Người đàn bà nhiều chồng

Trung tâm sự với tôi là thật ra nó đã mết tôi từ lúc tôi về nhà chồng nhưng nó không dám biểu lộ tình cảm đó. Sự việc xảy ra làm nó sung sướng tột cùng. Qua những ngày chăn gối cận kề với nó, tôi cũng nhận ra là mình gắn bó với nó nhiều hơn là mình tưởng. Một loại tình cảm vừa phức tạp vừa tự nhiên làm tôi bồi hồi. Tôi nhận ra là tình cảm tôi dành cho Trung không ảnh hưởng gì đến tình yêu của tôi với chồng tôi. Tôi thầm nghĩ: Như vậy nghĩa là tôi có thể yêu hai người đàn ông cùng một lúc hay sao?

Từ đó tôi lấy một quyết định quan trọng, một quyết định ảnh hưởng đến suốt cuộc đời tình ái của tôi sau này: Những thời gian mỗi khi tôi ở bên một người đàn ông nào thì tôi toàn tâm toàn ý với người đó, tuyệt đối không nghĩ đến bất cứ người đàn ông nào khác, tuyệt đối không so sánh, cân đo.

Tôi nhắm mắt buông tay, trao thân cho Trung với tất cả lòng thành của tôi.

Đêm cuối trước khi về lại Sài Gòn, Trung năn nỉ tôi bú nó. Thì ra vợ nó hoàn toàn không chịu làm chuyện đó. Tôi thì không có rào cản đó, tôi rất thích bú cu.

Muốn để lại ấn tượng khó quên cho nó, tôi biểu Trung nằm khom lưng, chống hai tay và hai đầu gối, giống như khi chúng ta chơi làm con chó hay con mèo. Xong tôi luồn đầu mình dưới hạ bộ của Trung, nắm cu của nó để bú trong tư thế đó. Trung thích quá, cứ rên rỉ không ngớt làm tôi càng kích thích hơn.

Tôi còn dùng hai tay để banh hai mông đít của Trung ra mà vuốt ve lỗ đít làm chàng ta càng kêu rên lớn hơn. Khi thấy Trung bắt đầu uốn éo co giật thì tôi lại thụt ngay một ngón tay vào lỗ đít làm Trung rú lên một tiếng gầm rồi nó bắn khí ra dầm dề trong cuống họng của tôi. Tôi nhắm mắt để hưởng thụ mùi vị hăng hăng của dương khí người đàn ông. Những lúc đó tôi cảm nhận thật mạnh mẽ quyền uy của người đàn bà.

Trung nằm lăn ra mà ôm tôi, cảm ơn rối rít. Nó hôn tôi âu yếm mà cười:

– Miệng chị còn đầy mùi khí của em. Đây là lần đầu tiên em được nếm khí của chính mình.

Xong nó thừ người ra, nhìn lên trần nhà. Tôi chống tay nhìn vào mắt nó:

– Nè em yêu của chị, sao tự nhiên lặng thinh như vậy? Có vấn đề gì hay sao? Nói cho chị biết đi.

Trung thở dài:

– Tự nhiên em nghĩ… phải chi em gặp chị khi em và chị chưa lập gia đình thì em sẽ xin được cưới chị làm vợ.

Tôi cười khúc khích:

– Khi chị lấy chồng, chị 22 tuổi, lúc đó em mới có 16, 17 tuổi, là đứa con nít làm sao mà lấy chị làm vợ cho được?

Tôi nói đùa nhưng thấy Trung làm thinh, có vẽ buồn nên tôi đưa tay vuốt ve nó:

– Thôi mà, chuyện đã qua, hơi đau mà tiếc rẻ. Với lại… tuy đã có chồng, nhưng chị cũng có thể là vợ em được chứ!

Trung ngồi vực dậy, trố mắt:

– Thiệt sao? Chị chấp nhận làm vợ của em? Nghĩa là sao?

– Nghĩa là hai đứa chúng ta vẫn có gia đình bình thường như trước, nhưng… khi đến với nhau thì chúng ta xem nhau như vợ chồng, đối xử với nhau như vợ chồng và thương yêu nhau như vợ chồng.

Trung thờ người ra, bàng hoàng nhìn tôi làm tôi phải phì cười:

– Bộ em không thấy là những ngày qua, chị thương yêu và chăm sóc em như vợ chăm sóc chồng hay sao?

Trung nhìn tôi với đôi mắt lạ lùng:

– Em muốn chị kêu em là chồng. Ngay bây giờ.

Tôi mỉm cười, nói nhỏ:

– Chồng yêu của tôi.

– Em sung sướng quá, em muốn chạy ra đường la lớn lên cho mọi người biết chị chấp nhận làm vợ của em.

– Đừng làm trò điên rồ đó, công an bắt bỏ tù cho xem.

Trung bắt tôi ngồi dậy thay quần áo để đi ra Hồ Gươm trước khách sạn của chúng tôi. Trung giải thích cho tôi nghe:

– Hồ Gươm rất linh thiêng trong văn hoá nước ta, những gì mà người ta hứa hẹn tại đây đều có ý nghĩa sâu xa. Em muốn hai vợ chồng mình thề non hẹn biển tại đây.

Tôi bồi hồi cảm động: Những gì mà Trung vừa nói làm tôi dao động mạnh.

Trung lấy trong túi một đồng tiền rồi nắm tay tôi:

– Mình hãy bắt chước người Tây Phương khi họ ném một đồng tiền vào vạc nước ở thành phố Trevi bên Ý để thỉnh cầu một điều tốt đẹp gì đó. Hai chúng mình cũng nên xin Trời Đất chứng giám cho tình cảm của chúng mình.

Tôi gật đầu đồng ý… Thề thốt xong, tôi lấy đồng tiền mà ném xa ra hồ… xong hai đứa chúng tôi nhìn nhau mà cười sung sướng.

Trung nhỏ nhẹ nói:

– Em muốn cho một người đặc biệt biết tin mừng này! Đó là Mẹ nuôi của em.

Về lại Sài Gòn, vì còn chút thời giờ nên Trung dẫn tôi lên Thủ Đức đến nhà mẹ nuôi của chàng. Trung có người mẹ nuôi mà chàng quý mến vô cùng, nhất là từ khi mẹ chàng mất. Mẹ Linh của Trung là một người phụ nữ trung niên đâu chừng 50 tuổi, lớn hơn tôi 17 tuổi. Bà hiền lành chất phát, ăn mặc rất xoàng xĩnh nhưng lại có gương mặt rất đẹp, nhìn Bà lần đầu là tôi có cảm tình ngay. Trung nắm tay tôi chạy vào nhà gặp Bà.

Mẹ Linh cười:

– Cái thằng này, làm gì mà hấp tấp vậy, có tin gì vui báo cho Mẹ phải không?

Trung cười hì hì:

– Mẹ nói đúng đó. Con muốn báo cho Mẹ một tin vui.

– Vậy sao?

– Mẹ, con muốn giới thiệu cho Mẹ: Đây là Phượng, vợ của con.

Bà nhìn tôi ngắm nghía rồi quay sang Trung:

– Nhưng con đã có con Lan rồi mà?

– Đúng vậy nhưng Phượng cũng là vợ của con. Con dẫn Phương về ra mắt Mẹ.

Mẹ Linh lắc đầu cười:

– Tụi trẻ bây thật khó hiểu quá đối với bà già này. Mẹ chịu thua, không theo nổi. Nói giản dị hơn cho Mẹ biết.

– Thôi thì Mẹ chỉ cần biết một điều thôi: Đây là vợ của con, tên là Phượng.

Bà nhìn tôi cười hiền hòa:

– Mới nhìn, mới gặp nhưng Mẹ lại thấy thích vợ mới của con.

Phần tôi thì tôi tràn đầy cảm xúc. Trung vừa cho tôi được hưởng một tình huống đầy ấp tình cảm. Tôi như cô dâu ngượng ngùng được chồng dẫn về giới thiệu với gia đình lần đầu. Tôi cảm thấy bồi hồi xúc động. Tôi vụng về bước đến gần Bà. Mẹ Linh mỡ vòng tay đón tôi một cách âu yếm làm tôi không cầm lòng được, tôi ôm Bà vào lòng mà rưng rưng. Tôi sung sướng được thêm một người Mẹ để thương yêu.

Mẹ Linh nắm tay tôi mà nói:

– Con về với thằng Trung thì nhớ chăm sóc cho nó chu đáo nghe con! Nó lang bang lắm, lớn chồng ngồng vậy nhưng còn khờ lắm.

– Dạ, con hứa với Mẹ, con sẽ nghe theo lời Mẹ.

Bà lại nắm tay Trung mà dịu dàng nói:

– Còn con, con cũng phải hứa với Mẹ là con phải thương yêu vợ con thiệt nhiều đó. Mới gặp nó nhưng Mẹ đã biết là nó rất tốt. Đừng làm nó buồn nhe con trai của Mẹ?

– Dạ, con cũng xin hứa là con sẽ thương yêu Phượng hết lòng.

– Thôi hai đứa vào nằm nghỉ một chút, Mẹ ra chợ mua mấy món về nấu cho hai con ăn.

Vào phòng tôi ôm Trung mà khóc thút thít. Tôi không ngờ hôm nay mình lại được sống một tình huống đẹp và huy hoàng như vậy: Tôi đang được hân hạnh làm một người con dâu về gặp Mẹ chồng trong một tình cảnh đầy cảm xúc.

Tôi sụt sùi nói:

– Trung ơi, chị cảm ơn tấm lòng của Trung.

Chàng sung sướng ghì tôi vào lòng:

– Vợ yêu của tôi!

Trung nhẹ nhàng dìu tôi nằm xuống giường rồi từ từ cởi hết quần áo của tôi ra… Chúng tôi làm tình như điên như dại, tôi buông lỏng hoàn toàn… tôi chìu chuộng Trung trong tất cả những gì mà chàng đòi hỏi…

Phần 3

Trung hứng tình và hạnh phúc quá nên chàng chơi tôi hai lần liên tiếp, mặc cho Mẹ lên tiếng kêu chúng tôi ra ăn cơm.
Khi cuối cùng hai đứa chúng tôi ra khỏi phòng thì Mẹ Linh nhìn chúng tôi mà nheo mắt cười làm tôi đỏ bừng mặt. Tôi ngượng ngùng nói:

– Mẹ… Mẹ cứ ghẹo tụi con hoài hà…

– Con gái! Mẹ có nói gì đâu?

Được làm vợ của hai người anh em, tôi hạnh phúc vô ngần! Thật là một điều mà tôi không dám mơ ước tới. Anh Hiếu chồng tôi là một người đàn ông thông thoáng trong tư tưởng, triết lý sống của anh là « Trời sinh, Trời dưỡng! Cái gì phải đến thi sẽ đến ». Theo anh mục tiêu tối hậu của con người là đi tìm Hạnh Phúc, do đó anh quan niệm là phải để cho mỗi cá nhân tự đi tìm cái hạnh phúc tối hậu đó, mỗi cá nhân phải chịu trách nhiệm riêng cho mình. Anh áp dụng triết lý đó cho anh và anh cổ vũ tôi áp dụng cho chính tôi.