của tôi nên Mẹ nói:

– Đâu phải Mẹ tự biết! Đó là có người chỉ cho Mẹ đó. Có dịp Mẹ sẽ kể cho con gai của Mẹ nghe.

Tôi thật sự không ngờ là quan hệ của tôi với Mẹ nuôi của Trung lại có thể được thoải mái đến mức độ đó. Tôi xem Mẹ Linh không những như là một người Mẹ mà còn như là một người bạn tri kỷ, chia sẻ với nhau những tâm tư thầm kín. Tôi không có bạn gái như vậy, chỉ biết chia sẻ với hai người đàn ông trong đời tôi. Nhưng có một người bạn tri kỷ đồng phái cũng là một thích thú rất lớn. Giữa đàn bà phụ nữ với nhau có nhiều chuyện mà đàn ông không thể hiểu được.

Với lại, mang danh là « Mẹ » nhưng Mẹ Linh không có ràng buộc máu mủ, ràng buộc quá khứ gì với tôi… nên mọi chuyện dễ dàng hơn nhiều. Từ đó tôi thường xuyên lên Thủ Đức để chơi với Bà. Riết rồi tôi xem nhà Bà như nhà mình. Mẹ Linh cũng sung sướng khi có tôi đột ngột chen vào cuộc sống hằng ngày của Bà. Nhờ có tôi nên Trung cũng thường đến thăm Mẹ hơn, Mẹ Linh dành một phòng riêng cho hai đứa chúng tôi để chúng tôi có dịp ở đêm lại với Mẹ. Sinh khí trong nhà năng động hẳn lên.

Trung nói:

– Nhờ có chị Phượng mà Mẹ vui nhiều. Mẹ không còn lủi thủi như trước. Mà hình như Mẹ trông có vẻ trẻ trung hơn trước thì phải!

Mẹ Linh phì cười:

– Thì chứ gì nữa! Vợ con bắt Mẹ đi làm tóc, nó còn dẫn Mẹ đi mua quần áo mới, không cho Mẹ bận mấy cái áo bà ba xám nữa đó.