Hoán đổi thân xác

Một lát sau, hắn vào đến hậu cung, binh lính đã tập họp tất cả cung tần mĩ nữ lại. Quả nhiên, Hoa Đỏ bước ra gặp Thi Võ. Dù chàng đã thay đổi nhiều kinh khủng, nhưng Hoa Đỏ vẫn nhận ra. Ánh mắt diễm lệ đó của Thi Võ vẫn ngời sáng niềm tin của kẻ chiến thắng, của kẻ đi chinh phục. Nàng đã lầm, thân xác đàn bà không hề cản trở được con người thép ấy, hắn vẫn đạp bằng tất cả để tìm lại những gì của hắn. Chỉ 1 quyết tâm của hắn, hàng triệu người đã ngã xuống chân hắn. Nhưng nàng, suốt 3 năm qua, nàng đã cam chịu hiến dâng thân xác cho tên vua đớn hèn, nghĩ đến những nhớp nháp mà mình đã chịu để cho hắn phụt giống nòi đê hèn của hắn vào người mình, nàng thật không xứng đáng với Thi Võ. Nàng cúi mặt quay đi:
– Thiếp sẽ trả lại thân xác cho chàng, xong chàng hãy đi đi.

Thi Võ nói:
– Tại sao?
– Thiếp không còn mặt mũi nào mà nhìn mặt chàng.

Thi Võ cười, vẫn lại cái cười khúc khích làm chính hắn điên máu:
– Nàng không phải lo, ta đã rửa nhục cho nàng. Tên ti tiện đó giờ đây không ai tin là hắn làm gì nàng được nữa đâu. Nàng xem…

Thi Võ giơ đùm trứng dái lên, oài, bản thân hắn giờ đây cũng thấy phát nôn với thứ đó, hắn vứt đi thật nhanh rồi chùi tay vào áo choàng.
– Còn nữa. Ta cũng như nàng.

Hắn ngồi lên đứng xuống 3 cái, dương vật đã teo nhỏ của tên vua rơi ra đất.
– Nàng xem, hắn cũng làm với ta như với nàng, nhưng mà ta không chắc là hắn thích đâu, ta nghĩ là ta thích hơn hắn. Ta cũng nghĩ là ta đã hiếp dâm hắn. Nếu lúc hắn đẩy nàng mà nàng thấy sướng thì quả là nàng đang hiếp dâm hắn.

Hoa Đỏ ngẫm nghĩ rồi bật cười:
– Lại có cả cách suy nghĩ như vậy nữa sao?
– Mẹ kiếp, ta là đàn ông, ta quan tâm gì chuyện đó, ta bắt người khác làm cho ta sướng thì là ta hiếp dâm nó chứ còn gì.
– Nhưng thiếp là đàn bà.
– Thì hiện ta cũng mang xác đàn bà.

Không riêng gì Hoa Đỏ, bọn lính và các phi tần mĩ nữ cũng cười rân trời. Hoa Đỏ lấy trong 1 chiếc túi thơm ra 1 ít bột đỏ. Nàng ném vào mặt Thi Võ. Hắn cảm thấy khoan khoái dễ chịu rồi ngã ra ngủ lúc nào không biết.

Thi Võ tỉnh dậy, đầu óc vẫn còn mơ mơ màng màng. Không còn mùi cháy, mùi máu, mùi thây người nữa, chỉ nghe hương thơm thoang thoảng và tiếng cười khúc khích dễ điên người. Hắn định hét lên câm đi, nhưng hắn nhận ra hắn đang ở giữa 1 bầy phụ nữ xinh đẹp, có cả Hoa Trắng và Hoa Vàng nữa. Các cô đang cười khúc khích với nhau. Hình như có nàng còn đang để cho dương vật của hắn nằm trong người cô ta nữa. Ơ, hắn đã có lại dương vật rồi, ngực cũng xẹp xuống, vai thì rộng ra và đang phải gánh vác ít nhất 3 nàng đang gối lên. Hoa Trắng đang nói với nàng ngồi lên dương vật của Thi Võ:
– Ta nói có sai không, dương vật của tướng công bệ hạ là đã nhất, vừa to, vừa dài, lại cong vút.
– A…a…Quả…không..sai! – Nàng kia nói trong hơi thở hổn hển.

Thi Võ nhỏm dậy:
– Hoa Đỏ đâu?
– Thiếp đây!

Thi Võ ngoái lại thì thấy thì ra nãy giờ mình nằm gối đầu giữa háng của Hoa Đỏ. Âm đạo của nàng thì ướt sũng và có gì đó trăng trắng chảy trào ra ngoài.
– Thiếp tranh thủ tướng công đang ngủ để thu được từng này. 3 năm có khác, chàng ra thật là nhiều quá đi. Kiểu này thì thiếp dính bầu mất.
Thi Võ cười giòn giã. Vậy là hắn đã trở thành vua, thật không uổng 3 năm nằm gai nếm mật, phải ở trong thân xác đàn bà yếu đuối.

— Hết —