Phá trinh con dở người

Cả làng cả xóm đều gọi nó là con dở người. Dù ngã nó cũng cười, bị trêu ghẹo nó càng cười dữ tợn hơn nữa. Học hết lớp 5 nó ở nhà. người nhà nó có học lên cũng chẳng để làm gì, bố nó bảo thế. Nhà nó chẳng có thời gian đâu mà chăm sóc nó. Bố đạp xích lô, mẹ chuyên vớt rau muống sông rồi tranh thủ cất đậu phụ ở hàng gần nhà mang ra chợ bán. Nó hay sang đấy. Hồi trước thì lẳng nhẳng theo mẹ sang cất đậu phụ về bán. Sau thì chẳng cần có mẹ nó cũng tự sang. Tại nhà gần, tại có nhiều thứ hay hay để nó xem. Mùi bã đậu chua chua, ngầy ngậy. Lò than rừng rực hắt những quầng sáng màu lửa làm khuôn mặt vốn ngây thộn, dài dại của nó ửng hồng, trông nó dễ coi hơn. Bạn bè mười lăm, mười sáu đã biết xúng xính áo quần, tóc óng mượt, liếc ngang liếc dọc. Còn nó vẫn vậy, vẫn là con dở. Nhệu nhạo cười cả ngày.

Dường như chỉ lão nhà đậu phụ là nhận ra những thay đổi trên cơ thể nó. Mọi cái trên người nó đều đang nhu nhú, như búp đa, búp bàng đang kỳ chúm chím chỉ chờ mưa xuống, lả lơi là cựa mình bung ra thoả sức. Trừ khuôn mặt ngơ ngơ, đần đần còn cả thân thể nó là hiện thân của một thứ trái cây vừa chín tới. Thấp thoáng bên trong chiếc áo hoa mỏng nhầu nhĩ là là hai núm ngực um um như quả ổi. Chiếc quần thun chật chội rách lỗ chỗ hằn lên cặp mông tròn vo. Nước đậu làm quần nó sũng nước dính bết vào người, lồ lộ cái khoảng mờ ảo giữa 2 cặp đùi tròn như đùi con trẻ. Những lúc ấy, lão đậu phụ đành nuốt nước miếng cố tập trung vào công việc. Nào thì trút đậu tương vào chậu, nào thì vớt đậu nóng ra khỏi khuôn, chắt bã ra xô…Cả ngày không hết việc thế mà mụ vợ đét mo nang của lão vẫn quang quáng luôn mồm. Năm nay lão đã ngoài bốn mươi nhưng thân hình còn tráng kiện, cơ thể vâm váp, da nâu bóng, bắp tay, bắp chân cuồn cuộn…

Đậu rán xèo xèo, vừa thơm vừa béo. Nó nhẩn nha vần đống bã đậu đến nát nhừ. Chán vần vò nó lại chim chim thành từng nắm nhỏ tung lên. Bã đậu rơi vào người nó vỡ ra, bám bê bết trên tóc, bám cả vào vành tai, chạy quanh cổ, lọt cả vào khe ngực. Nhột. Nhột quá. Nó phủi phủi tay, không hết nhột. Nhảy cẩng lên càng nhột. Nhột quá. Nó giật cúc áo ra. Bã đậu lã tã rơi xuống đất. Nó thấy trò này thật hay. Này thì bã đậu ấp lên ngực, lên hai đầu ti. Nó cười nấc lên khi nhìn thấy hai hạt đậu hồng hồng ngỏng đầu lên cỏng theo vụn bã đậu mát mềm, ủ mùi chua chua, ngầy ngậy…

Đang mải mê với trò chơi bã đậu, nó bỗng nhận ra ai đó vừa ôm chầm lấy nó. Hai tay nó bị bóp chặt rồi bàn tay thô sần vần vò bã đậu trên ti nó. Nó nhoẻn miệng cười, thì ra cũng có người thích chơi trò bã đậu. Nhưng bàn tay thô sần làm nó thấy ran ran cả người, sây sây khắp toàn thân, đôi chân rủn ra đứng chừng không vững. Nó vừa kịp ngửi thấy mùi đậu khét lẹt, mùi mồ hôi chua nồm từ chiếc áo may ô rách lỗ chỗ thì đã bị đè ngửa xuống đống bã đậu vừa mềm, vừa êm.

Mắt nó thao láo nhìn lên trần nhà, muội than bám đen cả xà ngang, xà dọc. Nó thấy trên người nặng trịch bởi thân hình to lớn, nham nháp mồ hôi. Hai cánh tay nó bị kéo ngược lên qua đầu. Nhột quá, bã đậu rơi hết rồi mà bàn tay chai sần cứ vần vò ngực nó, mà hình như cái miệng râu ria đang ăn bã đậu trên ti nó hay sao ấy. Tự dưng nó bật cười, nhưng chỉ thoáng chốc thôi vì cái mồm đầy râu cứ cà miết, liếm láp trên ti nó làm nó phải oằn người, bủn rủn cả chân tay. Không dừng lại ở đó, bàn tay chai sần nhơm nhớp mồ hôi còn thò cả vào chun quần xoa nắn hai đùi, xoa cả vào đám lông lơ thơ nơi háng nó. Trần nhà mờ đi. Đôi mắt nó mờ đi, nó ư a bật lên những tiếng kêu rên vô nghĩa. Cổ họng như có một miếng đậu rán béo ngậy chặn cứng. Tay nó quờ quạo đống bã đậu, chân duỗi đạp liên hồi. Cái ngầy ngậy béo nơi cuống họng như tan ra, chảy rần rần khắp người.

Nó mở mắt khi thấy người nhẹ bẫng, cùng lúc có tiếng tru tréo:

– Vác mặt đi đâu mà để đậu cháy khét lẹt, quần áo sao xộc xệch thế kia?

– Con lợn nó xổng chuồng…tôi…

– Đồ báo hại! có từng ấy việc mà làm không nên hồn…

Nó ngồi thu lu sau mấy cái bao tải đựng đậu, đợi vợ chồng nhà đậu phụ im tiếng thì lỉnh ra cửa sau về nhà…

Sau cái buổi trưa hôm ấy, lão đậu phụ như ngồi trên đống lửa, cái cơ thể đàn ông ngùn ngụt dục tính chưa được thoả mãn làm lão bứt rứt đứng ngồi không yên. Lão như con thú đói để vuột mất con mồi non. Trời, da thịt con bé mới tuyệt làm sao, cặp vú non nớt, cả cái vùng da thịt mềm mại khịt rịt giữa hai đùi mà lão chỉ mới kịp chạm tay vào. Sự đụng chạm với một cơ thể trinh nguyên làm thức dậy trong lão miền ký ức tưởng đã ngủ quên suốt gần 30 năm nay, cái ngày mà lần đầu tiên lão được nếm mùi đời…

Tốn – tên cúng cơm của lão, khi ấy chỉ mới 16,17 nhưng cao lớn hơn hẳn so với bạn bè cùng trang lứa. Tốn thường cưỡi con trâu cụt sừng, dáng oai vệ, cái mông to bè bè, cái mồm lúc nào cũng nhai nhóp nhép. Côn trùng nướng là món khoái khẩu của Tốn. Có đứa còn nhìn thấy nó nhai ngấu nghiến một con chuồn ớt đỏ tươi. Có lẽ thường xuyên tẩm bổ bằng món ăn nhiều đạm này nên người Tốn chắc nịch như viên gạch chỉ. Ăn như thuồng luồng mà tắm táp qua loa, bùn đóng vẩy ở khoeo chân Tốn sau một tuần vẫn không sạch vết. Một buổi chiều hè nó bỗng thấy con trâu cụt sừng đang cưỡi lên mình một con trâu cái nhà cái Thuận – đứa con gái cùng làng. Nó lại gần quan sát thì thấy con trâu cụt sừng đang thở hồng hộc nhắp nhắp cái mông vào đuôi con trâu cái. Nó tò mò ngồi xuống vạt cỏ ngước nhìn lên. Thì ra con trâu đực đang cố nhét cái khúc gân to dài vào chỗ ấy của con trâu cái. Khi khúc gân thụt ra thụt vào cũng là lúc nó thấy nóng ran cả người. Sự giao hoan của hai con vật làm dương vật nó cứng đờ. Hai con vật vẫn thản nhiên thở phì phò trong cơn sướng khoái.

Đang mê mải nhìn hai con vật giao phối nó chợt giật mình khi thấy bóng người. Thì ra là con Thuận. Nó ngước đôi mắt đầy ham muốn nhìn như dán vào những đường nét lồ lộ trên người con Thuận. Nó bước tới ôm chầm lấy Thuận trước khi đứa con gái kịp bỏ chạy.

Dù cố sức quẫy đạp nhưng con Thuận đã bị đè ngửa dưới thân hình nặng trịch của thằng con trai. Sau khi giật tung hàng cúc áo trên người Thuận, thằng Thốn vục mặt vào khuôn ngực nhu nhú của đứa con gái đang tuổi dậy thì. Tay chân Thuận như bị tê liệt, nó cố giãy dụa khi thằng con trai đang giằng chiếc quần chun ra khỏi tấm thân trinh nữ của nó

Lần đầu tiên được tận mắt nhìn thân thể trần truồng của một đứa con gái làm đầu óc Tốn như quay cuồng. Nó cố giúi dương vật vào giữa hai đùi con bé nhưng mấy lần đều trượt. Nó đưa mấy ngón tay lần tìm bằng được âm hộ Thuận, vạch mấy sợi lông ra thì thấy một lỗ nhỏ chật hẹp. Nó vẹt hai đùi Thuận ra rồi cầm dương vật ấn vào. Con Thuận lại giãy lên như đỉa phải vôi làm tuột dương vật nó tuột ra ngoài. Nó cầm khúc gân cương cứng tiếp tục nhét vào cái lỗ rồi nằm đè cả thân hình lên người Thuận. Cùng lúc ấn mạnh dương vật vào. Dương vật nó vào được phân nửa thì như bị chặn lại, ấn dương vật vào con bé rồi rùng mình phóng tinh vào cơ thể của đứa con gái cũng đang mê man vì nhục dục.

Nó cong mông ấn mạnh thì nghe một tiếng bụp nhỏ, cùng lúc với tiếng hét của con Thuận. Tốn thấy sợ, nó lấy tay bịt miệng con Thuận rồi nhịp nhàng ấn dương vật vào cửa mình con bé. Dần dà, dương vật nó vào ra dễ dàng hơn. Con Thuận chừng bớt đau nằm im, miệng rên ư ử. Lần đầu tiên được nếm mùi đời làm thằng Tốn như phát điên. Nó nắc phầm phập, mồ hôi nhễ nhại nhỏ giọt xuống thân mình con bé. Nó nhịp liên tiếp mấy cái rồi chừng không chịu nỗi, nó hực lên một tiếng phóng tinh vào âm đạo con Thuận…

Chiều muộn, cưỡi trâu đi qua bãi cỏ nát nhừ nó nhìn thấy những giọt máu khô đọng lại như tiết bồ câu.