Phá trinh em gái

– Tiểu bảo bối, đi chơi vui không?

– Hai, em nhớ hai chết mất, đi chơi vui lắm nhưng không có hai bên cạnh, hic.

Vừa nói Khả Ngân vừa chạy sà vào lòng Tuấn Kiệt, hôn chụt lên má anh trai của mình.

– Anh hai cũng nhớ bảo bối lắm, thôi Bảo bối lên phòng tắm rửa nghỉ ngơi đi, để anh Hai sách đồ lên phòng cho, đi máy bay dài chắc mệt lắm rồi nhỉ.

Tuấn Kiệt vừa đỡ Khả Ngân dậy, vừa xoa đầu dịu dàng, nhìn âu yếm em gái bé bỏng của bản thân.

Phòng của Khả Ngân được trang trí khá ngọt ngào, màu hồng chủ đạo, chiếc giường cổ đặt giữa, một bên có cửa kính nhìn ra khung cảnh hồ bơi bên dưới, bên ngoài có một dàn phong lan được chăm chút tỉ mỉ. Ngoài ra, còn có chiếc tủ chứa toàn váy công chúa, và các bộ trang sức, phụ kiện hàng hiệu. Khả Ngân chạy vào tắm trong khi Tuấn Kiệt đang giúp em gái cất đồ vào tủ, xong xuôi anh còn chọn một bộ đồ ngủ hình hello kitty dễ thương treo trước phòng tắm cho cô.

Bây giờ anh phải vào thư phòng để tiếp tục các công việc khác.

Gia đình của Khả Ngân chỉ có 2 anh em, năm cô học lớp 3, ba mẹ của 2 người bị tai nạn rồi qua đời, để lại công ty cho 2 anh em, lúc đó Tuấn Kiệt 23 tuổi đang du học nước ngoài đã phải về nước gồng gánh cơ ngơi của gia đình. Anh từ một chàng trai vui tính, hài hước, trưởng thành trong 1 năm thành người điềm tĩnh và có chút lạnh lùng quyết đoán. Anh luôn bảo vệ cô em gái bé bỏng của bản thân là Khả Ngân để cô luôn vui vẻ, không để cô bị chút tổn thương nào dù là nhỏ nhất. Từ lâu anh đã có tình cảm đặt biệt với cô, vì anh hơn cô 10 tuổi, lúc Khả Ngân được nhận nuôi anh biết vì khi sinh xong Tuấn Kiệt, mẹ của anh sức yếu không thể mang thai lần nữa, 10 năm sau 3 mẹ anh quyết định xin con nuôi, tuy nhiên không ai nói cho cô biết vì sợ cô buồn, anh càng ngày càng không thể rời xa cô, chỉ muốn cô mãi mãi bên anh.

Sau khi tắm xong, không mang bộ đồ anh chọn, mà chọn một bộ đồ ôm sát cơ thể, tôn lên vóc dáng thon thả, vóc dáng của bản thân. Cô chạy qua phòng anh trai thì thấy anh đang chăm chú làm việc, nhìn bộ dạng nghiêm túc đấy làm cô ngất ngây, trong tâm cô có chút gì đó rung động, anh là một người đàn ông lý tưởng đối với bất kỳ người con gái nào, đẹp trai, giàu có lại tài giỏi, cô ngắm anh đến ngây người.

Anh đang làm việc thì cảm nhận được một ánh mắt nóng bỏng dõi theo mình liền ngước lên thì thấy ng mình yêu thương nhất đang ngơ người ra nhìn anh, nhoẻn miệng cười nói.

– Tiểu bảo bối làm gì đó?

– A… à hì anh hai dẫn bối đi ăn đi, bối đói bụng quá, đừng làm việc mãi như vậy mà! Cô chạy vào lắc lắc cánh tay anh, 2 cái mềm mại rung lắc trước mắt, mùi hương sữa tắm thoang thoảng của cô làm máu trong người anh nóng lên, dồn về một nơi nào đấy, dưới đũng quần hơi cộm lên, mặt anh ửng đỏ, cố kiềm lòng đứng dậy nắm tay cô ra khỏi thư phòng.

– Hôm nay bảo bối muốn ăn gì?

– Ăn thịt xiên nướng, hihi.

– Ok, anh hai dẫn bảo bối đi ăn thịt nướng, ăn căng bụng bảo bối luôn nhé.

– Thương hai nhất. “Chụt”

Anh dẫn cô đến quán đồ nướng quen thuộc, tuy nhỏ nhưng rất đông khách, nơi này khá sạch sẽ và thoáng mát. Không thiếu tiền nhưng 2 anh em sống không xa hoa mà tùy tính của bản thân, ngon là ăn chứ không cầu kì nhà hàng sang chảnh hay quán vỉa hè chật chội. Gọi một loạt món nướng và chai nước ngọt cho bảo bối, thêm vài lon bia cho anh thì từ đâu có tiếng gọi tới.

– Anh Kiệttt!!!

Giọng nói ngọt ngào, đầy nũng nịu, thì ra là Ngọc, con của 1 người đối tác của công ty và đem lòng yêu anh từ lâu.

– Anh Kiệt, gặp anh ở đây thật có duyên, em có thể ngồi cùng được không ạ? Ngước đôi mắt ngây thơ, trong sáng nhìn Tuấn Kiệt.

Khả Ngân ngồi bên cạnh nhưng bị Ngọc ngó lơ, không chào hỏi, cô vừa bực mình vừa khó chịu, giống như cái gì đó của bản thâm. Mà người khác muốn cướp mất, cảm thấy đau lòng lắm, cô ôm lấy anh, không kiềm chế được tức giận quát.

– Cô là ai, anh ấy là của tôi, cô đi ra chỗ khác! Khả ngân đứng bật dậy chắn trước mặt Ngọc và Tuấn Kiệt. Anh từ nãy giờ không thèm nhìn Ngọc, chỉ thâm tình nhìn bảo bối, thấy cô phản ứng như vậy, cảm giác bực mình khi Ngọc tới phá không khí của anh với cô đã bay đi mất tăm thay vào đó là cảm giác sung sướng vì được cô để ý, độc chiếm của cô với anh lớn đến thế. Ôm cô thật chặt vào lòng.

– Chào Như Ngọc, tôi không có hứng thú với cô, cô biến đi tôi không muốn bảo bối của tôi khó chịu vì cô.

– Anh Kiệt, em… em lâu rồi mới được gặp anh, em muốn mời anh ăn thôi mà.

– Đừng để tôi nhắc lại lần 2, không thì đừng nói sao hợp đồng với công ty 3 cô bị hủy bỏ.

Ngọc biết không thể chống đối với người đàn ông máu lạnh trên thương trường này được nên quay lưng bỏ đi. Khả Ngân thấy anh trai đối với cô gái kia như thế thì vui lắm nhưng lại chợt nghĩ đến sau này anh hai lấy vợ liền nhói trong lòng.

– Hai ak, sau này hai phải lấy vợ, em sẽ không là duy nhất của hai nữa, hai sẽ thương vợ của hai đúng không.

– Sẽ không, hai sẽ không lấy vợ, hai sẽ chăm sóc bảo bối mãi mãi.

– Hai nói sạo, bối bối không tin.

– Hai nói thật. Hai sẽ ở bên bảo bối đến khi nào bảo bối không muốn nữa mới thôi.

– Hai hứa nhé, hihi! Khả Ngân cười toét miệng, ôm Tuấn Kiệt thật chật.

Món ăn được đem lên thì cô liền xử lý nhanh gọn lẹ, anh lâu lâu phải dùng khăn giấy lau miệng cho cô và nướng đồ cho cô ăn, không khí thật ấm áp và thư thái.

Cuối cùng anh phải bế cô ra xe vì cô say khướt, trong lúc vui vẻ cô đòi anh thử uống bia và kết quả chỉ 2 chai là cô say bí tỉ rồi.

Chở cô về nhà, bế lên phòng để chuẩn bị cho cô tắm rửa, nhà lớn nhưng chỉ có người giúp việc làm theo ca, ngoài ra thì 2 anh em sẽ tự làm hết, bây giờ đã khuya, cô thì đang say, mà anh thì không dám đụng vào cô, sợ không kiềm chế được, nhưng để cô như thế này thì sợ cô bị cảm. Anh lưỡng lự không biết thế nào, sau đó quyết định đi pha nước chanh cho cô uống tỉnh rồi để cô tự tắm.

Một lúc sau, anh bưng lên 1 ly trà chanh nóng, giúp cô uống từng hớp, thấy cô hơi tỉnh anh bảo cô đi tắm còn anh cũng quay về phòng để vệ sinh. Ai dè cô không chịu buông tay, còn kéo anh làm anh ngã lên người cô.

– Hai ơi, hai đừng đi, đừng lấy vợ, em không muốn mất hai đâu, nơi này em đau quá khi chỉ cần nghĩ đến hai sẽ đi lấy vợ, em yêu hai.

Cô nửa tỉnh nửa mê nói sảng, chỉ vào ngực mình mà nói. Anh lúc này cứ ngây người ra, thì ra cô cũng yêu anh, haha, cô cũng yêu anh. Niềm sung sướng dâng trào, cùng với việc cô nàng ở dưới cứ ngọ nguậy làm ngọn lửa trong anh bùng cháy, anh không kiềm chế mà hôm đôi môi đỏ mọng ấy, cuốn chiếc lưỡi thơm tho, cùng hòa quyện với cô. Anh hôn cô được một lúc thì cô cũng bắt đầu tỉnh hơn, thấy anh trai đang hôn mình cô vừa mừng vừa sợ, lấy tay đẩy người anh ra rồi thì thào.

– Bảo bối xấu lắm phải không 2, em không nên yêu hai, như vậy là loạn luân, huhu.

– Ngoan, không khóc, bảo bối khóc hai xót lắm.

– Nhưng em yêu hai mất rồi, huhu.

– Hai cũng yêu bảo bối, hihi.

– Hả! Cô đơ người ra, thì ra là anh cũng yêu cô. – Nhưng…

– Đừng sợ, thật ra hai với bảo bối không phải anh em ruột, nên bảo bối đừng lo.

– Aa!! Cô càng đơ người hơn. Nhìn bộ dạng ngây ngô của cô làm anh buồn cười và yêu thương hơn, hôn chụt lên môi cô rồi cô tỉnh táo lại luôn. Nụ hôn này lại dấy lên ngọn lửa trong người anh, thế là không chuồn chuồn lướt nữa anh thật nhẹ nhàng đặt lên môi cô 1 nụ hôn nồng nàn, mút hết mật ngọt, cuốn chiếc lưỡi ấy cùng anh hòa nhịp. Cô bị anh hôn đến ngất ngây quên cả mọi thứ, chỉ biết đáp lại trúc trắc theo quán tính. Sự ngây thơ này càng làm nơi nào đó của anh thật căng cứng, anh duy lật người cô lại, hôn lên vành tai làm cô run rẩy, 1 tay anh ôm cô, 1 tay a kéo dây kéo chiếc váy ôm trọn cơ thể tươi trẻ, đầy quyến rũ đó.