Hệ thống Livestream

Bạn đang đọc truyện sex tại web: http://truyensex.tv/

Còn ở bên này, Diệp Tiên Tiên vừa xuống xe thì trong tay liền có cảm giác như đang nắm một thứ như tiền giấy, mở ra xem thì quả thật là một tờ 100 tệ.

Thì ra khen thưởng của hệ thống sẽ phát trực tiếp, thật tốt nha!

Cất tờ tiền cùng 1000 tệ lúc trước vào túi, cô đi về phía cửa hàng bán đồ lót.

Livestream vẫn còn đang mở, người xem nhìn ngắm đường phố và phương tiện giao thông thời xưa lại bắt đầu ríu rít.

Lừa độc thân – chữ trắng: [Xe đi trên mặt đất, thật lạc hậu.]

Giá trị EQ max – chữ hồng: [Chú thì biết cái gì, thời đó giá xe đi trên mặt đất này tương đương với xe bay của chúng ta. Có khi còn đắt hơn.]

Thích siêu xe yêu người đẹp – chữ vàng: [Ý? Cái nồi bày ở kia là gì vậy?]

Diệp Tiên Tiên xem qua làn đạn, lên tiếng giải thích: “Đó là khoai nướng.”

Vân thượng phiêu – chữ hồng: [Đen thui vậy, chắc chắn không ngon bằng bánh quy của chúng ta.]

“Thật ra ăn cũng khá ngon.”

Người xem Vân thượng phiêu tặng thưởng 10 Đóa hoa lam. (Để streamer mua khoai lang ăn.)

“Cảm ơn, nhưng mà hiện tại tôi không đói, lần sau sẽ mua.”

Vừa nói chuyện với người xem, Diệp Tiên Tiên vừa đi vào một cửa hàng đồ lót, từng dãy đồ lót đủ các loại màu sắc rực rỡ.

[Oa, Nhiều áo lót ghê nha.]

[Bộ viền hoa kia đẹp, streamer mà mặc vào thì nhất định là đẹp ngây người.]

[Cái này mới đẹp, màu đen gợi cảm nha.]

[Em gái streamer không mặc gì là đẹp nhất.]

[Đúng là tri kỷ mà, nói ra được tiếng lòng của anh đây.]

Con người rắn rỏi 88 tuyên bố nhiệm vụ nhận thưởng: Yêu cầu streamer thay ba bộ áo lót, tiền thưởng 200 Đóa hoa lam.

[Lại được mở rộng tầm mắt, like một cái cho ông anh đại gia.]

[Lại một đại gia nữa.]

[Ông anh đại gia này và một ông anh đại gia khác có tên rất giống nhau nha, có phải có quan hệ gì đó không thể để người khác biết đúng không vậy!]

[Chắc không phải là bố của 99 chứ?]

Con người rắn rỏi 88 – chữ đen: [Hừ.]

[Thì ra 88 là một ngạo kiều.]

[88 Là chữ màu đen đó, quá giàu!]

[Đại gia!]

Diệp Tiên Tiên nhìn bầu không khí náo nhiệt của nhóm làn đạn thì cười nhẹ một cái, thật giống như bên cạnh có thêm một nhóm bạn bè, cùng nhau vui đùa, cùng nhau đi dạo phố, cùng nhau ngắm phong cảnh, cảm giác rất vui vẻ.

Nhờ nhân viên tư vấn chọn được ba bộ đồ lót có phong cách khác nhau, Diệp Tiên Tiên vào phòng thử đồ. Có trải nghiệm thoát y đêm qua, hiện tại trong lòng cô thả lỏng hơn nhiều.

Cởi nút áo len mỏng ra, bên trong là một cái áo lót cổ tròn, cô tự hô một tiếng trong lòng cho tinh thần hăng hái rồi cởi tiếp, sau khi cởi bỏ áo lót, hai bầu vú trắng nõn bật ra ngoài.

[Vú của streamer to ghê.]

[Vú đẹp quá, chụt chụt chụt, để anh hôn một chút.]

[Anh đây muốn bên kia, đừng có tranh với anh.]

[Cút, hai vú đều là của tôi.]

[Núm vú của bé streamer hồng ghê, muốn ăn quá, muốn ăn quá.]

[Streamer xấu hổ đỏ mặt kìa.]

Tiếp theo đó là một loạt tặng thưởng.

Trong video, gương mặt cô bé đỏ bừng, thân trên trần trụi, ánh đèn huỳnh quang chiếu lên người cô như phủ một lớp ánh sáng bạc, núm vú nhỏ hồng hào run rẩy trong không khí, vòng eo thon nhỏ và lỗ rốn xinh xắn.

[Dương vật của anh cứng rồi, bé streamer dùng vú của em kẹp cho anh được không?]

[Tôi cũng cứng, không có bạn gái nên chỉ có thể nhìn vú của streamer mà thủ dâm.]

Diệp Tiên Tiên lấy một cái áo lót ren màu trắng mặc vào, áo ngực cúp ngang nâng bầu vú lên cao hơn, gợi ra một cảm giác quyến rũ.

[Đẹp, đẹp.]

[Ôi trời, không được rồi, anh đây chảy máu mũi.]

Cô cởi ra rồi lại thay một chiếc áo lót nâng ngực màu tím, vừa mặc vào thì xuất hiện ngay một khe ngực sâu hun hút, vô cùng mị hoặc.

[Streamer, streamer, anh muốn úp mặt vào đó.]

[Streamer ơi, anh yêu em.]

Còn một bộ áo lót màu đen đơn giản, Diệp Tiên Tiên tiếp tục thay.

Màu đen làm nổi bật làn da trắng nõn như ngọc, mang tới cảm giác một người phụ nữ trưởng thành, tinh tế, nhã nhặn và bí ẩn.

Thế nhưng Diệp Tiên Tiên lại có diện mạo non nớt đơn thuần, dưới sự tương phản càng có một loại gợi cảm độc đáo khó nói.

Kẻ Chấp Pháp – chữ đen: [Rất đẹp.]

Người xem Kẻ Chấp Pháp tặng thưởng 500 Đóa hoa lam. (Mua đi.)

[Siêu đại gia nha, vừa ra tay đã là 500.]

[Tối hôm qua siêu đại gia cũng tặng thưởng 500, tôi có thấy.]

Người xem Tương thân tương ái tặng thưởng 50 Đóa hoa lam. (Đây là tiền kiếm được từ việc người ta bán máu, mong streamer xinh đẹp vui lòng nhận cho.)

[Phụt! Có thể đừng ngớ ngẩn như vậy được không? Anh đây đang uống trà cũng bị chú làm cho cười sặc.]

[Streamer đừng tin hắn, mấy trăm năm trước hành tinh Hamha đã cấm bán máu.]

[Ha ha ha, bị vạch trần rồi đi!]

Người xem Tương thân tương ái tặng thưởng 50 Đóa hoa lam. (Đây là tiền kiếm được từ việc người ta bán mình, mong streamer xinh đẹp vui lòng nhận cho.)

[Phụt! Lần này lại biến thành bán thân.]

[Ê Tương thân tương ái, tôi tới thăm cậu nhé! Ở hành tinh nào thế? Tôi sẽ đến ngay lập tức.]

[Mấy ông, quá lợi hại.]

Diệp Tiên Tiên cũng bị chọc cười, cảm thấy nhóm làn đạn này thật sự quá đáng yêu.

Lúc này lại một cái tặng thưởng xuất hiện.

Người xem Con người rắn rỏi 88 tặng thưởng 100 Đóa hoa lam. (Hừ.)

Trong lúc nhóm làn đạn còn đang ríu rít nói chuyện, Diệp Tiên Tiên nói cảm ơn với bọn họ rồi thay lại quần áo ra khỏi phòng thử đồ, lại chọn thêm mấy cái quần lót, tổng cộng mất 400, cô đau lòng một trận.

Nhớ tới mấy cái tặng thưởng vừa rồi thì cô mới cảm thấy dễ chịu một chút.

Đi dạo phố cùng với nhóm làn đạn, thấy thời gian đã gần hai tiếng rưỡi, cô hẹn bọn họ ngày mai gặp rồi tắt video.

Diệp Tiên Tiên cúi đầu nhìn chân mình, giày vải cũ bị cọ xát trở nên xù xì, rất khó coi. Cô có hai đôi giày vải đều đi từ rất lâu rồi, chỉ cần trời mưa thì sẽ bị thấm nước ướt sũng, cảm giác khi đi vào khó chịu thế nào không cần nói. Nếu đã ra đây thì cũng nên mua một đôi giày mới.

Trời sắp nóng rồi, quần áo mùa hè cũng nên mua thêm một hai bộ. Còn có khăn lông, khăn giấy, gạo và mì, mấy loại vật phẩm sinh hoạt này trong nhà cũng không còn nhiều.

Tính ra, có không ít đồ cần phải mua, tiền còn chưa để ấm túi đã phải đưa cho người khác, vẻ mặt của Diệp Tiên Tiên trở nên đau khổ.

Phần 6

Sáng sủa sạch sẽ, cách điệu tao nhã, trong quán cà phê có không ít người ngồi.

Những người hẹn hò, gặp mặt, nhàn rỗi, ngồi đầy hơn một nửa quán cà phê.

Người phụ nữ quấy ly cà phê, nhìn về phía người đàn ông đang thất thần ở đối diện, lời nói có phần không vui, “Anh Kỷ, anh đang nhìn gì vậy?”

“Không có gì.” Kỷ Bắc thu lại ánh nhìn ngoài cửa sổ, giọng điệu bình thản, cốc cà phê trước mặt còn chưa uống ngụm nào.

Người phụ nữ quàng một chiếc khăn lụa trên cổ, trang điểm khéo léo, cổ tay đeo một cái vòng Cartier, cô nhấp một ngụm cà phê rồi tao nhã lau môi, “Anh Kỷ, chúng ta tiếp tục đề tài vừa rồi nhé. Xin lỗi cho tôi nói thẳng, công việc cảnh sát hình sự này quá nguy hiểm, nếu chúng ta kết hôn thì tôi hy vọng anh có thể đổi nghề.”

Ngón tay thon dài của Kỷ Bắc gõ nhẹ lên mặt bàn, không biết vì sao mà lại cảm thấy nhàm chán, mấy người phụ nữ này không hỏi nhà hỏi xe hỏi thu nhập thì lại hỏi nghề nghiệp, nghìn bài một điệu.

Nhớ lại chuyện chợt thoáng nhìn vừa rồi, cô gái nhỏ kia không biết là đang suy nghĩ cái gì, lúc thì tức giận lúc thì lại thở dài, trông rất thú vị. Mắt của Kỷ Bắc hơi xếch, ánh nhìn thâm trầm, không biết có phải do khóe môi mang theo ý cười mà những góc cạnh cương nghị trên gương mặt được làm dịu đi, có thêm vài phần ôn hòa.