Hương Vị Đàn Bà

Bất chợt con chó ghẻ ấy giật mình tỉnh rụi và lạnh thót gáy, hai chân run như muốn đái cả ra quầ, từ phía xa gã nhận ra hai chiếc xe máy đang lừ lừ tiến đến, Tuấn là một tên nát rượu nhưng cũng là một thằng giang hồ kiểu cò con tép riêu lóc chóc, nên không khó để gã nhận ra hai chiếc xe máy đó chính là nhóm giang hồ xóm trên – cái nhóm mà đã từng cho Tuấn và những thằng anh em của gã nhiều trận lên bờ xuống ruộng – nếu không muốn nói là nhiều lần xuýt mất mạng, ấy thế mà vừa thoáng nhận ra bóng dạng bọn chúng thì Tuấn đã như muốn vãi đái r trong quần, vội lao ngay vào một bụi cây gai gần đó, mặc cho gai cào xước cái thân thể trần bẩn thỉu của gã, Tuấn chỉ cầu mong sao cho bọn này đừng trong thấy mình, nếu không thì ở cái nơi vắng tanh này là mồ chon cho cái thân quèn của gã. Tiếng xe máy từ từ tiến về phía Tuấn, và thời may sao 2 chiếc xe máy chạy qua chỗ con chó ghẻ ấy ẩn nấp không chút do dự, khiến cho Tuấn thở phảo trong lòng, nhưng từ trong bụi cây gai, Tuấn nhìn thấy có điều gì đó bất thường. Rõ ràng trong khoảng cách gần gã tin là mình không nhìn nhầm, trên hai chiếc xe máy là 3 người đàn ông, mac95 quần Jean và cởi trần ….

Chúng đúng là thuộc nhóm đã từng khiến cho anh em gã Tuấn bầm dập no đòn mấy phen, nhưng chúng đang chở theo một người phụ nữ, dù Tuấn không nhìn rõ mặt nhưng gã nhận ra chiếc áo màu sơ mi màu đỏ, loại áo nữ cách điệu, người phụ nữ đó mặc quần tây đen và mái tóc ngắn vừa phải, Tuấn tin và gã chắc mẫm người phụ nữ đó không ai khác mà chính là Hương – Chị vợ của gã, làm sao gã có thể nhầm được khi ngày nào gã cũng lom com nhòm ngó thèm muốn bà chị vợ đằm thắm của mình, hơn nữa đúng là chiều này chị vợ của gã đã ra khỏi nhà với bộ trang phục đó, không thể làm d9i đâu được…

Nhưng gã đang rất khó hiểu vì sao chị vợ của gã lại ở trên xe của bọn du đãng này (?) , hơn nữa, trong dáng ngồi và cách chúng giữ Hương trên xe, thì dương như Hương đang ngất xỉu, ….

Chúng đang định làm gì, và chúng sẽ đưa Hương đi đâu ???? Tuấn nhìn theo và cố chạy bộ đuổi theo bóng dáng xa dần của hai chiếc xe máy nhưng bất lực, chẳng bao lâu Tuấn mất dấu bọn chúng, và tất nhiên gã cũng không biết được điều gì đang và sẽ xảy ra với con chị vợ mà hắn hứng tình bao lâu nay ….

Chưa bao giờ Tuấn cảm nhận mình tỉnh rượu nhanh như vậy, vừa mới đây còn lè nhè mà giờ mắt tỉnh như sáo. Tuấn nhanh chóng mất dấu những chiếc xe máy, cho dù những chiếc xe ấy cũng phải vất vả lắm mới vượt qua được những ụ trũng nước trên con đường đất vốn đã lầy lội. Tuấn tin chắc người đàn bà ngất liệm trên xe đó chính là chị vợ mình, cho dù mắt có nhìn lầm thì mũi gã không thể lầm, cái mùi nước hoa thoảng nhẹ đầy quyến rũ mà hằng ngày gã thưởng thức từ chị vợ mình mỗi khi Hương thay đồ ra ngoài, thứ mùi hương đó không thể nhầm vào đâu được. Đang trong lúc bế tắc, không biết làm gì thì gã chợt nhớ ra một điều, con đường đất này dẫn thẳng đến một dãy nhà cũ hoang phế, thật ra ở đó chính là nhà của một gia đình ở vùng này, nhưng từ sau 1975 khi đất nước biến động thì gia chủ bỏ đi, mọi thứ trở nên hoang phế dù đất xung quanh không ít, thế là từ khi nào dân quanh vùng bỏ hoang và nó trở thành nơi tập kết cũng những chiếc xe thồ, xe lam cũ, hoặc tất tần tật những thứ bỏ đi đều dồn vào đó. Cứ đêm tối đến thì nơi đây là nơi tụ tập của những kẻ ko nhà, vì có gia đình có nhà cửa chẳng ai phải ra cái chốn khỉ ho đó trú thân làm gì. Đã từ lâu nhóm của Tuấn bị nhóm này đánh bật khỏi khu đất hoang đó, coi như là mất căn cứ, cũng vì thế mà chẳng mấy khi thằng Tuấn dám léo hánh đến gần. Tuần thầm nghĩ chị vợ của mình chắc chỉ có thể được đưa đến đó, nghi là làm, gã ta nhanh chân tiến về phía khu đất bỏ hoang ấy.

Chẳng hiểu động lực đột xuất thế quái nào mà gã ta siêng năng đến thế, nhưng cũng phải mất gần cả tiếng đồng hồ Tuấn mói mom men đến được bãi đất trống ấy, nhìn từ phía ngoài cây bụi cỏ dại mọc um tùm, những chiếc xe cũ từ xe đạp cho đến xe gỗ, nhưng chiếc tủ hanh khung giường cũ mèm nằm la liệt ngỗn ngang, và rất nhanh chóng Tuấn phát hiện ra ba chiếc xe máy khi nãy được dựng sát trong một góc … thế thì chắc hẳn là chúng đã đưa Hương đến đây rồi …. Tuấn nhìn dáo dác xung quanh nhưng chẳng thấy gì …. Thế là gã đánh liều, bạo gan làm một việc mà cả năm nay gã chưa từng dám làm, đó là đi sâu vào bất đất bỏ hoang nay, vì gã biết sau khi đi hết qua bãi phế liệu phí cuối xa là một căn nhà bỏ hoang, ngày trước gã và đám bạn vẫn thường tụ tập trước khi bị nhóm du đãng này đánh đuổi đi…. Gã cũng biết lần này nếu bị phát hiện thì coi như cái mạng thếp hẹn của gã chẳng còn, bọn chúng đã cảnh cáo nếu gã và đám anh em của gã còn dám xuất hiện khu này thì chúng sẽ mần thịt từng thằng… Thôi thì một liều, hai cũng phải liều, gã ta nhìn trước ngó sau, rồi lom khim người tiến vào trong như một con chó lui cui chạy vào trong mà sợ người khác phát hiện.

Từng bước, từng bước thận trong, cuối cùng thì căn nhà hoang phế đó cũng hiện ra trước mắt từ phía xa, nói là nhà hoang chứ thật ra căn nhà sập xệ đó đã đổ nát, tưởng đổ cột xiêu, tất nhiên là cửa nẻo thì chẳng còn với những bức tường lộ cả gạch bể ra ngoài. Từ phái xa nhìn tới, Tuấn tin chắc những phán đoán của mình là không sai khi tai gã thì nghe thấy những tiếng cười nói từ phía sau những vách tường cũ nát vọng ra ….

Những tiếng cười nói đàn ông, không chỉ một mà của vài người đàn ông, tuy chưa thể nhìn thấy chị vợ của mình, nhưng từ xa hắn cũng đã nhìn thấy một thứ …. Một chiếc áo sơ mi đỏ, chiếc áo loại dành cho phụ nữ với những đường cách điều nhẹ nhàng, và đó chính là áo của Hương mặc khi ra ngoài, chiếc áo bị quăng vắt vẻo trên thành tường như thể ai đó vứt bừa ra đó ….

“ lũ khốn … không lẽ con Hương bị tụi nó chơi rồi sao ? …”

Tuấn thầm nghĩ là lòng tức anh ách, con đàn bà ngon lành gã canh me bao lâu nay có lẽ nào để cho tụi bây hưởng thụ như vậy …( ? ) … Tuấn thập thò và rồi cũng tiến đến gần nững bức tường hoang cũ …. Gã đàn ông gắn gượng nhướng người nhìn vào trong … những gì Tuấn nhìn thấy khiến cho chính gã cũng sôi máu …. Một sự hỗn độn với thực ăn, bia lon, như thể vừa xảy ra một cuộc chè chén say sưa …. Bên trong nhưng tấm lưng đàn ông trần trục phơi ra ….

Mà nagy sau đó Tuấn nhanh chóng nhận ra bọn đàn ông đó thậm chí còn chẳng mặc quần …. Thằng nào cũng trùng trục khe cái thân thể đen cọc thô bỉ, bọn chúng có ba tên, đúng là ba tên khi nãy Tuấn đã thấy và câu hỏi lớn nhất của Tuấn đã được giải đáp ….

Trước mắt gã …. Hương – chị vợ của gã đang cố quẫy đạp để tự về …. Hương lúc này đã bị lột áo ngoài, chiếc áo sơ mi rách bị ném vắt lên tường và chẳng ai còn để ý đến nó, một Hương bị đẩy ngồi dựa vào 1 thằng, tên ấy trần truồng và đang khóa kẹp tay Hương từ phía sau du người phụ nữ có quằn quại vẫn không thoát được đôi cánh tay ra khỏi sự kèm kẹp. Với nát mặt vừa kinh sợ vừa cố ném cái cảm xúc cương quyết về bọn đàn ông lạ mặt, Hương gào lên hét lên và cố đạp chân để xua đuổi bọn thú tính tráng xa khỏi người mình ….

Lúc này Hương vẫn còn mặt áo vú, chiếc quần tây đen bên dưới vẫn chưa bị tuột ra khiến Tuấn tin là bọn mất dạy này chỉ vừa mới bắt đầu trò vui với chị vợ mình.

Mãi cho đến khi Hương kiệt sức và nằm thở, tên khốn ấy mới chịu buông tha …. Hương thiếp đi và khi tỉnh dậy chị chỉ thấy một mình mình trong căn nhà vắng vẻ, Tuấn đã bỏ đi từ khi nào, lướt mắt nhìn Hương không ngạc nhiên khi thấy giỏ xách của mình đã bị lục tung và tất nhiên không còn một đồng nào trong ví, tên em rể hèn hạ đó đã vét sạch để bắt đầu một buổi chiều đỏ đen thú vị. Hương đang nghĩ không biết số phận mình sẽ đi về đâu, vì chị biết khi con thú ấy quay về, hắn sẽ bắt chị hầu hạ nhu cầu tinh dục nữa chứ chẳng buông tha. Nhưng cuộc đời vốn dĩ không đơn giản như thế, vì số phận sắp đưa đẩy Hương đến một nghịch cảnh khác, mà chị không bao giờ có thể nghĩ đến được.