Mẹ tôi làm đĩ

Tôi nhảy ra khỏi cửa sổ và một tay cầm lấy cái ống nước, tay kia nắm tay mẹ tôi để kéo mẹ ra ngoài.

Mẹ tôi hơi bối rối với những hành động của tôi nhưng cũng lăn ra ngoài cửa sổ dễ dàng và trượt xuống đất. Bàn tay mạnh mẽ của tôi giữ chặt lấy mẹ. Mẹ cũng nắm chặt cái ống nước. Nhẹ nhàng nhưng chắc chắn, mẹ rất hiểu ý tôi. Tôi đã có một kế hoạch – thoát khỏi nghề làm đĩ. Tôi đã nói với mẹ hàng trăm lần rồi, là tôi sẽ sớm đưa mẹ thoát khỏi thế giới của ma cô và đĩ điếm.

Vì sự an toàn cho mẹ con tôi nên tôi sẽ không nói cho các bạn biết tên thật của mẹ con tôi, và những địa danh trong câu chuyện này. Chỉ có thể nói rằng nơi hai mẹ con tôi muốn trốn thoát là một thị trường mại dâm có tiếng. Đó là một sự dối lừa và xấu xa, tôi cần phải đưa mẹ tôi chạy trốn khỏi cái nơi nhơ nhớp đó.

Trèo xuống tầng nhà qua ống nước không phải là một việc dễ dàng đối với tôi, thậm chí còn khó khăn hơn đối với mẹ tôi, hiện giờ đã 38 tuổi rồi. Là một người phụ nữ khôn ngoan, mẹ không hề gây ra một tiếng động nào, nhưng vẫn nhìn tôi. Đôi mắt mẹ như đang hỏi – chuyện gì tiếp theo đây? Tôi nhìn mẹ và cảm thấy một tình yêu sâu đậm ở trong tôi dành cho mẹ.

Không trả lời, tôi trèo xuống nhanh chóng. Mẹ hiểu ngay rằng đây là thời điểm quyết định, bây giờ hoặc không bao giờ. Mẹ phải chạy trốn cùng với tôi. Khi mông đít mẹ ở gần mặt tôi, tôi ôm giữ eo rồi cổ mẹ, nhẹ nhàng đặt mẹ xuống mặt đất. Tim mẹ đập mạnh, tóc mẹ bù xù. Tôi ôm mẹ và mẹ ôm trở lại tôi. Mẹ thì thầm vào tai tôi:

“Nhanh lên kẻo chúng ta bị bắt”

Câu nói của mẹ như hàng ngàn cái chuông rung lên trong tai tôi. Tôi rất vui mừng vì mẹ cũng rất muốn chạy trốn cùng với tôi. Hồi hôm khi đi ngủ, tôi bảo mẹ hãy đi theo tôi, mẹ không kịp mang đôi dép nào, thậm chí còn không mặc cả quần lót ở bên trong. Mẹ nhanh chóng quấn tóc mình lại thành một búi.

Trời vẫn rất tối. Bước đi êm ả, hai mẹ con tôi ra đến đường lộ, giờ đây chúng tôi không còn đi trong bóng tối nữa. Chúng tôi đứng bên vệ đường, dưới ánh sáng lóe lên từ những đèn xe qua lại. Mẹ đi cùng với tôi trên đôi chân trần đã mấy cây số rồi, nên mẹ mệt mỏi dựa đầu vào vai tôi. Sau khoảng nữa tiếng thì chúng tôi may mắn đón được chuyến xe đến nơi mà chúng tôi định đến.

Có hai ghế liền ở hàng cuối xe. Dù hầu hết hành khách hơi mê ngủ, sự đột nhập của chúng tôi làm cho họ thận trọng. Ai mà lại không tò mò khi nhìn thấy một người đàn bà tuổi trung niên, đôi chân trần trong bộ dạng xộc xệch đi vào chiếc xe cùng với một chàng trai trẻ ăn mặc chỉnh tề, không có hành lý gì mang theo. Có vài người đàn bà nhìn sang chồng họ, đưa mắt ám chỉ về phía hai mẹ con tôi.

Mọi người có thể đoán được điều gì đó đáng tò mò về cặp đôi này. Nhưng không ai có thể tưởng tượng được chàng trai trẻ và người đàn bà này là hai mẹ con. Chúng tôi giả lơ tất cả, ngồi xuống chỗ của mình. Mẹ tôi cảm thấy rất mệt, mẹ tựa đầu vào vai tôi và cố ngủ. Trong khi đó chiếc xe buýt bắt đầu chạy. Tôi rất hồi hộp, không thể ngủ được.

Giờ đây tôi rất hạnh phúc vì đã làm được một điều không thể, tôi đang chạy trốn cùng với mẹ tôi. Ngủ gà gật được một lát, tôi giật mình thức giấc bởi tiếng kèn xe inh ỏi. Nhìn mẹ đang ngủ, tôi đưa tay vuốt mái tóc đang phủ trên mặt mẹ. Mẹ tôi đẹp quá, nhìn mẹ mà dòng máu nóng bỗng chảy tràn vào các mạch máu trong thân cặc tôi. Tôi đặt tay trái quàng qua vai mẹ.

Cặc tôi cương lên và như cố xé rách quần tôi ra. Tôi lòn tay phải vào trong váy mẹ để mò vú. Mẹ thức dậy, cởi hai hột nút ở trên áo để tạo điều kiện dễ dàng cho tôi. Mẹ nhích mông đít lại gần tôi để tôi có thể xâm nhập vú mẹ thuận lợi hơn trước. Thật là một người mẹ tuyệt vời và có hiểu biết, mẹ biết mọi nhu cầu của đứa con yêu dấu của mẹ.

Mẹ tôi tên là Liên, mẹ là một người phụ nữ cao ráo và mảnh mai, có mái tóc dài và một khuôn mặt rất xinh đẹp. Vú mẹ tôi cân đối, không to lắm nhưng cũng không hề nhỏ, chúng giống như hai trái bưởi. Mông đít mẹ thì giống như hai vò rượu lộn ngược. Tôi đụ mẹ chỉ mới được có vài lần trong cuộc đời, nhưng trong mơ thì tôi đã đụ mẹ chắc cũng hơn hàng ngàn lần rồi. Trong giấc mơ thậm chí tôi còn cưới mẹ nữa, và tôi muốn điều đó trở thành sự thật.

Tôi là một chàng trai 19 tuổi, tên tôi là Nhân. Tôi sinh sống, lớn lên và học hành cũng giống như bao đứa trẻ khác. Tôi không hề biết được sự thật rằng tôi là một đứa con nuôi. Gia đình tôi không nói nhiều về chuyện nhận nuôi tôi, nhưng có một ngoại lệ đáng chú ý. Khi tôi 15 tuổi, một trong những bà cô lớn, chị của ba nuôi tôi, tiết lộ rằng tôi chỉ là một đứa con nuôi. Đó không phải là một bí mật, mà chỉ là một thực tế. Người bạn thân thiết nhất thời thơ ấu của tôi cũng là con nuôi, nên dường như chuyện này tôi nghĩ có vẻ là phổ biến.

Những gì tôi biết được từ cô tôi thật đáng xấu hổ vì nó gây đau khổ cho tôi. Cô kể cho tôi nghe chuyện về mẹ Liên của tôi. Mẹ tôi thuộc về một gia đình nghèo, sống trong một khu ổ chuột trong thành phố thì không có gì vui sướng rồi. Khi lớn lên, những người hàng xóm thường nói về nhan sắc xinh đẹp của mẹ, và gia đình của mẹ bắt đầu tin rằng mẹ nên có một người chồng tốt.

Có một vài mai mối xung quanh nhưng không ai khá giả cả. Sau đó có một bà già đến nhà mẹ và nói với gia đình mẹ rằng có một người đàn ông trẻ giàu có muốn cưới mẹ. Ông bà ngoại của tôi rất vui mừng khi nghe vậy vì họ mong đợi tương lai của con gái mình được hạnh phúc. Họ đồng ý gả mẹ tôi nhưng không biết được gã đàn ông đó chỉ muốn lấy gái trinh để thỏa mãn thân xác mà thôi.

Cú sốc đầu tiên mà ông bà ngoại tôi nhận được lúc làm lễ cưới là gã đàn ông đó không hề trẻ mà đã ở tuổi trung niên và xấu trai nữa. Cú sốc thứ hai là một tháng sau khi cưới, gã sở khanh liền ly dị mẹ với lý do là mẹ không còn trinh tiết. Cú sốc thứ ba là ba tháng sau đó, có lẽ là tệ hại nhất, rằng mẹ đã có thai. Ông bà ngoại tôi biết mọi người xung quanh, những người mới mấy tháng trước đã nói ông bà tôi may mắn, giờ lại nói ông bà tôi như đám ma cô, mẹ tôi như một con đĩ và đứa bé sẽ là một đứa con hoang.

Để tránh đàm tiếu, ông bà tôi đã chuyển nhà đi nơi khác. Ở đó mẹ đã sinh ra tôi, một người bà con xa bên ngoại đã nhận làm ba tôi khi ở trong bệnh viện. Ông ta đã có vợ nhưng chưa có con nên nhận tôi làm con nuôi. Vì tôi sống ở nhà ba mẹ nuôi nên tôi chỉ được gặp mẹ ruột của mình có vài lần. Lần gặp gỡ cuối cùng đã cách đây 5 năm rồi. Tôi có những ký ức sống động về lần gặp gỡ đó vì mẹ giới thiệu mình là một bà cô. Tất cả những gì tôi có thể nhớ là mẹ đã tặng quà cho tôi cùng vài bộ quần áo và đồ chơi cho tôi.

Tôi bị sốc khi nghe được những sự thật về người đàn bà tên Liên. Bà ta mới chính là mẹ ruột của tôi, là người duy nhất trên thế giới này được cho là ở đó với tôi – nuôi dưỡng và bảo vệ tôi – nhưng mẹ lại phản bội tôi. Khi tôi hỏi là mẹ ruột của tôi sống ở đâu, thì bà cô lớn của tôi nói rằng sau khi ông bà ngoại của tôi qua đời, mẹ đi làm quản lý một khu nhà trọ nữ sinh trong thành phố.

Người nhận nuôi tôi lại từng có tiền án tiền sự. Ông ta bị bắt và ở tù vài lần. Khi tôi được 18 tuổi, ông ta lại bị bắt vì tội buôn ma túy, phải ở tù 5 năm. Vợ của ông, người mà tôi gọi là “mẹ” đã quyết định trở về sống với gia đình mình. Bà ta vui lòng dẫn tôi theo cùng nhưng tôi không muốn sống ở vùng làng quê hẻo lánh.

Tôi gặp ba nuôi của mình trong tù và nói cho ông biết tình hình. Ba nuôi của tôi ngay lập tức khuyên tôi hãy tìm gặp mẹ ruột của mình. Ông ta không biết địa chỉ chính xác của mẹ tôi, nhưng nhớ số điện thoại của mẹ. Ngay khi có số, tôi liên lạc với mẹ ngay. Đó không phải là số trực tiếp nên một hồi lâu sau tôi mới nghe được giọng nói của mẹ. Nghe giọng nói dễ thương của mẹ là một trải nghiệm đáng nhớ trong cuộc đời tôi. Khi tôi nói rằng muốn gặp mẹ, lúc đầu mẹ tôi còn ngần ngừ nhưng sau đó cũng đồng ý gặp tôi.