Vợ Thích Cặc Lạ

Thấm thoát Danh đã qua Canada được ba mươi năm. Gần hết những năm tháng Danh và vợ vật lộn với tiếng nước người và cơm áo thì tóc đã ngả mầu. Nhớ lại thời bên Việt nam, Danh lớn lên và trưởng thành sau cuộc chiến. Đói khổ, tranh sống từng ngày nhưng vẫn tập tĩnh bồ bịch, bắt đầu chơi trò người lớn với con bé hàng xóm.

Không có phòng ốc hoặc chỗ làm trò, hai đứa dắt nhau ra sau bụi tre tù tí. Danh tay rờ cái lồn nhẵn nhụi chưa một sợi lông của con bé, tay đưa cu vào miệng con bé bắt nút. Hai đứa vui được vài lần nhưng những cái lý lắc vụng trộm đó chưa được kết thúc bằng diễm phúc đút cu vào lồn. Đang vui học cách vào đường yêu thì cuộc tình bị dán đoạn khi gia đình chàng vượt biên. Tiếp theo là một năm cơ cực trong trại tỵ nạn, con cu bị tù hãm, thiếu thốn đủ thứ, nhất là đàn bà.

Từ giã trại tỵ nạn Songkla, gia đình Danh qua định cư bên thành phố Montreal. Sáu người lớn bé chen chúc trong một căn nhà nhỏ ba phòng ngủ cũ kỹ gần đường Papineau. Chật vật nhưng Danh tìm lại được cuộc sống tự do, tha hồ bay nhảy, bồ bịch. Nào gái Việt, nào đầm Tây, đầm Ý, đầm Canadien… Thoáng một cái, Danh tốt nghiệp đại học, có việc rồi lập gia đình.

Đến nay, cuộc sống coi như là ổn định. Danh đi làm cho một hãng điện tử Mỹ, vợ làm công chức cho chính phủ Canada. Hai đứa con trưởng thành dọn ra khỏi nhà từ hai năm nay, thỉnh thoảng chúng mới về thăm ba mẹ đôi ba ngày. Còn lại hai vợ chồng trong căn nhà rộng thêng thang. Nhiều lúc họ chỉ còn biết nhìn nhau thở dài nhưng họ an phận thoải mái sống tiếp quãng đời trầm bình còn lại. Mỹ có từ “empty nesters” cho những cặp đang hoặc sắp về già!

Danh trông bề ngoài rất phong trần với mái tóc hoa râm, 57 tuổi mà ai cũng khen trẻ như thanh niên còn Trang vợ chàng, mới có 42, trông gọn gàng, thanh lịch như gái ba mươi. So với đám bạn Việt nam chung quanh, Trang còn quá trẻ, trẻ đến độ mấy bà bạn khác thèm thuồng, ganh tỵ. Hễ có dịp gặp nhau, bà nào cũng xáp lại hỏi Trang bí quyết giữ mình đẹp và son trẻ như vậy. Chiều bạn bè, nàng vui vẻ tóm tắt:

– Em thấy điểm quan trọng nhất là vợ chồng hạnh phúc và không lo nghĩ thì mình sẽ chận được cái già để nó không xồng xộc đến.

Người bạn cố khai thác thêm:

– Hạnh phúc vợ chồng có bao gồm tiền bạc, công việc và hòa hợp về chăn gối không?

Cực chẳng đã, Trang nhỏn nhoẻn:

– Dạ theo em, ba yếu tố chị nói rất đúng. Công việc vững chắc đưa đến tiền bạc rủng rỉnh, cái mà hai vợ chồng dễ chia sẻ nhất nhưng gối chăn lại hơi khó chia. Trời thương chúng em hợp nhau về chuyện này lắm và là một trong những bí quyết gạo cội trong đời sống của tụi em đó! Em hỏi chị câu này, “ông ăn ốc, bà đổ vỏ” thì vui chỗ nào? Ngày cưới hai vợ chồng đã thề hứa trước trời đất, quỉ thần, ông bà cha mẹ, họ hàng và bạn bè là sẽ “chia ngọt xẻ bùi” mà sao lên giường chỉ một mình ông vui còn bà nằm tô hô băn khoăn?

Đến lượt người bạn đỏ mặt:

– Em đang đấm ngực em đây. Từ khi lấy chồng đến nay, coi như em một dạ chiều chồng suốt đi, chưa hề biết hưởng thụ là gì. Em phải bái chị làm sư phụ mới được. Nhưng ông chồng em tệ lắm, chắc anh ấy già rồi, yếu và chóng bỏ cuộc lắm. Anh Danh trông uy phong quá, khoẻ là phải. Chị Trang ơi, chị sướng quá đi thôi. Có chồng như chị mới đáng tấm chồng chứ! Anh Danh đúng là số một.

Nói vậy chứ về con đường chăn gối vợ chồng, tuy chưa về hưu nhưng Danh đã bắt đầu thấm mệt. Sau hơn hai chục năm vật lộn với cơm áo và bổn phận vợ chồng, Danh nay đã thấy thế nào là tuổi xế chiều, là mỏi mệt, là hết xí quách. Những năm tháng mới lập gia đình, Danh khoẻ như voi, như cọp. Đêm bảy ngày ba thì hơi thần thoại chứ một đêm Danh vật Trang hai ba lần là chuyện đã xẩy ra nhiều lần.

Trong hai, ba năm trở lại đây, cái “phong độ” của Danh nó biến mất tận đâu đâu. Thời gian làm bạc mái đầu, làm Danh mỏi gối chùn chân. Leo lên mình Trang hai ba phút đã thở hổn hển, lắm khi chưa kịp tới Danh đã xìu hẳn đi không còn làm ăn gì được nữa. Trang hiểu chồng, chỉ im lặng chịu đựng nhưng Trang thì ngược lại, không biết sao tự nhiên đâm ra hăng hái với chuyện chăn gối hơn rất nhiều. Nhiều người nói với thời kỳ tiền mãn kinh, các bà đâm ra tiếc nuối thời son trẻ huy hoàng của mình nên phải sống nhanh, sống thiệt, sống mạnh chăng? Có người thắc mắc phải chăng vì cuộc sống vật chất đã đâu vào đó, con cái không còn bên cạnh quấy rầy nên các nàng mới có dịp tung tăng như vậy?

Thương vợ đứt ruột, Danh cứ nhìn Trang, nghĩ đến mình mà thở dài thườn thượt. Chạnh nghĩ mình mà là Trang thì sao? Chả lẽ cứ ngậm miệng chiều chồng để rồi khi hên thì được hưởng còn khi chồng yếu thì huề cả làng sao?

Luân lý tập tục Á đông quá khắt khe với đàn bà, dù sống ở tận bên Mỹ, bên Canada, bên Tây, những truyền thống cổ hủ quý báu đó cũng vẫn đuổi theo mấy bà đêm ngày. Những khi hai vợ chồng coi phim con heo, Danh lén nhìn Trang tội nghiệp. Có lần Danh nói chơi với vợ:

– Mấy bà lấy Tây chắc thích lắm hả?

Trang chống chế:
– Thì cũng là người chứ có gì lạ nhiều khi trông lông lá xồm xoàm thấy ghê.

Danh xoay vợ lại chỉ vào màn ảnh:

– Trời ơi, em thấy không, con cu thằng đó nó hồng hào gân guốc trông mê hơn cái con cu nho nhỏ lại còn tái đen của Á đông… Em động tí là ra nước lênh láng, bỏ không đụ uổng lắm. Có dịp, nhất định anh sẽ cho em hưởng của lạ. Không Mỹ thì Tây…

Trang nghe chồng nói cũng thấy rúng động trong lòng, mơ ngày nào đó được hưởng cu lạ nhưng ngả vào vai Danh vã lả:
– Em đâu cần của lạ, anh làm em sướng là đủ rồi.

Chỉ nghĩ đến một con cu khác đâm vào lồn Trang, cu Danh đã đứng vùng dậy đòi ăn thua đủ. Danh ôm vợ sát vào mình thủ thỉ:
– Của anh ngày thường nó không nghe lời anh như xưa nữa nhưng thấy em sắp được Tây đụ, nó ghen nên đứng lên đây này.

Trang hình như hơi xiêu lòng:
– Em nghĩ mình nên từ từ anh ạ…

Danh càng xiết chặt vợ vào lòng âu yếm:
– Ô Kê ô kê. Tội cho vợ tôi. Thử cho biết, cho sướng mà cưng. Miễn là em bằng lòng, anh sẽ lựa người đàng hoàng cho em đụ… nghe cưng?

Trang càng nũng nịu với chồng:
– Kỳ quá anh, Ô Kê… người ngoài nghe họ cười cho thối ruột đó.

Danh không giằng co với vợ nữa, nhưng nghĩ giá mà Trang bạo dạn lên một tý như dân Canadien thì dễ dàng biết bao. Hắn đã tìm đủ cách kể cả chuyện kho hình vợ ở truồng phơi lồn trụi lông ra cho một số bạn Tây coi, đứa nào cũng khen lồn vú đẹp, xung phong muốn đụ nhưng Trang lại chưa chịu. Danh đâu biết là vợ mình cũng có những ước muốn… thầm thầm kín kín trong tận đáy lòng.

Mỗi lần coi phim tục, Trang thỉnh thoảng cũng so sánh, suy nghĩ vẩn vơ. Giá mà con cu thằng Tây đó đâm vào lồn mình thì chắc sướng lắm nhỉ hoặc mình mà được ôm cái thân hình lực lưỡng, trắng trẻo đó vào lòng thì thật đã hoặc nếu mình được nựng con cu Tây dài, đỏ hồng, thơm phức và cứng như sắt đó thì nước lồn mình chảy ra như thác đổ… Trang đỏ mặt, thẹn với chính mình, không dám nghĩ thêm nữa.

Phải đến cả tháng sau hai người mới đồng ý về cuộc vui sắp tới cho Trang: Phải là Tây Canadien da trắng, không đen và không vàng. Chính nàng sẽ quyết định chọn ai sẽ tham gia chứ không do Danh xía vào.

Tình cờ một hôm Trang gặp Mario, chồng của Vân, cô bạn hồi mới chân ướt chân ráo đến Montreal. Năm đó cô bạn của Trang đã qua Canada được hai năm và đang học ở trường Collège Francais. Và anh chàng gốc Ý Mario này dậy toán lý hoá trong trường. Nhờ đám học trò Việt nam, hắn học tiếng Việt và người dậy kèm Mario nói tiếng Việt trong suốt mấy năm liền là Vân. Rồi tình thầy trò đổ thành tình yêu lúc nào không hay và hai người lấy nhau. Mấy năm gần đây, hình như vì cơm không lành, canh không ngọt, Vân và Mario chia tay. Vân theo người tình mới qua Mỹ còn Mario vẫn một mình ở căn nhà cũ trên đường St. Urbain.