Tà áo dài bị ướt

“Nóng thì cởi đồ ra cho mát, lẹ lên. Mình cần một cái gì đó … Khó chịu quá!”.

Hiếu chẳng phải làm gì, hắn chỉ cần ngồi yên một chỗ từ từ ngắm Hằng lột từng mảnh vải trên người. Đầu tiên là hai hàng nút phía trên cái áo dài, rồi lần xuống từng nút một. Tiếng bực bực trong căn phòng vắng lặng nghe sao đã tai quá. Hiếu rút cái máy ảnh đã chuẩn bị sẵn ra chụp không thiếu một chi tiết. Ánh đèn máy ảnh chớp liên tục Hằng chỉ thấy mắt mình mờ hẳn đi, chẳng còn trực giác gì. Đến kiểu ảnh thứ 20 thì trên người Hằng chỉ còn độc nhất mỗi cái quần silíp. Hiếu dừng lại không chụp nữa bỏ cái máy ảnh sang một bên. Riêng Hằng thì tay chân quờ quạng, lúc thì đưa tay bưng hai bầu vú săn cứng lên, khi thì lòn tay vào cái sìlíp mò mẫn cái lồn…

Hiếu từ từ bước lại gần. Hắn ghì đầu Hằng xuống, rồi mút lấy cả bờ môi mọng đỏ của nàng. Như một tay chuyên nghiệp Hiếu uốn éo cái lưỡi hình móc câu của hắn ra và mút lấy lưỡi Hằng. Hằng đáp lại bằng cách mút đầu lưỡi của hắn nhè nhẹ. Hiếu từ từ kéo rê rê chiếc lưỡi ra, và di chuyển môi mình xuống hai vú Hằng. Một bên vú Hiếu kề miệng vào mút lần đầu vú, bên kia Hiếu dùng tay bóp lấy. Hằng chỉ biết ngửa cổ lên trời mà hít hà, miệng rên không ngừng rên trong vô thức mà chẳng biết gì cả.

Sự mút bú chậm chạp của Hiếu chẳng những không làm giảm sức nóng của cơ thể Hằng mà còn làm cho Hằng thấy ngứa ngáy hơn. Người nàng như có ngàn con kiến đang bò. Đột nhiên, Hiếu nghe được tiếng bước chân. Hắn lần tay xem cái đồng hồ mình. Đúng 11h45′, bảo vệ sẽ đi xem xét các phòng học. Thấy không phải lúc chơi đùa nữa, Hiếu vội vàng gom hết quần áo của Hằng đang vứt vươn vãi ra đất, nhét hết vào cặp, rồi lấy trong cặp sợi dây thừng ra trói chặt Hằng lại. Hằng bây giờ mềm như cọng bún, nàng không hề chống cự mà hình như còn chìu theo bất cứ ý thích nào của Hiếu. Hiếu vội vàng vác Hằng lên vai đi thẳng một mạch đến căn phòng chứa thiết bị của nhà trường đang bỏ trống. Bác bảo vệ đi ngang qua phòng học, thấy chẳng có gì thì quay ngay trở lại phòng mình ngủ một giấc chờ lớp chiều vào.

Phần 4

Tại phòng thiết bị, Hiếu đặt Hằng vào một góc. Cơ thể trần truồng của Hằng bị mấy sợi dây trói siết chặt, đau ghê gớm mà Hằng có biết gì đâu. Nàng cứ ca cẩm trong đầu:

“Nóng. Nóng. Nóng quá!”.

Hiếu đóng chặt cửa lại. Hắn tiến lại gần Hằng, ngồi xuống rồi nói:

– Nóng lắm hả?

Hằng ngước cặp mắt mình lên nhìn Hiếu với vẻ van xin. Hằng nói một câu trái hẵn với tính tình của nàng:

– Khó chịu quá, Hiếu! Hằng muốn, muốn lắm … Nóng quá … Khó chịu quá!

Hiếu cười sằng sặc. Hắn nói:

– Cái này là Hằng xin Hiếu đó nha! Ha ha ha!

Nói rồi, Hiếu cởi dây trói ra cho Hằng. Dây trói vừa rời ra, Hằng vùng lên theo bản năng của giống cái, nàng không còn lí trí nữa rồi. Hai bàn tay Hằng sờ soạng sau lưng Hiếu và kéo chiếc áo sơ-mi trắng của hắn ra khỏi quần. Nàng quì gối xuống và dùng tay kéo phecmotuya của hắn xuống rồi lột cả cái quần ra. Hiếu co chân đạp cái quần cùng cái quần lót sang một bên. Dương vật Hiếu bật lên, vươn thẳng, lúc lắc diễu võ dương oai. Hằng chớp chớp cặp mắt vô thần của mình nhìn vào đó. Hiếu đè Hằng nằm ngửa ra. Hắn lách mình vào giữa hai đùi Hằng. Hiếu lòn tay kéo cái quần sìlíp của Hằng xuống. Âm hộ trắng bóc của Hằng lộ ra, sưng múp vì thuốn nứng. Hiếu nhìn cái âm hộ mà thèm nhõ giãi. Hai cái mép hum húp nằm trơ trẽn hai cái mòng đóc. Hiếu trườn nhanh xuống, đẩy lưỡi vào giữa thì nước lồn tuôn ra ào ạt. Hiếu điên cuồn nuốt lấy như sợ trôi đi mất. Hắn cọ lưỡi hai bên vách âm đạo. Người Hằng run lên, da nàng nổi lấm chấm hàng triệu lỗ chân lông. Hằng rít lên, hai chân đập loạn xạ trong chân không:

– Hiếu ơi! Hằng chịu hết nổi rồi! Làm gì vậy! Hiếu liếm … Ôi … Hiếu … Khó chịu ! Ưm… Ư ư !

Hiếu nhổm dậy, quỳ gối giữa hai đùi Hằng. Hắn vuốt ve dương vật mình một lúc cho nó “bình tĩnh” lại. Đoạn hắn cầm lấy dương vật âm ấm đặt vào giữa hai mép lồn và mơn trớn đầu dương vật của hắn bằng âm hộ của Hằng. Dâm thủy của nàng và hắn ứa ra chan hòa lẫn nhau thành vết đục, bôi trơn hai bộ phận. Hiếu nhét chầm chậm cái dương vật của hắn vào bên trong âm hộ Hằng. Hắn ấn nhẹ vô rồi lấy ra, rồi lại ấn vô. Hằng hít hà lỗ mũi, miệng thì cứ rên: “Hiếu ơi! Hằng … Hiếu …! Cái … Gì … Vậy!”.

Sự rên la đó làm Hiếu hứng chí. Hiếu đã đưa được một nửa dương vật của hắn vào âm hộ của Hằng. Bỗng dưng hắn cảm thấy có một cái gì đó trong lồn nàng, dường như là một bức màn, nó cản trở không cho cu hắn thọc sâu hơn nữa. Hiếu tự nhủ:

“À! Màng trinh đó mà! Vậy là tới đích rồi! Tấm thân ngọc ngà của Hằng chỉ còn mỗi lằn ranh giới này. Con bé đáng ghét mà dễ thương này”.

Hiếu lấy thế ấn mạnh xuống một cái. “Bóc” Một vài giọt máu hồng rịn ra tức khắc. Hằng rú lên:

“Ui da …!!!”

Tiếng hét như uất nghẹn nhanh chóng chìm vào tiếng mưa. Thế là dương vật của Hiếu bây giờ đã ngập sâu trong lồn Hằng. Hằng bắt đầu cảm thấy đau nên nàng quặp chân ôm ngang mông Hiếu mà chịu lại. Hiếu một tay ôm ngang eo Hằng, còn tay kia hắn đưa xuống rờ nhẹ lên hai mông tròn lẵng của Hằng. Sựï nhột nhạt đã làm cho Hằng có lại cảm giác và nàng bắt đầu mở hai đùi ra. Hiếu bắt đầu nhấp. Lúc đầu Hiếu còn nhấp nhè nhẹ, dần dần hắn làm nhanh hơn. Và khi nghe Hằng rên rỉ và thấy Hằng đưa hai tay tự bóp vú mình thì Hiếu thống khoái lắm, hắn nhấp thật nhanh thật mạnh.

“Bạch! Bạch! Bạch! Bạch! Bạch!”

Tiếng nhịp đều thật đều, nhanh dần. Nhanh dần đến khi sức chịu đựng của Hằng không còn nữa, nàng buông lỏng hai tay, như bất tĩnh nhân sự. Hiếu thấy Hằng bất tỉnh thì cũng hơi hoảng, hắn nhấp mạnh hơn nữa rồi bắn tinh trùng tràn lan trong lồn Hằng. Tinh trùng chảy như suối như không muốn dứt. Thật lòng mà nói dù ghét Hằng rất nhiều, nhưng Hiếu thầm cảm ơn nàng đã cho hắn cảm giác thật tuyệt diệu của lần đầu tiên phá trinh con gái. Hiếu rùng mình trong đê mê và nằm đè lên người Hằng để tận hưởng niềm sung sướng sau khi trở về từ cõi tiên..

Phần 5

Một lúc nữa thì Hằng cũng tỉnh lại, cảm giác đau nhói ở dưới hạ thể. Hằng kinh hoàng nhận ra mình không còn quần áo trên người. Hiếu đã mặc quần áo vào, hắn lại gần Hằng nói giọng rất đểu giả:

– Sao! Tỉnh rồi à! Sướng không Hằng?

Hằng chợt hiểu mọi việc, nàng ôm mặt khóc nức nở. Hằng nấc lên:

– Sao Hiếu dám làm chuyện này. Hằng coi Hiếu là bạn vậy mà! Hu hu!

Hiếu giọng ồm ồm khinh khỉnh:

– Coi tui là bạn! Hằng đùa à! Hằng gạt tui, coi tui như thằng khờ mà nói là bạn!

Hằng nấc:

– Hằng gạt hiếu cái gì?

– Còn gì nữa. Dám nói là con nhà giàu, ai dè đâu nghèo kiết xác. Lần này cho đáng đời. Coi như là Hằng trả công cho mấy tháng vất vả đi cua gái vừa qua của tui.

Hằng hét:

– Tui sẽ méc!

Hiếu chìa cái máy ảnh ra rồi nói:

– Méc đi! Báo công an đi, rồi tui sẽ trình ra chứng cứ vụ hãm hiếp vừa qua dùm Hằng cho. Trong đây có mấy tấm hình cảnh Hằng tự khỏa thân đó, rồi cảnh Hằng van xin tui đụ Hằng đó, rồi còn mấy cảnh Hằng bê bết máu me và tinh trùng đó! Ngon thì méc đi!

Hằng đuối lý quá, chẳng biết nói gì cứ ôm mặc mà khóc. Hiếu quay mặt đi không quên nói vọng lại:

– Có khôn thì mặc lại quần áo đi! Lớp chiều sắp vào rồi đó. Về trước nha, bye!