Phòng trọ nữ sinh

Vài ngày sau, Quỳnh lại vùi đầu vào bài vở cho kỳ thi kiểm tra học kỳ cuối niên học, và cố tình không hoài nghĩ tới những chuyện của Nhi nữa, nhưng nàng không thể nào làm được, dù muốn dù không cũng bị chi phối ít nhiều…

Thứ sáu hôm đó, may mắn thay kết thúc môn thi cuối cùng, Quỳnh cảm thấy thoải mái như trút đi một gánh nặng lớn trên vai suốt 2 năm đại học, với kết quả như ý. Nhiều buổi liên hoan nhỏ được mấy đứa đồng khóa tổ chức ăn mừng, coi như tạm chia tay mỗi người một nẻo, hẹn nhau sau 3 tháng hè…

Tiệc tàn. Trong phòng của nàng lại có thêm một cái tiệc nho nhỏ khác chỉ có riêng Quỳnh và Nhi. Cả hai đã tính hết rồi: chỉ cần vài ly chè, mấy bịch kẹo dừa, mấy thỏi bánh in, một tô gỏi khô bò đu đủ và mấy chai bia Sài Gòn cũng đủ cho hai đứa vui vẻ suốt cả đêm nay, để 90 ngày trôi qua vẫn còn vương chút kỷ niệm của tình bạn. Tối nay, là một ngày đáng để vui mừng, Quỳnh và Nhi định chơi cho tới 3 , 4 giờ sáng.

Hết chai này đến chai kia thi nhau cụng, dĩa khô bò lớn vậy cũng bị hai đứa ăn hết. Đêm nay Nhi chơi đẹp, dẫu biết rằng Nhi là người không biết uống bia, nhưng vì Quỳnh, Nhi vẫn uống. Thế là nhỏ bị say khướt, nằm lăn ra đất, lẩm bẩm những tiếng khó hiểu và Quỳnh phải kè Nhi dậy, định đỡ lên giường, nhưng Nhi oằn người lên nôn ói… Quỳnh bèn choàng tay vòng quanh eo của Nhi và hướng dẫn Nhi đi xuống phòng vệ sinh nữ. Sau đó để Nhi tự nhiên và trở ra ngoài đứng chờ.

Nàng đoán rằng sẽ nghe Nhi ói mửa, nhưng hoàn toàn yên tĩnh ở bên trong. Đợi đã lâu, Quỳnh bắt đầu lo lắng. Nàng trở gót đi vào phòng tắm và nhẹ nhàng gõ vào cửa. Chỉ thấy có tiếng “hừ hừ” của Nhi bên trong, Quỳnh càng sốt ruột, nàng mạnh dạn đẩy cửa vào. Thấy Nhi đang trần truồng cúi mặt vào bồn cầu, thình lình quặn bụng mửa vào đó.

– Nhi, Nhi! Có sao không ?

– Hừ . . . hừ . . . mệt quá Quỳnh! Nhi mệt quá . Nhi xin lỗi nha! Đã làm cho Quỳnh mất vui , xin lỗi.

– Xin lỗi gì chứ. Nhi coi Quỳnh là gì chứ, mấy chuyện lẻ tẻ này ăn thua gì.

Quỳnh vừa nói vừa vuốt lưng cho Nhi được thoải mái. Nàng còn ngồi cạnh Nhi và nắm lấy tay nhỏ. Dù cho mùi tanh chua của chất ói, nhưng Quỳnh không hề có mảy may ghê sợ gì. Chỉ có cảm thấy lo lắng hơn cho Nhi thôi! Nghĩ đó không phải là tình yêu thì là tình gì?

Quỳnh thoáng qua trong tâm tư…

Mười phút sau, Nhi cố gắng đứng dậy, tìm kiếm áo quần vứt bừa bãi dưới đất, định mặc vào. Quỳnh đứng đó chợt cản Nhi lại.

– Khoan đã, mình mẩy Nhi dính hết trơn rồi. Đi tắm đi ! Quỳnh tắm dùm cho.

Lúc đó Quỳnh cũng không ngờ rằng lời nói “vô duyên” đó cũng đã thốt ra khỏi miệng. Mắc cỡ chết! Nhưng dường như Nhi bị say nên cũng không để ý gì mấy, chỉ để yên cho Quỳnh kè vào đặt dưới vòi nước. Quỳnh bắt đầu múc nước từ trong thùng ra và rửa tay chân dính đầy thứ ói mửa cho Nhi. Nàng rửa sạch sẻ tận tình hết tay rồi chân.

Nhi quá say xỉn, chỉ đành ngồi bẹp xuống đất mặc cho Quỳnh dội nước lên đầu. Vội vã Quỳnh thoa xà bông thơm lên mình Nhi và dùng tay tận tình chùi rửa khắp nơi cho Nhi… Chợt giật mình, khi bàn tay nàng chạm vào đôi vú con con vừa mới nhú cao lên của Nhi, Quỳnh rùng mình thấy sướng rợn người, toàn thân nổi gai ốc. Vội rút tay về, nhìn mặt Nhi xem phản ứng, nhưng vẫn thấy Nhi gục đầu say gần như ngủ, Quỳnh yên tâm một chút.

Múc nước xối lên mình Nhi thêm mấy ca nữa, Quỳnh bắt đầu rửa sơ xuống bụng và đùi cho Quỳnh. Lúc này, Quỳnh không thể nào không để ý cái nhúm đen của Nhi đụn lại thành quầng to cỡ bàn tay em bé, mum múp dễ thương lạ kỳ! Nước cuốn xuôi mấy sợi lông làm chúng xếp re lại chạy dài theo đường rãnh giữa hai lằn màu hồng nhạt. Quỳnh thấy kích thích vô cùng. Cũng chẳng qua nó là “cái thứ” giống như của nàng thôi, nhưng nàng lại thích của Nhi hơn cái của nàng, vì cái của Nhi đẹp hơn, tươi hơn và tràn trề sinh lực. Dường như nàng lại cảm giác giữa hai đùi nàng tự nhiên ướt đẫm. Muốn đưa tay vào sờ thử nhưng chưa dám.

Vừa khi xối ca cuối cùng thì Quỳnh đỡ Nhi dậy, Nhi loạng choạng quàng tay lên cổ Quỳnh, nhưng bước đi nàng loạng choạng muốn té, bất giác Quỳnh phải chịu lại và cuối cùng chỉ đành cố gắng bồng Nhi lên tay. Nhi nặng đó! Nhưng Quỳnh cũng khỏe đến không ngờ: hai tay bồng xốc Nhi lên, tình cờ bàn tay phải của Quỳnh chạm vào mu của Nhi, Quỳnh cảm giác cái ấm áp toát ra từ nơi đó và sự ấm áp của những sợi lông chung quanh làm cho Quỳnh thấy rạo rực vô cùng, vì đây là lần đầu tiên Quỳnh sờ vào đó.

Một ý nghĩ táo bạo chợt lóe lên trong đầu Quỳnh. Thừa lúc Nhi còn say rượu, Quỳnh đỡ Nhi ra ngoài, dắt nhỏ trở vội về phòng, và đặt nhẹ lên giường. Sau khi lau chùi cho khô, kiểm tra cho chắc chắn rằng Nhi đã ngủ say, Quỳnh tự cởi bỏ hết áo quần và leo lên giường nằm cạnh. Như con mèo mẹ ươm ấm cho con, Quỳnh ôm Nhi vào lòng, da thịt con gái thiệt có khác, mơn mởn mềm mại làm sao…

Vẫn không thấy Nhi động đậy, Quỳnh choàng tay qua ôm xiết và thử hôn nhẹ lên gò má. Mùi thơm da thịt quen thuộc của Nhi làm cho Quỳnh thấy nóng bừng, và có lẽ vì dục lạc đã chan hòa khắp vào trong máu từ ban nãy, nên không bao lâu nữa, Quỳnh chủ động đặt lên môi Nhi một cái hôn nhẹ; từ đó nàng bò xuống hôn lên chiếc núm bé xíu đỏ hồng trên ngực của Nhi. Núm bỗng săn chắc nghêu ngao đón chào những cái búng lưỡi líu lo không ngừng của Quỳnh. Thấy Nhi vẫn nằm yên, im lặng như chìm lắng trong biển men chẳng còn biết gì, Quỳnh bèn mạnh dạn hơn, vừa hôn vừa sờ soạng khắp mình mẩy, cảm thấy hai đùi nàng đã ứa ra chất nhờn nhiều.

Càng kích thích dữ dội, Quỳnh trườn xuống dưới, đưa mặt lên trên gò mu cao, giữa hai đùi của Nhi để hít thở cái mùi thơm phấn, quyện cùng mùi xà bông thơm, vừa rồi mới tắm, toát ra của Nhi. Quỳnh cảm thấy vừa hồi hộp như bị gọi lên trả bài, vừa thích thú như mới khám phá ra một bảo vật lạ kỳ, vùi đầu vào chùm lông đen mướt, Quỳnh vội liếm phớt cái liếm đầu tiên. Hai tay Quỳnh đồng thời với lên mân mê nhũ hoa của Nhi, cùng lúc chẹt lưỡi vào giữa hai nếp thịt bên dưới, Quỳnh liếm mê say như chưa bao nàng được thưởng thức một thứ sơn hào hải vị nào ngon lành như thế…

Nhi khẽ trở mình, chắc rằng cái lưỡi nóng bỏng của Quỳnh đã có ảnh hưởng đến nàng. Và dường như thấy thích, Nhi tự động dang chân rộng ra hơn như mời gọi Quỳnh vào. Vẫn còn hồi hộp, Quỳnh chờ thêm tí nữa mới dám gục mặt giữa hai đùi Nhi liếm láp, và liếm không ngừng. Lần này nàng dùng cả hai tay để banh nhẹ hai nếp thịt ngoài ra, từ chỗ đó nàng dễ dàng thấy mồng đốc của Nhi đội hẳn ra ngoài như hạt đậu đỏ dương dương tự đắc, có phần ương ngạnh. Quỳnh tham lam kề môi nút vội như sợ nó biến mất, Nhi chợt nẩy người lên, khẻ rên qua kẽ răng một lời gió. Không còn tự chủ được bản thân, Quỳnh liếm nhanh, liếm tới tắp như sợ Nhi vô tình tỉnh dậy sẽ không cho nàng liếm nữa, dù sao thì Quỳnh chỉ muốn được một lần thỏa mãn cái dục vọng thèm khát bấy lâu ở Nhi thôi và lần này cơ hội đó tình cờ lại đến, làm sao Quỳnh có thể bỏ lỡ nó.

Theo tự nhiên nước dâm thủy của Nhi bắt đầu ứa ra khỏi âm đạo, Quỳnh uống không xót một giọt. Liếm sạch. Liếm hết. Có phần như vét khô, vét cạn. Nhi chợt uốn cong mình lên rồi lại nhẹ nhàng đặt mình xuống. Quỳnh cứ thế búng lưỡi đánh trúng điểm yếu của Nhi ; Nhi nấc hơi nghèn nghẹn qua cổ họng rồi lại hạ mình đón lấy lưỡi của Quỳnh một cách vô tự chủ.

Và cứ thế Quỳnh say sưa bú mút như chưa bao giờ được sướng như thế và cũng như là lần cuối cùng nàng sẽ được hưởng vậy… Chợt một bàn tay chộp lấy đầu nàng, rồi một bàn tay nữa cũng níu theo, kéo rít đầu nàng tới trước, sát vào âm hộ đã phồng lên bóng nhẫy chất nhờn pha lẫn nước miếng. Biết rằng Nhi đã có phản ứng và chắc rằng đang sung sướng lắm nên mới đưa tay kéo riết đầu Quỳnh sát vào đùi; nhưng Quỳnh không biết là Nhi đang say hay đang tỉnh để làm chuyện đó. Mặc kệ, Quỳnh chỉ thấy hứng thú hơn, đam mê hơn để chỉ bú nút suồng sả như heo đang ăn máng cám. Kể cả đâm toạc lưỡi vào sâu trong âm đạo của Nhi như muốn xé rách vách màn trinh mềm mỏng ngăn cản, Quỳnh cũng làm luôn; bất giác Nhi rú lên, ngồi bật trở vậy, nhìn thấy Quỳnh đang trần truồng nằm sắp, đầu dí sát giữa hai đùi mình, Nhi tròn xoe đôi mắt.