Tống Tình Dì Dâm

“Hãy chờ chút để tôi cho chú tôi nghe cuốn băng này đã rồi dì hẵng đi!”. Nó nói, mắt nhìn thẳng vào dì nó trong khi dì nó lưỡng lự, nửa đi nửa dừng. Trông dì nó thực sự bị sốc.

“Khôôôông! Đừng”. Dì nó thì thào.

“Ưhhhm! Vậy thì tốt nhất là dì hãy lại đây và làm theo yêu cầu của tôi đi.” Nó nói trước khi chuẩn bị nhấn phím số cuối cùng. Dì nó vẫn không chuyển động. Thế là nó nhấn nốt phím và đưa ông nghe lên tai chờ tín hiệu…

Dì nó vội chạy bổ lại chỗ điện thoại và dập máy. Nó để yên cho dì nó làm việc đó. Dì nó cũng biết là nó có thể thực hiện được việc đó lại bất kỳ lúc nào mà.

“Không, đừng! Tao sẽ làm theo yêu cầu của mày. ” Dì nó nói bằng một giọng khàn khàn.

“Hãy đừng xưng “tao” với tôi! Xưng là “tôi” được rồi!”

Dì nó từ từ ngồi xuống bên cạnh nó, chậm chạp đưa tay nắm lấy con cặc đang cứng ngắc của nó và cúi xuống…Mắt dì nó bây giờ đã đối diện thẳng với cặc nó, cái nhìn như thể dì nó đang nhìn cái máy chém vậy!

Nó đẩy dì nó ngồi xổm xuông dưới chân giường giữa hai chân của nó. Còn nó thì ngồi dạng háng ra, hơi cúi xuống đặt nhẹ tay lên cổ dì nó. Và một tay thì lồng vào làn tóc mượt mà của dì nó và khẽ ấn nhẹ đầu dì nó xuống nơi mà nó cần phải đến:con cặc đang chờ sẵn của nó.

Nó thấy dì nó ngập ngừng, và sau đó dì nó ưỡn đầu lại phía sau.

”Cường ơi, làm ơn đừng bắt dì làm thế”-Dì nó năn nỉ.

Nhưng nó không nói gì, chỉ tiếp tục ấn đầu dì nó xuống. Và một cảnh tượng thật kích thích xảy ra. Nó thấy bờ môi mọng căng của dì nó từ từ, từ từ, từng phân một tiíen đến đầu buồi đang có một chút khí rỉ ra của nó.

“Há mồm ra”. Nó chỉ nói được có vậy. Cảnh tượng thật là kích thích khiến nó phải cố gắng tập trung kiềm chế để không phọt tinh ra. Nó còn có nhiều việc để làm nữa.

Môi dì nó hé mở. Dì nó hơi giật lại một chút. Nó liền nảy người lên một chút, và ấn đầu dì nó xuống. Cả con cặc của nó liền biến mất trong mồm của dì nó.

Nó cảm thấy như đang ở trên thiên đường. Nó biết là nó không thể kìm chế được lâu nữa. Nó đẩy sâu cặc vào tận sâu trong cuống họng của dì nó. Dì nó không làm bất cứ động tác bú mút nào. Tất cả chỉ là thụ động. mặc cho nó đưa đẩy đầu của dì nó lên xuống. Thế nhưng như thế cũng là đủ lắm rồi.

“Nhanh lên, nhanh lên, nhanh lên!!!” nó gào lên, và tay thì dập thật nhanh đầu dì nó lên và xuống.

“Grmmmmm”. Nó thốt ra một tiếng rên lớn và thúc sâu cặc nó vào miệng dì nó, bàn tay ghì thật chặt lấy đầu dì nó. Và một dòng tinh khí nóng hổi vọt ra, phọt thẳng thật sâu vào tận cuống họng của dì nó.

Dì nó bật ra một tiếng oẹ và giật đầu ra khỏi cặc nó. Nó vẫn tiếp tục phun ào ạt. Tinh khí của nó bắn ra như thể được tích trữ từ thế kỷ trước, phun đầy vào mặt, vào cổ và vào tóc của dì nó. Một cảnh tượng thật dâm dật, kích thích hết chỗ nói.

Dì nó chạy vội vào trong toa lét, khạc nhổ ầm mỹ. Trong khi đó nó nằm ngả ra giường, hết sức thoả mãn với cảnh tượng những gì mà dì ruột của nó vừa phải làm cho nó.

Dì nó mở cửa buồng tắm bước ra, chạy lại chỗ nó để cuộn băng cat-xet. Và nó để cho dì nó lấy cuộn băng ra. “Quân tử nhất ngôn” mà!

“Mày là đồ chó đẻ, đồ chó đẻ bệnh hoạn.” Dì nó gầm lên trước khi bước ra khỏi phòng. Nó vẫn nhắm mắt lim dim tận hưởng khoái cảm, không thèm nhìn dì nó bước ra. Nó nghe tiếng chân dì nó bước về phòng. Và sau đó là tiếng mở vòi nước. Nó nghe tiếng nước chảy rất lâu, rất lâu. Chắc là dì nó đang “gột rửa”! Nó mỉm cười một mình, mắt liếc vào góc tủ quần áo, nơi nó đã đặt sẵn chiếc camera của nó. Và nó nhẹc nhàng chìm vào giấc ngủ.

Nó ngủ dậy vào lúc 11h sáng. Dì nó đã đi khỏi nhà từ lúc nào.

“Đi mà cũng chẳng thèm hôn tạm biệt”-nó cười 1 mình. Nó bắt đầu cảm thấy thích cái “trò chơi” mới này.

Nó nghe thấy tiếng xe hơi của dì nó về vào lúc khoảng 2h chiều. Nó vội vã nhẩy lên giường. Nó có thể đoán được chuyện gì sắp xảy ra. Ai vào hoàn cảnh của nó cũng đều biết mà.

Tiếng chân dì nó bước ầm ầm lên cầu thang. Dì nó bước vào phòng nó với bộ mặt hầm hầm như muốn ăn tươi nuốt sống nó, quẳng vào mặt nó một chiếc phong bì. Nó chậm rãi nhặt lên và mở ra. Trong đó là một tấm vé tàu, giờ khởi hành là 4h chiều hôm đó.

“Hãy mang những cái bẩn thỉu dơ dáy của mày và cút ngay ra khỏi nhà tao đồ con lợn bẩn thỉu!”-dì nó quát lên vào mặt nó.

“Tôi cũng có một cái phong bì cho dì đây. Dì có thể xem qua trước khi tôi gửi nó đi!”

Dì nó giật mình sửng sốt, mắt ngó vào cái phong bì cộm cộm mà nó đang cầm trên tay. Ở ngoài phong bì ghi tên và địa chỉ người nhận là chú nó-chồng của bà.

“Không biết nó lại giở trò gì nữa đây” dì nó nhủ thầm và với tay giật phắt lấy cái phong bì. Một cuốn băng video rơi ra.

“À, đó là hôm qua vô tình tôi lại để cái camera của tôi mở. Và nó đã tự động ghi lại tất cả. Cảnh gì thì dì cũng biết rồi đấy. Thế là tiện tay tôi đem sao luôn 1 bản ra để dì xem thử xem có hay không!” Nó nhăn mặt cười đểu cáng.

Nó có thể nhìn thấy dì nó run run, kèm theo một cái rùng mình ớn lạnh quen thuộc như những lần trước. Và dì nó biết rằng mình đang đối đầu với ai-điều đó đồng nghĩa với việc lại có chuyện sắp xảy ra rồi đây.

Dì nó cũng chẳng thèm về phòng mình nữa. Với bàn tay run run, dì nó cầm cuốn băng, chạy về phía cái đầu Video, nhét vào và nhấn nút play.

Dì nó nhìn chết trân vào màn hình: Trên tivi hiện ra cảnh dì nó đang bú mút thằng cháu ruột của mình. Đầu dì nó hục lên, hục xuống. VÀ nó ngồi đó, chân dạng ra, ánh mắt lim dim đê mê…Và cả cảnh nó phụt tinh ra đầy mặt, cổ dì nó. Trông hệt như một cuốn phim sex chính cống. Dì nó trợn tròn mắt, không thốt ra được một tiếng, miệng thở dốc. Dì nó quá sốc trước cảnh tượng đó.

Nó bước tới tắt đầu và tivi, sau đó dìu nhẹ bà dì đáng thương đang đứng như trời trồng tới chiếc ghế salông. Dì nó ngồi xuống một cách nặng nhọc. Nó cứ để dì nó ngồi yên như vậy chừng 30 giây. Bỗng dì nó nhảy chồm ra khỏi ghế bành, chạy tới cái đầu rút cuốn băng ra và cứ thế giật đứt từng đoạn băng một, miệng lảm nhảm:

“Đồ chó chết, đồ khốn nạn, đồ trời đánh thánh vật”

“Dì làm thế có ích gì đâu. Đấy đâu phải là cuốn gốc. Chỉ là bản sao thôi. Tôi đã sao thành 3 cuốn như thế để chuẩn bị gửi đi những nơi cần gửi rồi.”

“Đừng; xin đừng làm thế; làm ơn xin đừ.ư.ng” Dì nó bật lên tiếng nức nở van xin.

“Ồ được, tôi sẽ không gửi đâu, nhưng…”

“Mày còn muốn tao làm gì nữa hả đồ khốn kiếp? Làm gì? Làm gì? Làm gì?” Dì nó gào lên với giọng điệu của một người đang bị kích động tột cùng.

Vẫn giữ một vẻ mặt bình thản, nó nhỏ nhẹ:

“Hôm qua dì đã cởi quần áo cho tôi. Hôm nay, đến lượt tôi sẽ cởi cho dì!”

“Caaaáiii gìiiiiiiiiii” Dì nó lắp bắp “Không! không đời nào! Tao là dì ruột của mày cơ mà! Mày không thể nhìn thấy tao trần truồng được!”

“Một là thế, hai là tôi sẽ gửi mấy cuốn băng này đi. Tuỳ dì chọn!”

“Tao sẽ bảo là mày cưỡng ép tao; Mày hiếp dâm tao. Khi đó mày sẽ là người gặp rắc rối chứ không phải là tao đâu.” Dì nó trả lời.

“Mình bắt buộc phải cho “con mồi” này tê liệt hoàn toàn mới được!” – thoáng nghĩ một lát như thế rồi nó lần tay xuống gối, lấy ra một cuốn băng cat-set và một tờ giấy-không, đúng ra là một bức thư. Chỉ cần nhìn thoáng qua là dì nó hiểu ngay ra sự việc: Nó đã giữ lại tất cả bằng chứng. Và dì nó biêt dì nó đã là người thua cuộc. Mọi sự kháng cự của dì nó đều đã bị bẻ gãy. “Thằng lỏi con ranh ma khốn nạn!”-dì nó nghĩ.