Rung động đầu đời

Năm đó tôi học lớp bảy, cái tuổi ma cách đây mười mấy năm – những thằng con trai vẫn chưa biết gì về phụ nữ. Thời đó, Việt Nam mới vừa xóa bỏ bao cấp, nhà tôi ở quận 3. Ba tôi làm ở một xí nghiệp quốc doanh sản xuất dép xốp, thời điểm đó – mặt hàng này xuất khẩu đi Nga. Mẹ tôi thi ở nhà,làm công việc nội trợ. Gần nhà tôi, cách hai con đường, là nhà của cô bạn đồng nghiệp của ba tôi, cô ấy làm ở bộ phận văn phòng. Chồng của cô ấy làm bảo vệ cho một công ty sản xuất xe đạp, cô ấy khoảng 30 tuổi, người rất đầy đặn. Cái đẹp của một người phụ nữ có người thân ở nước ngoài, thường có quà là mỹ phẩm, nước hoa, quần áo, bánh kẹo… từ nước ngoài gởi về.

Cô tên là Diễm, làm trợ lý cho Ba tôi, cũng vì muốn lấy lòng xếp, nên cô thường hay mang một ít quà từ nước ngoài sang biếu gia đình tôi. Khi thì lọ nước hoa, lúc thì bộ đồ lót, nhưng lần nào cũng nhất định là phải có bánh kẹo cho tôi. Tình thân hai gia đình cứ thế mà phát triển, có hôm tôi qua nhà cô Diễm chơi rồi ngủ lại luôn bên đó. Hai vợ chồng cô sống với bà mẹ già. Tôi nhớ là lúc đó bà cũng già lắm, khoảng 70 tuổi rồi, chồng cô thì cứ hai hôm thì phải đi trực một đêm. Có lẽ là do cô muộn con hay là do chồng của cô có vấn đề, mà đến giờ vẫn chưa có con. Vậy nên mẹ của cô cũng như cô rất thương tôi, thường tôi sang chơi là được nuông chiều hết cỡ. Thông thường, hễ mà chồng cô đi trực vào cuối tuần là cô gọi tôi sang chơi, rồi ngủ lại đêm ở đó. Cho nhà đỡ cô quạnh, tôi luôn được ngủ cùng với cô Diễm ở trên lầu, phòng ngoài cùng, sát với lan can lầu. Mẹ cô thì ngủ ở bên dưới nhà, tiện cho người già, không thể lên xuống cầu thang nhiều.

Thời gian thấm thoắt trôi đi, một năm sau, khi cơ thể của một thằng con trai đang bùng phát mỗi ngày. Tôi cũng cố gắng kiềm chế những rung động kì lạ trong người, để tiếp tục được ngủ chung với cô Diễm. Không biết cô có cảm nhận đươc điều đó không, nhưng những lần ngủ với cô sau này, tôi thường cố gắng muốn đụng chạm nhiều hơn vào người cô. Mười lăm tuổi, thể hình của người Việt lúc đó hãy còn nhỏ bé lắm. Nhưng cơ thể thì cứ dậy thì, cái cảm giác ngứa ngáy cơ thể khi nằm cạnh một người phụ nữ – không phải là mẹ của mình – nó cứ nao nao như thế nào ấy.

Tôi thường trằn trọc, cựa quậy mỗi khi nằm với cô. Một hôm, sau khi chương trình tivi đã hết, tôi ngồi dậy tắt tivi, rồi nhẹ nhàng nằm xuống cạnh cô. Trằn trọc, khó ngủ, tôi cứ trở mình. Một lúc sau cô giật mình dậy hỏi:

– Khó ngủ hả con?

– Dạ, có lẽ tại hôm nay trời hơi lạnh!

– Vậy đắp mền với cô nha!

Nói rồi, cô mở mép mền quàng qua tôi. Cái váy ngủ của cô có lẽ đã sóc lên do cử động, nên đầu gối tôi chạm vào đùi cô mát lạnh. Dương vật tôi dường như ngay lập tức phồng lên. Sợ đụng vào người cô, tôi quay người ra phía ngoài. Vẫn trằn trọc, nhưng sợ làm cô thức giấc, tôi nằm yên. mộtt lúc sau, nghe tiếng thở đều của cô, biết cô đã ngủ, tôi nghĩ có lẽ mình nên ra ngoài lan can ngắm cảnh phố phường , xe cộ một chút rồi vào thì chắc là sẽ dễ ngủ hơn.

Thế là tôi nhè nhẹ kéo chăn ra, đi ra ngoài, nhưng kì lạ là trong đầu tôi không có tinh thần nào để ngắm cảnh cả. Cái cảm giác đầu gối tôi chạm vào đùi cô cứ lởn vởn trong đầu tôi. Cái cảm giác đó cứ thúc đẩy tôi : ” nào, thử lại lần nữa đi”. “Mình thật sự thích cảm giác đó mà”. ” Nếu cô ấy biết, cô ấy nói với ba mình thì chết”. ” Nhưng mình có thể làm thật nhẹ mà”, ” Sự tò mò của mình có thể làm sức mẻ mối quan hệ tốt của hai gia đình”

Đấu tranh tâm lý một hồi, cuối cùng, sự tò mò cũng chiếm ưu thế. Quay trở vào nhà, thật nhẹ nhàng, tôi khép cửa lại. Ánh đèn ngủ từ góc phòng nhẹ nhàng lan tỏa trong căn phòng, chiếc quạt trần quay trên trần kêu ken két do lâu ngày không vô dầu, nhưng những tiếng động đều đều như thế thì thường làm cho người ta ngủ sâu hơn và ít cảnh giác với tiếng động. Đi vào giường, tôi chợt giật mình, lúc nãy khi tôi kéo mền ra đi ra ngoài, vô tình chiếc mền giở lên. Một nữa người của cô ấy ở bên ngoài chiếc mền, mép chiếc áo ngủ đã tốc lên hơn nữa đùi của cái chân trái đang ở bên ngoài cái mền. Tim tôi đập mạnh, tôi tiến lại gần hơn, ” Có lẽ chi còn khoảng 1 gang tay nữa thôi là mình đã có thể đến được đích”, tôi nghĩ.

Nhưng tối quá, tôi đi đến cái đèn ngủ ở góc phòng, vặn cho sáng thêm một chút. Cái mép mền lại che bóng tối lên nơi đó. Tôi bước lại gần, leo lên giường, một kế hoạch mới đã vạch ra trong đầu. Khi đã nằm trên giường, tôi làm như đang trở mình, co đầu gối lên, cố tình cọ mạnh vào người cô để kéo theo vạt áo ngủ. Và tôi đã được như ý, nhưng lúc này thì tôi không thể ngồi dậy để nhìn, vì nếu như thế lở cô mà thức dậy thì am mưu của tôi sẽ bại lộ ngay.

Trằn trọc một lúc, đợi cho nhịp thở của cô trở lại bình thường, tôi đưa khuỷ tay lên, làm như vô tình, gác lên ngực cô. Thấy cô không phản ứng, tôi đong đưa nhè nhẹ trên đầu ngực cô. Một lúc sau, phần thì mỏi tay, phần thì sợ cô thức dậy, chọn tư thế nằm thoải mái, tôi từ từ chìm vào giấc ngủ với giấc mơ về những cuộc phiêu lưu llạ lùng của những chàng trai mới lớn.

Sáng hôm sau, thức dậy thì cô Diễm đã đi làm. Tôi xuống nhà ăn sáng với bà, sau đó thì về nhà. Trong đầu cứ nghĩ đến chuyện đêm qua, tôi quyết tâm lập kế hoạch cho lần sau.

Một tuần lễ trôi qua chẫm chạp trong nỗi mong chờ. Thứ bảy lai đến, từ chiều – tôi đã tắm rửa, ăn cơm sãng sàng. Đúng 7 giờ tối, tôi xin phép ba mẹ sang nhà cô, theo thói quen – ba mẹ tôi đồng ý ngay.

Sang đến nhà cô Diễm, cô và mẹ cô đang ăn cơm chiều.

– Mới tới hả con? bà hỏi

– Dạ! Tôi trả lời xong đi lai chiếc ghế bành ở góc nhà ngồi

– Uống nước nho không? Xuống dưới bếp pha uống đi! Bà nói tiếp.

– Thôi, để một chút nữ con pha cho nó luôn! Cô Diễm nói.

– Vây con lên lầu xem tivi nha! Tôi nói.

Cô gật đầu. Tôi liền đướng dậy lên lầu, đi thẳng ra phòng, tôi mở đèn, bật tivi, xong lên giường nằm. Với tay lấy tờ báo, tôi đọc để giết thời gian. Hồi lâu sau, tôi nghe tiếng bước chân cô lên lầu, tôi bèn giả vờ nhắm mắt như là đang ngủ. Cô đến bên tủ quần áo, mở tủ lấy đồ đi tắm. Tôi mở mắt hé ra, thấy cô chọn một cái đầm ngủ, xong cô cuối xuống lục ở trong hộc tủ nhỏ lấy đồ lót. Chọn được một cái, cô vò nó trong tay, rồi như vẩn chưa yên, cô liếc mắt về phía tôi xem thật la đã ngủ chưa

Rồi cô nhẹ nhàng đi về phía phòng tắm. Nằm bên ngoài, lắng nghe tiếng nước chảy, lòng tôi nôn nao một cảm giác kì lạ. Sức cuốn hút từ cánh cửa phòng tắm thật mãnh liệt, tôi nhẹ nhàng xuống giường, đi về phía phòng tắm. Qua khe nhỏ bên dưới cánh cửa, một cặp chân trắng mịn hiện ra, vì chỉ nhìn được tới ngang đùi nên tôi luyến tiếc quay về giường. Nằm trên giường, hình ảnh đôi chân trắng mịn bước qua lại, những vệt nước chảy từng dòng trên làn da làm những sợi lông tơ trên bắp chuối bết vào nhau. Tiếng mở cửa phòng tắm làm cắt đứt dòng suy tưởng miên man. Tôi lại nhắm mắt vờ ngủ, cô Diễm đi ra nhẹ nhàng, tôi cảm nhận được bằng mùi hương sữa tắm và dầu gội đầu, khi cô đi ngang qua tôi. Chiếc quạt từ góc phòng đưa mùi hương quyến rủ đi lang thang khắp căn phòng nhỏ. Cô đứng ở phía góc phòng, gần chiếc quạt để hong tóc cho khô, dáng cô nghiêng người hong tóc làm chiếc áo ngủ hai dây trễ xuống, nách áo khoéc sâu, từ phía ngược sáng, hình anh đôi vú căng tròn cứ rõ mồm một trên nền vải ren mỏng. Mở hé mắt, tôi từ từ chiêm ngưỡng cả một tòa thiên nhiên đang lồ lộ trước mắt, tấm lưng cong mượt mà với vòng eo kiều diễm, ẩn hiện sau lớp sương mờ vải mỏng, một chiếc quần lót màu hồng nhạt với dây hông mỏng dính. Ôi! ước gì tôi có thể nắm sợi d6y ấy, chỉ một cú giật nhẹ thì mó sẽ đứt ngay và rơi xuống chân chủ nhân của nó…. Thấy cô Diễm trở đầu quay về phía tôi để hong khô phần tóc còn lại, tôi liền nhắm mắt vờ ngủ tiếp. Tiếng quạt máy quay vù vù, tiếng chiếc đồng hồ quả lắc trên đầu giường thong thả điểm 9 tiếng, thời gian nặng nề chậm chạp trôi qua.