Hiến dâng trinh tiết

Rổ mía vẫn còn hơn một nửa, con Huyền ngước nhìn bầu trời đã về chiều, khách xuống đò đã bắt đầu thưa thớt, con nhỏ nhìn lại rổ mía mà ngán ngẩm. Con Huyền buồn cho thân nó, phải chi nó là con trai, tay chân lanh lẹ thì chắc không phải dầm mưa dãi nắng đêm ngày như vậy, nó nhớ tới đám thằng Sậu, thằng ba Gà, thằng Út mun, mấy đứa nó là con trai, tay ôm thúng cóc, ổi mà vẫn nhảy xuống xe đò ào ào dù là xe đang chạy. Chiều chiều ngồi tụ tập bên trong quán trà đá, chúng nó đếm tiền, thằng nào cũng được năm bảy chục tới một trăm, chỉ riêng mình con Huyền là ít khi nào tới được ba chục, thường chỉ được mười lăm tới hai chục là khá lắm rồi.

Con Huyền chán nản, ngồi bẹp xuống gốc cây ven đường, thúng mía đặt bên cạnh, mặc cho đám ruồi vo ve bay lượn chung quanh. Con Huyền nghĩ mà thương cho thân phận nó, ba mẹ nó đã chết hết, để lại hai chị em nó trên cái cõi đời này. Bà con thân thiết cũng từ từ xa lánh nó, giữa thời buổi khó khăn, lòng nhân đạo cũng chỉ có cái giới hạn của nó. Họ thí cho hai chị em nó năm ba ký gạo rồi thôi, họ còn phải lo cho đàn con nheo nhóc của họ nữa. Con Huyền cũng không buồn về chuyện đó, nó chỉ tủi cho hai chị em nó không được quần lành áo đẹp, học hành như những người khác mà thôi. Con Huyền ngồi suy nghĩ vẩn vơ một hồi rồi chợt nhớ đến con Sống chị nó. Nó nghe nói hồi mẹ nó mới có thai lần đầu, bác sĩ nói cái thai quá yếu, sợ hư! Mẹ nó đã  khấn vái đêm ngày, đến lúc sinh ra thì đứa bé yếu ớt nhỏ xíu, mẹ nó sợ nó chết nên mới đặt tên cho nó là con Sống, rồi đến đứa thứ nhì tức là nó, mẹ nó không  biết đặt thế nào cho có vần, chẳng lẽ đứa trước là Sống, đứa sau là … Chết, nghe không được nên bà đặt tên nó là Huyền. Sống, Huyền, nghe cũng hay hay …

Con  Huyền càng nhớ tới chị nó, nó càng thắc mắc, chẳng biết chị nó làm cái giống gì mà lúc này tự nhiên thấy điệu hẳn ra, tướng tá nẩy nở, áo quần láng cóng. Chiều chiều còn bày đặt thoa son phấn, sơn móng tay đỏ chót, đi tới nửa đêm mới chịu về. Mấy đứa tụi thằng Sậu, thằng ba Gà, hay chọc nó là con Sống đi làm … gái, nó cũng chẳng biết đi làm gái là cái gì, nhưng nó cũng đoán hiểu một cách mơ hồ là con Sống làm một nghề gì đó không được đàng hoàng nên người ta mới chọc ghẹo.

Giọng thằng Út mun vang lên sau lưng làm con Huyền giật mình.

– Mày còn nhiều quá vậy Huyền, đưa bớt phân nửa để tao đi bán phụ cho.

Con Huyền quay lại, thằng Út đã đứng sau lưng nó tự bao giờ. Con Huyền cảm động nói:

– Bán thấy mẹ từ sáng tới giờ mà chưa được nửa thúng, còn mày thế nào, bộ bán sạch hết rồi hả?

Thằng Út trả lời giọng hãnh diện.

– Tao bán bốn năm thúng cũng hết.

Thằng Út ngồi xuống, tự động sớt bớt mía trong thúng con Huyền qua thúng của nó,  rồi đội lên đầu đi thẳng lại phía mấy chiếc xe đò đang chờ qua bắc. Con Huyền nhìn theo, lòng nó lâng lâng một xúc động nhẹ. Trong số những đứa trẻ buôn thúng bán bưng ở bắc Mỹ Thuận này, con Huyền thấy thằng Út là dễ thương nhất, nó không hay chọc ghẹo người ta và sẵn sàng giúp đỡ cho mấy đứa bạn đồng cảnh. Con Huyền uể oải đứng dậy, đội thúng mía lên đầu rồi lững thững nối gót thằng Út đi xuống bến.

Con Sống biểu thằng Bảy bồ nó đứng chờ ngoài đầu hẻm, để nó vào coi con Huyền đi bán chưa. Sau khi biết chắc chắn là con Huyền đã đi rồi nó mới ngoắc tay kêu thằng bồ nó vô nhà rồi đóng kín cánh cửa lại. Thằng Bảy nhào tới ôm con Sống đè lên giường liền. Ở cái tuổi mười tám, mười chín, mới biết chơi, hai đứa như hai thỏi nam châm, đứng gần nhau là hút dính cứng ngắc. Thằng Bảy vừa hôn mà hai tay thì cứ mò mẫm bên trong làn áo mỏng của con Sống để mân mê đầu vú. Con Sống cố vùng ra nhưng không được, đành phải xuống giọng năn nỉ.

– Từ từ, để tui cởi áo ra đã, coi chừng rách bây giờ. Làm cái gì mà như chó gặp … cứt vậy.

Con Sống năm nay đã được mười chín, lớn hơn em nó hai tuổi, tuy người nhỏ thon nhưng cũng tương đối có da có thịt. Từ ngày ba mẹ nó thay phiên nhau qua đời. Nó phải xoay sở đủ nghề để sống, từ đi ở đợ đến giữ con cho người ta, chuyển qua nghề gánh nước mướn, rồi đi bán bia ôm ngoài bến bắc. Trong thời gian này nó cặp bồ với một thằng lơ xe hay đến quán nó uống bia. Rồi nó bị phá trinh ngay trên chiếc xe đò mà thằng lơ tối tối hay ngủ để giữ xe. Cái dòng gái mới bén hơi trai, kể từ sau cái đêm hôm đó, gần như đêm nào nó cũng mò ra cho thằng lơ đụ nó. Tình nghĩa đang độ mặn mà thì có người báo cho chủ xe biết, ông ta nắm đầu thằng lơ đập cho một trận rồi đuổi nó tuốt về Cà Mau, nối nghiệp ông cha làm nghề … ướp ba khía.

Con Sống nằm nhung nhớ “người tình trăm năm” một thời gian rồi cũng nguôi ngoai. Nó ăn đã quen, nhịn không quen, con Sống bắt đầu chiều chiều son phấn lạng vòng vòng kiếm thằng khác. Nay thằng này, mai thằng kia, bọn con trai đàng điếm coi nó như một thứ bò lạc không hơn không kém. Những lúc nổi hứng, tụi nó xách Honda rề rề đi kiếm con Sống, đem về thay phiên nhau để “làm thịt”. Lúc có tiền thì cho nó vài ba chục, không có thì thôi, “văn nghệ” một buổi cũng đâu có sao. Con Sống cũng không đòi hỏi, ở cái tuổi như nó, nứng ngày nứng đêm, nứng cả trong giấc ngủ, có thằng chơi là may lắm rồi. Thằng Bảy leo lên kề môi hôn hít mặt mày nó loạn xạ cho có lệ rồi từ từ xuống tới cặp vú.

Gái mới lớn có khác, vú con Sống dù nhỏ nhưng tròn trĩnh như trái cam sành cắt đôi úp hai bên. Mặt thằng Bảy kề giữa hai đồi vú con Sống mà hôn, trong khi hai tay nó nắn bóp vú con nhỏ một cách thô bỉ như người ta … vắt cam. Lạ một điều là con Sống không đau mà lại cảm thấy sướng tê người, hai chân nó cứ thay phiên nhau co duỗi, một chất nhờn từ trong lồn nó ứa ra làm hai cái chân nó cử động, có vẽ như bị vướng víu, rít rít. Thằng Bảy bóp vú nó chán chê rồi sẵn tay kéo cái gối bên cạnh chêm dưới xương khu con Sống làm người nó bị uốn cong lên. Chiếc mu khum khum lớt phớt những sợi lông đen làm con cu thằng Bảy cương cứng lên như đang giận dữ, sẵn sàng đâm bất cứ nơi nào. Con Sống vừa suýt xoa vừa rên ư ử khi thằng Bảy xoè bàn tay xoa nhè nhẹ trên mu lồn làm những sợi lông như rối lại với nhau. Con Sống đã nứng lắm rồi, hai mép lồn nó đã ướt đẫm nhưng khi cu thằng Bảy rà rà tới mép lồn thì con Sống cũng còn làm điệu, sàng đít qua một bên để né tránh.

Thằng Bảy rề cu theo thì con Sống lại sàng qua hướng khác, lồn con Sống sàng tới đâu thì con cu cứng ngắc của thằng Bảy rề theo tới đó, giống như đóa hoa hướng dương, lúc nào cũng xoay về phía mặt trời. Thằng Bảy bực mình, nó không thích đùa giỡn trong “giờ phút thiêng liêng”, nó ôm ngang eo ếch lật sấp con Sống lại rồi quỳ gối lên, xốc hai chân con Sống hỏng lên cặp vô eo ếch nó, rồi từ đàng sau, nó đút con cu của nó tới. Con Sống kêu rên nghe thật thảm thiết, nó càng rên thằng Bảy càng hứng chí, con cu dài và to của nó cứ thụt thẳng cánh vào trong lồn đầm đìa khí của con Sống kêu nghe òng ọc. Con Sống tuy tướng tá nhỏ nhắn, nhưng nếu ai nghĩ nó yếu đuối là lầm to, một mình nó đã từng đấu với bốn năm thằng là thường.

Nó cũng không hiểu tại sao nó dâm như vậy, nhưng hễ còn chơi là nó còn sướng, mà lúc nó sướng thì khí của nó cứ ầm ỉ ra hoài như không bao giờ dứt. Thằng Bảy biết trước như vậy nên buổi chiều trước khi đến chỗ hẹn với con Sống, nó đã cẩn thận chạy ra tiệm thuốc bắc mua chai thuốc mà mấy thằng đàn anh nó dạy là thoa vô chừng mười lăm hai chục phút rồi nhập trận là bách chiến bách thắng, chơi cho con Sống tởn tới già, chơi sao cho ba ngày sau con Sống ợ lên vẫn còn nghe mùi … cặc lỏ.

Thằng Bảy nạp đã hơn một tiếng đồng hồ rồi mà vẫn chưa thấy nhúc nhích, chẳng hiểu triệu chứng nào cho thấy là nó sắp sửa xuất tinh, cũng may lồn con Sống liên tục ra khí làm trơn nhớt cái pít-tông của thằng Bảy, chứ nếu không thì chắc là thằng Bảy phải lột da rồi. Thằng Bảy cảm thấy hơi mỏi mệt, nó lật người con Sống nằm ngửa ra rồi nằm kề xuống một bên, kéo chân con Sống ghé qua người nó, tư thế này nó có thể lòn cu từ dưới mà nắc lên. Con Sống hình như ra khí đã hai ba lần rồi, người nó vừa rã rời vừa sung sướng, hai mắt lờ đờ, hai tay đưa lên tự bóp vú nó. Thằng Bảy vừa nắc, vừa đưa ngón tay cái nhắm ngay hột le con Sống mà chà lòng vòng, làm con Sống rên rỉ, người nẩy nẩy như bị điện giựt. Đến giờ phút này thì thằng Bảy đã quá mỏi mệt, nó muốn ra cho rồi, nhưng con cu nó vẫn trơ trơ như đá, vững như đồng, nó nắc chậm dần rồi ngưng lại.