Tự truyện của dâm dâm cô nương

– Đến phiên tao nha – nhỏ bạn thích thú

Nó leo lên người mình rồi cũng cạ lên cạ xuống trên cái mu múp míp trắng nõn không 1 sợi lông tơ của mình. 2 con bé 7 – 8 tuổi tiếp tục học đòi chuyện người lớn. Thú thật lúc mình cạ nó thì sướng lắm nhưng đến lúc nó cạ mình thì lại không (vì không chạm trúng hột le). Sau 1 lúc người nó cũng co giật 2 mắt lim dim, nó thở mạnh 1 cái rồi gục lên người mình. Chim nó ướt ướt, chim mình cũng thế, ướt nhẹp. Mình hỏi nó :

– Thích hông mạy ??

– Thích… Đã ! – Nó vừa nói vừa thở

Rồi cũng như anh họ, mình dặn nó là không được nói ai nghe. Nó ừ 1 cách khoái chí rồi 2 đứa mặc quần vào típ tục chơi đồ hàng đến tối thì mình về nhà ăn cơm. Sau đó, cứ đều đều 1 tuần là mình lại chạy sang nhà nhỏ Thuỳ 2 – 3 lần và 2 đứa lại cùng nhau chơi trò bí mật…

Một buổi trưa nọ, mẹ phải đi công chuyện, bắt mình ở nhà coi nhà. Chán vì không được sang nhà nhỏ Thùy chơi trò chơi bí mật với nó, cũng chẳng biết làm gì nên mình ngồi thừ ngoài cửa. Lát sau, nhỏ Hoài hàng xóm đi ra, nhìn thấy mình nó hỏi:

– Êh T, sao ngồi đây vậy?!

– Mẹ đi rồi, tớ không biết làm gì. (Nhà Hoài là người Bắc nên thường xưng “cậu”, “tớ” với mình nghe mắc cười.)

– Tớ sang chơi với cậu nhé.

Đang chán, nên mình gật đầu. Vì nhỏ Hoài này cũng nhiều trò lắm, lúc nào nó cũng bày trò này trò kia cho tụi nhóc trong xóm, chơi với nó chắc chắn vui rồi.

Hoài vào nhà lấy búp bê rồi sang chơi. Hai đứa thay áo cho búp bê chán chê lại lôi đồ hàng ra chơi, nhưng chỉ một lúc sau là chán. Hoài mới hỏi tôi:

– Êh này, cậu biết cái trò con trai con gái không?!

– Là trò gì thế?!

– Là cái trò mà cái ấy của con trai chạm vào chim mình đấy?!

Lúc ấy mình mới nhớ lại cảnh mà ông kia đã làm với bà chị điên cạnh nhà con Thùy, tôi gật. Hoài nói tiếp:

– Con gái cũng chơi với nhau được đó.

– Ý Hoài là trò bí mật hả?!

– Ừh. T. Biết hãh?!

– Biết.

– Thế mình chơi đi.

Tôi nhìn con bạn, hơi khựng lại vì không nghĩ một đứa ngoan hiền như con Hoài lại biết trò chơi bí mật. Nhưng vì đang cảm thấy bứt rứt, cảm giác muốn được chơi cái trò ấy lại đến, mình liền đồng ý. Nhỏ Hoài đứng lên tuột quần sịp xuống, cởi váy ra. Da nhỏ này trắng muốt, chim cũng mũm mĩm nhưng có vẻ to hơn mình. Mình cũng cởi quần ra. Nhỏ nằm đè lên mình, cũng nhún, cũng đẩy đẩy, có vẻ thành thục lắm. Nó còn rên nữa cơ. Mình nghĩ, chắc nhỏ này chơi trò bí mật nhiều rồi, nên mới rành như vậy. Con nhỏ chơi lâu ơi là lâu, mình nằm dưới không có cảm giác thích là mấy (vì có được cái gì cạ vô chim đâu) nên mình hơi cằn nhằn:

– Lâu quá àh, tới lượt tớ nữa.

– Aaaarg… Đợ.. ợi… Tí… Điiiiiii

Mình cũng sợ làm nó giận sẽ không chơi với mình nữa nên mình nằm im. Lát sau nhỏ đẩy nhanh hơn, và rồi rên lớn một cái, sau đó nẳm phục xuống người mình. Mặt nhỏ có vẻ thích thú lắm. Mình ngổm dậy ngay:

– Tới tớ nèh.

Nhỏ Hoài nằm ngửa lên, mình úp chim mình lên chim nó. Chim nó bây giờ ướt ướt, làm mình thích hơn. Mình day day chim mình lên nó, cảm giác tê tê nhưng thích lắm. Mình day nhanh và mạnh, vì sợ mẹ về bất chợt, nên chỉ lúc sau là mình cũng tới tột đỉnh. Mình nằm lăn ra đất cạnh con bạn. Hoài nhìn mình cười:

– Mai mình lại chơi tiếp nha.

Rồi hai đứa mặc quần vào, móc nghéo sẽ không nói chuyện này cho ai.

Cũng có lần, cả 3 đứa mình: mình, Thùy và Hoài cũng tham gia trò chơi. Lần đó, nhỏ Thùy đang chơi ở nhà mình, thì nhỏ Hoài qua tìm mình. Mình rủ nó vào, cả 3 đứa chơi trò gia đình. Mình phân cho nhỏ Hoài là chồng, còn mình với con Thùy là vợ. Mình chạy xuống bếp xin mẹ cái chăn, giăng lên bốn góc làm nhà. 3 Đứa đang chơi đồ hàng vui vẻ thì nhỏ Hoài rủ chơi trò chơi bí mật. Mình nhìn Thùy ý dò hỏi. Thùy gật. Nhưng vì có mẹ ở nhà, không dám cởi đồ ra nên tụi mình mặc đồ nằm đè lên nhau, mình và con Thùy nằm ở dưới, còn Hoài thì nằm trên. Hoài nằm trên con Thùy trước, vẫn như những lần trước, nó chổng hai tay đẩy đẩy phần hông dưới, trong khi con chim nó úp chặt lên con chim của con Thùy. Lần này con Hoài không dám rên nữa, nó chỉ im lặng mà làm. Tự nhiên có tiếng nói:

– Mấy đứa làm gì vậy hã?! – Mẹ mình đứng trước “căn nhà” bằng chăn, có vẻ tức giận, mẹ lôi mình ra, la cả ba đứa một trận, bắt hứa không được làm vậy nữa rồi dẹp luôn cái chăn. Con Hoài, Con Thùy sợ xanh mặt, nó níu níu tay mình. Chắc tụi nó sợ mẹ mình méc mẹ tụi nó. Con Hoài chạy một mạch về nhà, mấy bữa sau không dám qua nữa. Còn Thùy với mình ngồi một góc, chẳng dám làm gì. Tới chiều mẹ nó qua đón, nó run cầm cập, nhưng may cho nó, mẹ không nói gì cả. Nhưng con nít mà, làm sao ngăn được trí tò mò, cho nên chỉ hôm sau là mình lại chạy qua nhà con Thuỳ và típ tục trò chơi bí mật. Khi thì với con Thuỳ, khi thì với con Hoài, dần dần mình càng lúc càng thích thú cảm giác đó hơn và lại mong đến dịp về quê. Chắc chắn, thế nào anh Lâm cũng lại rủ mình chơi trò bí mật!!

Phần 3

Bẵng một thời gian thì tết đến, mẹ cho mình về quê ăn tết. Mình háo hức ra mặt, cứ ríu ra ríu rít chuẩn bị đồ đạc. Mẹ cười trêu mình:

– Sao nôn thế con?

Mẹ đâu biết trong đầu đứa trẻ non nớt như mình lại có hình ảnh anh họ đang xoa chim cho mình, còn mình thì đang sục cu cho anh.

Sáng hôm sau, mình và mẹ lên đường về quê. Mình ngồi trên xe mà lòng cứ nôn nao, mong mau mau tới quê để được cùng anh Lâm chơi trò bí mật, ngập chìm trong những suy nghĩ đó, mình ngủ quên lúc nào không biết. Tới lúc tỉnh dậy thì đã đến quê. Mình chào một lượt họ hàng rồi chạy đi tìm anh Lâm ngay. Tìm khắp một lượt từ sân nhà trước đến nhà sau, từ phòng ngủ đến phòng khácch cũng không có, mình tiu ngỉu hỏi dì:

– Anh Lâm đâu rồi dì Hoa?

– Àh, nó qua nhà chú từ sớm. Mai nó mới về con.

Thế là phải đợi đến tận mai, sao mà lâu vậy. Mình chán chường ngồi trong phòng xem tivi suốt ngày, nhưng tâm trí thì không tập trung vào những bộ phim hoạt hình đang chiếu, nó chỉ toàn là hình ảnh của anh họ với đôi mắt lim dim, những tiếng rên nhẹ và những cảm giác sướng khoái nơi con chim be bé của mình. Tối đó, mình ngủ chẳng yên, toàn thân ngứa ngáy, bứt rứt khó chịu. Mình lấy tay xoa xoa chim như anh họ vẫn làm, vẫn có cảm giác thích thích, nhưng không bằng lúc anh họ xoa cho. Mình cứ trằn trọc như vậy mãi, cho đến khi chìm vào giấc ngủ mình lại mơ thấy anh họ đang nhấp nhổm trên người mình, hệt như cảnh thấy ở nhà nhỏ Thùy…

– Dậy, dậy đi con. – Tiếng mẹ gọi cắt ngang giấc mơ.

Chợt nhớ hôm nay anh Lâm về, mình bật dậy, chạy xuống nhà ngay, Lâm đang ngồi ăn sáng, thấy mình, anh cười tươi.

– Êh, chào nhóc

– Anh Lâm về rồi. – Mình chạy đến ôm chầm lấy anh.

– Nó mong con từ qua tới giờ. – Mẹ nói.

Anh họ cười hì hì vỗ vồ đầu mình mấy cái, rồi bắt mình đi đánh răng rửa mặt, ăn sáng. Ăn xong, mẹ và dì dặn hai đứa ở nhà trông nhà, còn hai người đi chợ. Anh họ đợi hai người đi khuất liền khép cửa, kéo mình nằm xuống nhà. Vừa xoa xoa dưới đũn quần vừa nói:

– Sao? Bé nhớ anh hả?!

– Nhớ chứ. – Mình trả lời hồn nhiên. – Mình chơi trò đó nữa nha anh.

– Ừh. Bé thích nó rồi hả?!

– Dạ thích. – Mình gật ngay tắp lự.

Anh họ xoa đều xoa đều, làm cho mình cảm thấy mê mẩn, cái cảm giác này lâu rồi mới có, dù có chơi trò này bao nhiêu lần với tụi con Thùy, con Hoài thì vẫn không bằng anh Lâm. Anh Lâm tuột quần, đưa con cu đã ngóc dậy từ lúc nào của anh, năm nay nó đã lớn hơn nhiều so với năm ngoái, cho mình cầm. Mình nhớ “bài” nên cầm lấy rồi ve vuốt nó cẩn thận. Mình nhìn chăm chú vào mấy đường gân nổi trên nó, trông chúng thật là đáng sợ mà cũng làm cho mình thích nữa. Thiệt lạ ghê!