Học sinh chuyển trường

Sau gần 3h đồng hồ ngồi xe khách nó cũng đặt chân xuống Hà Nội. Đặt chân xuống nó nhận được rất nhiều lời mời gọi của các bác, chú xe ôm nhưng đều bị nó từ chối. Không khí Hà Nội không trong lành như quê nó nhưng lại tấp nập, xô bồ. Đoàn xe nối đuôi chạy trên đường, từng căn nhà, toà nhà cao chót vót…

10H10 phút AM tại bến xe Gia Lâm, nó rút điện thoại gọi cho anh Thành.

– Nó: Alo, anh Thành à? Em ra đến nơi r!

– Anh Thành: Ủa… A đang ở bến sao không thấy m?

– Nó: anh đang ở bến nào, em đi xe ra Gia Lâm mà!

– Anh Thành: anh đang bên Mỹ Đình, sao nãy không chuyển xe sang bến này.

– Nó: Từ nhà mình bắt xe thẳng lên đây luôn. Anh qua đón em luôn đi. Nắng quá.

– Anh Thành: Cái thằng này, đến chịu m. Đợi tí anh ra.

Cái tí của ổng cũng gần 30p, chả biết 2 cái bến này xa nhau thế nào hay ổng vừa đi vừa ngủ nữa, chả biết được. Lên xe về phòng ổng, lượn lách 1 hồi cũng về tới nhà trọ. 1 Căn nhà 3 tầng màu xanh, bên ngoài cũng không có gì nổi bật lắm. Ổng dẫn nó lên phòng, mở cửa phòng ra thì… Ôi đệch, phòng trọ như cái phòng riêng, tủ lạnh, điều hoà, 2 cái laptop, bàn học, giường ngủ được 3 người. Mà khoan, 2 laptop là sao?

– Nó: Ơ… Sao có 2 cái laptop, cái mới mới kia của ai thế? Anh ở với ai à?

– Anh Thành: của anh chứ của ai? Mẹ kêu đưa mày cái laptop cũ của a. Yên tâm đuê, vẫn mới, lol ngon.

– Nó: Điêu, mẹ mua cho em thì có.

– Anh Thành: Hềhề, thôi m dùng laptop của anh đê.

– Nó: Ờ mà bếp đâu? Nãy giờ sao em không thấy?

– Anh Thành: anh có biết nấu ăn đâu, mua về phí tiền. Hehe

– Nó: Thế giờ ăn gì đây, 11h30 rồi.

– Anh Thành: Ra làm bát bún rồi về, anh khao!

– Nó: Rồi, em tắm cái đã. Nóng quá

Tắm xong anh Thành dẫn nó đi ăn bún, một tiệm bún khá gần, chỉ khoảng 2 – 300m nên 2 anh em đi bộ cho thoải mái. Vào đến quán, anh Thành dẫn nó vào 1 bàn trong góc, gần chậu cây vạn tuế.

– Anh Thành: Cô Lam cho con 2 tô như cũ nha. – Anh Thành hét toáng lên.

Từ bên trong 1 cô đứng tuổi, khuôn mặt khá phúc hậu đi ra bàn nó.

– C Lam: Be bé cái mồm thôi thằng kia. Mà ai đây?

– Anh Thành: Thằng em con đấy cô. Nó lên trên này học cấp 3.

– Nó: Con chào cô. Con học trường Xxx cô ạ!

– C Lam: Xxx hả? Cách đây xa lắm. Con tính trọ với thằng Thành à?

– Anh Thành: Nó ở tạm đây đến khi tìm được nhà trọ thôi. Ở đây hoài sao được. Mà cô nấu con 2 tô nhanh nhanh xíu, con đói quá rồi.

– C Lam: Rồi rồi, có ngay đây!

Rồi Cô Lam đi vào trong, 1 lúc sau bưng ra 2 tô bò tái, lau thìa, đũa, ăn xong về phòng dọn cho ổng. Ổng ở trên này bừa bộn y như ở nhà, xong chui lên giường đánh 1 giấc để chiều đi tìm phòng trọ.

– Dậy, dậy thằng kia. Dậy còn đi tìm phòng, nhanh.

Đang mơ màng, tiếng anh Thành làm nó tỉnh luôn, chạy vào nhà với rửa qua cái mặt cho bớt ngu. Ra ngoài lấy cái quần jeans thay, ngồi lên xe anh Thành chở đến trường.

Lần mò quanh trường cả buổi trời mà không tìm được nhà trọ, đến nản. Về phòng trọ anh Thành đã hơn 6h, tắm rửa, vác balo xuống (quần áo để trên phòng rồi, balo còn mỗi cây côn với vài đồ lặt vặt), vào ăn tô bún chống đói. No nê lại vác xác đi dạo cho thoải mái.

Phần 4

Hà Nội về đêm vẫn đông đúc, hối hả, khác với ở quê nó, đường phố thì sáng trưng. Đang đi nghe thấy tiếng kêu từ 1 con hẻm nhỏ.

– Cướp, Cướp, cứu tôi với!!

Lần mò theo tiếng kêu, vào trong 1 con hẻm khá tối, 1 người đàn bà chắc bằng tuổi mẹ nó đang đứng sát tường, 2 tay ôm chặt cái túi xách, luôn mồm kêu cứu. Đối diện là 3 thanh niên tay cầm tuýp, đang cố giật cái túi.

Rút trong túi ra cái còi.

– Toétttt… Cảnh sát đây!

Cứ tưởng bọn nó chạy toán loạn, ai dè chúng từ từ tiến lại, bọn cướp này ghê thật, không sợ cảnh sát, hay tại thấy nó đi 1 mình

– TN1 (Thanh niên 1): Oh… Tưởng ai? Hoá ra 1 thằng nhóc vắt mũi chưa sạch.

– TN2: Cảnh sát đây sao? Haha

“Bốp” Đang cười TN2 ăn ngay cú đấm vào mặt cú đá thẳng vào ngực. Bật ngửa ra sau ôm ngực, máu mồm máu mũi tèm lem. 2 Thằng kia lao lên, Tn1 vung cây tuýp lên đánh nó, nó né sang bên lên gối vào bụng, xoay người tung cú đá 180 độ vào gáy, Tn1 bất tỉnh. Nó nhặt cây tuýp lên, tn3 thấy thế vội dìu bọn kia chạy, không quên để lại câu.

– Mày… Mày nhớ đấy.

Xong xuôi, từ từ tiến lại chỗ người đàn bà (NĐB) đang ngồi dưới đất.

– Nó: Bọn chúng đi hết rồi, cô về nhanh đi.

– NĐB: Cám ơn cháu. Nhưng… Chân ta đau quá. Chắc trật khớp rồi.

Nó đưa 2 tay xem chân Nđb, chậc, trật khớp rồi, phải nắn lại. Chắc do nãy chạy bị trật.

– Nó: Cô ơi, người nhà cô tìm cô kìa.

– Nđb: Đâu. “Rắc” “Á”

“Bốp”

Nó ăn 1 phát tát của Nđb, đau và bất ngờ. Nó nắn khớp cho nhiều người rồi nhưng lần đầu tiên ăn tát. Đen thật, nhưng nó vẫn bình tĩnh nói.

– Nó: Xong rồi đó cô, cô đi được không. Cháu dìu ra ngoài bắt taxi cho.

– Nđb: Phiền cháu quá! Cô tên Lan, cháu tên gì?

– Nó: Cháu tên Toàn.

– C Lan: Xin lỗi cháu, nãy cô giật mình nên…

– Nó: không sao đâu cô.

Nó dìu cô ra đường bắt taxi, chào cô rồi đi về phòng.

Lên đến phòng, anh Thành đang ôm laptop. Chắc đánh Lol. Nó lấy quần áo, tắm rửa, vệ sinh cá nhân, ra làm ván rank rồi đi ngủ.

Sáng theo thói quen dậy lúc 5h. Đi tập td, trời Hà Nội buổi sáng khá trong lành, ngoài đường xe cộ đã đi lại khá đông. Tập 1 lát nó chạy ra ngoài quán mua 1 ổ bánh mì với 1 tô phở cho ông a.

Về phòng, vệ sinh cá nhân, tắm rửa xong gọi ông anh dậy đi học. Lại vác balo, bắt xe buýt đi tìm phòng trọ. Lang thang trên vỉa hè, nó bắt gặp cái biển cho thuê phòng. Chỗ này khá gần trường, hơn 1km thôi. 1 Căn nhà 2 gác khá to màu vàng, có giàn hoa giấy trước cửa.

Bước chân vào cánh cổng màu xanh, nó thấy 1 người con gái đang ngồi cào màn hình, trên bộ bàn ghế gỗ ngoài sân. Nó tiến lại gần.

– Nó: Bạn ơi, cho mình gặp chủ nhà được không?

– Gái: Làm gì? – Nói mà vẫn cắm mặt vào điện thoại.

– Nó: Mình muốn thuê phòng…

– Gái: Chỗ này không cho con trai thuê.

– Nó: Ơ… Sao vậy?

– Con đang nói chuyện với ai thế? – Tiếng người phụ nữ từ dưới vang lên.

1 Lúc sau, một người phụ nữ đi lên. Nó hơi bất ngờ khi người phụ nữ đó chính là cô Lan, người hôm qua nó giúp.

– Cô Lan: Ơ… Toàn? Sao cháu ở đây?

– Nó: Ơ… Cô Lan. Cháu đi tìm phòng trọ, thấy bên ngoài có ghi cho thuê phòng. Nhưng bạn kia kêu không cho con trai thuê! Sao vậy ạ?

– Cô Lan: À… Nhà này có mình cô với con gái cô sống nên cho thuê để có thêm người trò chuyên, nhưng sợ xảy ra chuyện nên chỉ cho con gái thuê thôi.

– Nó: Vâng. Thôi con đi nha cô.

Nó bước đi một cách chán nản. Tìm phòng trọ khó hơn nó nghĩ. Đi được vài bước thì cô Lan gọi lại.

– Cô Lan: Mà con từ nơi khác đên à? Chắc còn học nhỉ?

– Nó: Nhà con dưới BG. Con lên đây học cấp 3, con học lớp 11, trường Xxx.

– Cô Lan: 11? Vậy bằng tuổi con Hân nhà cô rồi. Hân dẫn bạn lên xem phòng đi.

– Nó: Ơ…

– Hân: Nhưng mà…

Rồi Hân vẫn dẫn nó lên phòng. Căn phòng ở tầng 2. Có 4 căn phòng cửa xanh. Hân dẫn nó vào phòng cuối cùng có ban công khá rộng.

– Hân: Phòng cậu đây, xem qua đi rồi quyết định.

Nó nhìn qua căn phòng, khá rộng, được sơn màu xanh lá nhẹ. Trong phòng có 1 chiếc giường khá to, 1 cái bàn gỗ. Nhà tắm và nhà với liền với phòng. Căn phòng rất sạch sẽ, chắc ai đó quét dọn thường xuyên.

– Nó: Phòng này mới có người dọn đi à?