Tình cha con

Phần 1

Huỳnh Văn Dũng, Hắn cũng chả biết cái tên Huỳnh Văn Dũng là từ đâu mà có, từ cái ngày hắn biết có hắn ở trên đời thì đã có cái tên đó rồi. Cha mẹ hắn ở đâu, làm gì chả ai nói cho hắn biết, hắn sông thui thủi một mình trong căn nhà bỏ hoang đầu làng thuộc Huyện Phù Ninh, Phú Thọ. Hắn còn có tên Dũng đen hay Dũng cồ vì hắn rất cao to.

Dũng cồ lớn lên trong cái nghèo đói và đơn độc, có cứ thui củi như thế, ngày nó đi nhặt nhạnh ve chai, tối về đình ngủ, nó thích đi học lắm và nó cứ trốn ở cạnh lớp học xem bọn trẻ học, ấy vậy mà nó biết đọc biết viết mới hay. Có lẽ ông trời phú cho nó một cái tài, nó học gì cũng nhanh.

Nó tốt bụng và vui tính nên bà con ai cũng thương nó, bọn trẻ ngoài giờ học cũng hay đi phụ nó nhặt nhạnh ve chai giúp nó có cái ăn, người lớn thì đi qua đình cũng vứt cho nó vài cái chai, cái lọ để nó bán.

Thằng Dũng đã 13t, vóc dáng cao to, ngoài việc nhặt ve chai nó còn phụ làm vườn, xây nhà để kiếm ăn, người ta thương tình ai có việc lớn, nhỏ gì cũng thuê nó. Vào một chiều cuối thu năm 1993, nó gặp một con bé đang đói lã suýt ngất bên đường.

– Bạn sao thế, Dũng hỏi.

– Mình… mình con bé ngập ngừng.

– Uống nước đi… bạn đói lắm đúng không.

– Uh…

– Này ăn đi… nó đưa phần cơm trong cái hũ nhựa nó dùng để ăn trưa cho con bé.

– Thế cậu ăn gì…

– Cứ ăn đi… mình tự lo được. Hắn dẫn con bé vào gốc cây, con bé ăn ngon lành, nó ngồi nhìn con bé ăn, nó mỉm cười… ăn từ từ nghẹn đó, con bé nhìn hắn mỉm cười thẹn thẹn. Con bé ăn xong, nó dẫn con bé về nhà nó ở, nói là căn nhà hoang nhưng lại là nhà xây gạch hẳn hoi.

– Nhà cậu đây hả.

– Uh… mà không phải.

– Sao uh mà không phải.

– Thì tớ ở đây, đã chục năm rồi còn nhà ai thì tớ chả biết.

– Thế bố mẹ cậu.

– Tớ chả có bố mẹ… nó im lặng, con bé cũng im lặng, nó hỏi để cho không khí bớt im ắng… Mình tên Dũng còn bạn.

– Mình tên Mỹ, Trịnh Thị Mỹ.

– Thế… nó tình hỏi gì đó nhưng thôi, nó kéo con bé vào trong giường, nhà xây có phòng hẳn hoi… Cậu ngủ đi, gạo để trong góc đấy, rau thì ngoài vườn… thịt cá thì không có hihihi.

– Thế… con bé ái ngạo.

– Thôi ngủ đi, tớ đi làm kẻo trễ.

– Uh… khi nào cậu về.

– Chiều tối cơ, hôm nay được công việc xây nhà… chắc cũng được khá khá… chiều tớ mua tí thịt mình ăn.

– Tớ… con bé lấp lửng.

– Thôi… tớ gì nữa, ngủ đi, tớ tớ một hồi bị đuổi việc thì cháo không có mà ăn.

– Uh, cậu đi cẩn thận.

Dũng hì hục chạy nhanh ra đầu làng, nếu lỡ chuyến xe là chỉ có ở nhà… mặt trời bắt đầu lên cao, ông thợ chính trách nó lề mề làm mọi người phải đợi, nó rối rít xin lỗi, nó vốn dĩ luôn có mặt sớm nhất nhưng do con bé kia nên nó trễ, lần đầu tiên nó trễ nên ai cũng thông cảm.

– Thôi nhanh đi, người ta chửi cho bây giờ, một chú già nhất đội lên tiếng.

Thằng Dũng làm việc rất hăng say, nó cười tủm tỉm khi nghĩ về con bé, thế là tự dưng có một con bé ở trong nhà nó, con bé tên Mỹ, bao nhiêu tuổi cũng không rõ, con bé nhìn cũng xinh xắn đấy chứ, nó lại cười.

Phần 2

Hôm nay là ngày cuối tuần, nó được lĩnh lương, nó thấy vui lắm, nó sẽ mua thịt về đãi con bé. Mỗi ngày làm của nó chỉ có mười mấy nghìn, nhưng chừng ấy cũng là một số tiền lớn rồi còn gì. Một tuần lương nó được hơn 100 nghìn, nó vui lắm, cái thời mà một gánh rau chỉ mấy trăm đồng bạc thì hơn 100k của nó là một số tiền trong mơ, nó phải nhặt ve chai mấy tháng mới có được.

Nó mua thịt lợn, một con cá và ít rau, cái loại rau mà nó không trồng ấy vì nó trồng chỉ toàn mồng tơi, rau đay. Con bé ngồi trước nhà đợi nó, con bé tắm sạch sẽ, mặc một bộ đồ thun hoa củ nhưng trông rất đáng yêu.

– Cậu về sớm thế.

– Uh, cuối tuần, lĩnh lương nên về sớm, cấu làm cái gì ăn đi, nó đưa con bé con cá và mớ thịt.

– Cậu mua chi nhiều thế.

– Uh… xem như mừng cậu mới đến… Con bé tủm tỉm cười rồi quay vào bếp.

Hai đứa nó ăn vui vẻ, món ăn ngon nên cả nó và con bé cùng ăn đến thật no, con bé nhìn nó cười tủm tỉm.

– Gì thế… nó hỏi.

– Món ngon thế này lấy gạo đâu mà ăn.

– Uh hen… thôi kệ, có bữa chứ phải ngày nào cũng được thế đâu. Con bé rửa chén xong thì lên ngồi, hai đứa nhìn nhau rồi lại cười, nó nhìn bâng quơ trên trời… Sao cậu lại ở đây, tớ chưa gặp cậu bao giờ.

– … Con bé trầm ngâm… Tớ trốn nhà đi.

– Bố mẹ cậu không thương cậu ah, nhà cậu ở đâu.

– Tớ ở cô nhi viện ở Hà Nội, năm 10t tớ được nhận về làm con nuôi một nhà ở Việt Trì… nhưng.

– Nhưng sao… Dũng hỏi.

– … Con bé không nói mà khóc, nước mắt nó lăn dài, lăn dài.

– Sao thế… tớ xin lỗi.

– Không sao… nó sụt sịt… tớ bị họ bắt làm nhiều việc, từ nuôi lợn đến làm việc nhà, rồi còn may vải vụn làm giẻ lau, tớ phải làm từ 4h sáng đến 12h đêm.

– Trời… thế sao chịu nổi.

– Tớ vẫn chịu được nhưng…

– … Thằng Dũng không hỏi thêm, nó biết con bé buồn.

– … Một lúc con bé kể tiếp… Tớ thường làm việc nhà, nuôi lợn đến trưa thì ra tiệm làm may cùng với mẹ nuôi… Vì thế tớ thường xuyên bị ba nuôi hiếp… ông ấy làm tớ tuần 2 – 3 lần… con bé lại sụt sịt, Dũng lấy cái khăn đưa cho con bé, hai đứa lại im lặng… Khi không có ai, ông ấy gọi tớ là bà hai… Đến tháng trước, tớ có thai, mẹ nuôi biết được nên đánh tớ dữ lắm, bà con ép tớ uống thuốc gì ấy mà tớ bị chảy máu quá trời, tớ nằm liệt cả tuần lễ, bà chỉ vào kiểm tra rồi cho ăn một ít, đến khi tớ khỏe hơn thì mẹ nuôi đuổi tớ ra khỏi nhà… Bà chở tớ đi rất xa rồi vứt tớ ven đường, tớ lang thang một ngày một đêm, đến sáng thì gặp cậu.

– … Thằng Dũng im lặng một lúc lâu thì lên tiếng… Thôi tối rồi, vào nhà kẻo lạnh… hay cậu cứ ở đây với tớ, tớ cũng nhặt rác, làm thuê thôi mà, ở đây cùng làm với tớ.

– Uh… cảm ơn cậu nhiều.

– Có gì mà cảm ơn, thôi ngủ sớm đi.

– Uh… mai cậu vẫn làm việc đấy chứ.

– Uh… mà gần xong rồi, xong thì lại phải làm việc khác thôi… cậu cứ nghỉ cho khỏe vài ngày đi, tớ xong công trình này thì hai đứa kiếm việc khác làm… Ah, cậu bao nhiêu tuổi.

– Tớ 15t… còn cậu.

– Ah… uh tớ… 13t.

– Hihihi thế cậu gọi tớ là chị ah.

– Thôi cứ gọi thế này đi.

– Uh… mà cậu cao to thật đấy, tớ cứ tưởng lớn tuổi hơn tớ chứ.

– Hihihi thôi ngủ nào, cậu ngủ trong phòng đi, tớ ngủ ngoài.

Hai đứa nó cứ sống như thế, có đứa con gái nhà cửa sạch sẽ hơn. Thằng Dũng vui lắm, lòng nó cứ nao nao mỗi khi gần con Mỹ. Sau khi hết công trình xây dựng, thằng Dũng và con Mỹ đi nhặt ve chai, đi phụ làm vườn… bà con ai cũng quý hai đứa nó, họ thường trêu hai đứa nó là vợ chồng.

Thời gian cứ trôi qua, vậy là con Mỹ đến ở cũng đã 6 tháng rồi, căn nhà lúc nào cũng nói cười vui vẻ, ai đó bỏ phế căn nhà giúp 2 đứa không phải lo chỗ ở. Một đứa con gái 15 đã quá từng trải và một thằng con trai 13 sức vóc lực lưỡng, chung nhìn nhau thẹn thùng, biết bao lần con Mỹ muốn nói nhưng nó lại thôi, nó muốn đợi thằng Dũng làm điều gì đó nhưng thằng Dũng còn quá trẻ để biết dù rằng bản năng của thăng con trai vẫn hừng hực trong người nó.

Con Mỹ không chờ nổi nữa, một đêm mưa rào, nó và con Mỹ ngồi trong nhà, con Mỹ nhìn thằng Dũng rồi thẹn thùng nó nho nhỏ.