Tội lỗi - Phần 2

Lúc xong tôi cũng chả thấy nó đâu nữa! Chán tôi cũng đi vào nhà cởi bớt áo cho đỡ nóng phông bạt cũng đang dần dỡ xúông bàn ghế cũng đang được dọn dần! người cũng thưa dần và đến 6h chiều thì không gian cũng trở lại cái vốn yên tĩnh ban đầu của nó! Tiếng gà mẹ gọi con chuẩn bị về chuồng những chú bò kêu vài tiếng trên đường về chuồng! xa xa đã thấy ánh đèn ở một vài nhà lóe lên mặc dù chưa tối hẳn. Bất ngờ tôi nghe thấy một giọng nói trong trẻo vang lên “ Cậu đứng đấy làm thơ ah! Trông thi sĩ thế đang tương tư em nào phải không” quay lại con cháu tôi đã đứng đấy bao giờ tóc đã để buông xúông ngang vai không còn buộc đuôi gà nhìn nó trong tư thế này thật là dịu dàng và nết na khác hẳn cái vẻ rắn rỏi khi buộc tóc đuôi gà. “Ah cậu đứng hít thở không khí tí trên HN ít khi có được không gian như ở quê lắm” Nó khẽ ah lên 1 tiếng rồi tiến lên đứng song song với tôi khẽ nói “Lúc nãy cháu thấy cậu nói câu tiếng anh đấy! thế cậu cũng thích BSB ah” Tôi bảo “uhh cậu cũng hâm mộ lắm nhất là thằng Nick carter! ở lớp cậu có mấy đứa hay trêu cậu toàn gọi nó là Nick cứt trâu nên cậu cáu lắm”(thật ra chính tôi mới hay là thằng đi trêu cái bọn thích Nick và BSB như thế). Nó bật cười trong trẻo và nhảy cẫng lên “ Thật thế hả cậu sao cậu giống cháu thế! Đúng là tri kỷ gặp nhau rồi” Tôi không nhảy lên như nó nhưng trái tim tôi thì lại đang muốn đập tan lồng ngực vì sung sướng bàn tay ra đầy mồ hôi vì cơn căng thẳng đã đi qua, tôi đã thành công ban đầu trong việc làm thân. Rồi cứ thế tôi và nó nói chuyện qua lại ban đầu chỉ là các bài hát của BSB(Thật ra thì tôi cũng thích BSB nhưng chẳng đến nỗi điên cuồng như mấy đứa fan khùng) rồi việc học, rồi bạn bè, rồi môi trường, rồi các khó khăn hay gặp phải khi thi đại học.

Tôi trổ hết tài ăn nói để mua được những giọng cười khúc khích, thi thoảng là những lần nó lấy tay đánh nhẹ vào vai khi tôi trêu nó. Loắng cái đã hơn 7h trời đã bắt đầu lạnh hơn tôi bảo nó vào nhà lấy ghế ra ngồi trước hiên rồi lại nói chuyện tiếp hai cậu cháu đang rôm rả thì đứa con cậu ruột nó đến gọi nó về trên nhà cậu nó ăn cơm! Nó bèn đứng dậy chuẩn bị ra về nhưng tôi thấy nó có vẻ co ro trong cái áo len mỏng bèn bảo nó “Đứng đấy chờ cậu 1 tí” rồi chạy vào nhà luôn không chờ nó hỏi thêm gì. Lúc quay ra tôi mang theo cái áo khoác! Bốc 1 vài thanh kẹo cho vào túi áo khoác rồi khoác lên người nó bảo “ trời lạnh cháu mặc vào không ốm! mai cậu lên đấy lấy về sau cũng được” Nó dưa ánh mắt cảm kích sau hàng mi cong vút nhìn tôi rồi bảo vâng! Tôi bảo nó cho 2 tay vào áo rồi khoác lên sau đấy xoay người nó lại và kéo áo giúp nó! Nó vẫn đứng yên khi kéo cái khóa đến ngực nó tim tôi đập thình thịch có khi còn hơn cả lúc tôi đứng ngòai màn e gái tôi trong cái đêm going bão ấy!

Tôi khẽ khàng cho tay cọ nhẹ vào ngực nó rồi kéo lên, dù chỉ là chạm vào cái lớp áo len bên ngòai cái ngực thôi tôi cũng biết rằng ở dưới đấy là 2 quả núi lửa đang phập phồng theo từng hơi thở chứ không phải cam mà cũng chẳng phải bưởi nữa! một bộ ngực đã phát triển hết của 1 người con gái! Rồi tôi khẽ xoa nhẹ lên tóc nó và vuốt xuống má bảo “Thôi 2 đứa đi đi” (nó và đứa xuống gọi nó). Nó đi nhưng một lúc sau lại thấy chạy lại hỏi “ bao giờ cậu về HN” tôi bảo “chắc trưa mai” nó bảo “ cháu còn ở đến chiều tối mai bố cháu mới đón về cơ! Hay cậu ở lại chơi đến tối mai rồi hãy đi được không! ở đay nói chuyện với cháu chả có ai hợp cả chán lắm ‎ấy” Tôi mừng thầm trong bụng nhưng vẫn cố bình tĩnh trả lời “Uhm để cậu xin phép ông(tức bố tôi) cậu sẽ cố hết sức” Nó chạy đi rồi nói vọng lại “ Cậu nhớ đấy nhé!”.

Nó đi rồi tôi ngồi lại 1 mình lòng thầm nghĩ, mình yêu nó rồi chăng nhưng soát đi soát lại thì tôi vẫn thấy tình cảm tôi dành cho 1 bạn gái tôi đang theo đuổi trên HN khác hơn nhiều tc này! Tôi chỉ muốn có được nó được thỏa mãn hơn là có được tc của nó! Và tôi biết mình không thể làm như đã làm với con e và con cháu được. Nó là đứa có học và giáo dục ở môi trường tốt hơn đây rất nhiền! Nó có cá tính và nhìn cái cách nó cãi mẹ thì tôi biết là nếu tôi sàm sỡ chắc chắn sẽ lãnh đủ! Tôi miên man tính toán và tôi nghĩ chỉ có cách chinh phục nó, làm nó yêu mình thì mình mới có thể tiến đến các bước tiếp theo được và tôi bắt đầu vạch kế hoạch cho riêng mình. Ngồi suy nghĩ nhưng tôi chưa biết bắt đầu thì đâu thì câu trả lời chợt đến trong lúc tôi ko ngờ nhất….