Hai Chị Em Tuyệt Vời

Thanh đỏ mặt, nhớ tới đêm qua:

– “Em nói thiệt?”
– “Nghe tiếng chị… y như trong xinê.”
– “Thôi đi. Nếu em là chị tối qua thì cũng vậy thôi”, Thanh hòa hoãn lại.

Một thoáng buồn thoảng qua ánh mắt của Trang:

– “Lâu lắm rồi… Em đang ăn chay”, Trang lại lém lỉnh.
– “Em phải tính toán cho tương lai cùa mình chứ. Em cũng cần có người đàn ông lo cho hai mẹ con của em. Tính sống như vầy hoài sao?”
– “Phải chi gặp người đàn ông như anh Trung thì tốt biết mấy, làm lẻ cũng còn tốt. Nếu như gặp mấy thằng đàn ông như thằng chồng em thì ở dzậy sướng hơn”, Trang quả quyết.

– “Nói điên, làm lẻ để người ta khi dể, ăn hiếp mình à?”
– “Thì cũng đúng… ừ! Mà anh Trung đâu rồi?”
– “Ảnh đã đi làm overtime từ sớm.”
– “Whaoo… tối qua như vậy mà sáng vẫn còn sức?”
– “Không biết ảnh ăn cái gì mà còn sức từ tối hôm qua lận. Chị đã phải treo cờ trắng, đầu hàng vô điều kiện trong hiệp hai.”
– “Whaoo… Chàng càng già càng…” Trang bỏ lững câu nói, trong đầu nàng lại nhớ tới những cảm giác của ngày hôm qua…
– “Hôm nay có big sale ở Macy. Ăn sáng xong mấy chị em, mẹ con mình đi shopping nữa. Chị cần mua thêm mấy cái áo ấm cho tụi nhỏ.”
– “Thôi, em không đi đâu. Chị đi đi.”

Đi làm về, Trung đi thẳng lên lầu thay đồ, ngở ở nhà không có ai, Trung chỉ mặt vào người cái boxer rồi đi xuống bếp lấy chai bia. Trang đang nằm đọc sách trên ghế salon trong phòng gia đình, thấy Trung nàng ngồi dậy:

– “Anh mới về tới à?”
– “Yhe, em không đi shopping sao?”
– “Hết tiền rồi. Một đầu lương không đủ cho mẹ con em tiêu xài”, Trang rắn mắc trả lời.
– “Vậy thì không dớt đại ông già nhà giàu nào đó thì tha hồ…”, Trung đùa.
– “Anh nghĩ em còn được?” Trang hỏi ngược lại.

Trung đưa mắt ngắm Trang từ đầu xuống chân, nàng bận bộ đồ thêu bằng satan, mềm mại, thước tha lượn quanh tấm thân thuông thả của nàng:

– “Nếu là anh thì anh sẳn sàng quì xuống, dâng lên em tất cả những gì anh có”, Trung nữa đùa, nữa thật.
– “Chỉ có mình anh là ông già dại gái mà thôi. Ouch…” Trang ngoáy cổ.
– “Chuyện gì?” Trung lo lắng hỏi.
– “Chắc là bị trật cổ vì nằm đọc truyện từ sáng đến giờ.”
– “Quay lưng lại”, Trung ra lịnh, “để anh xoa bóp cho.”

Trang ngoan ngoãn xoay người, vuốt mái tóc qua một bên, chìa cần cổ cho Trung. Trung nuốt nước bọc khi nhìn thật gần cái cổ nõn nà, tay Trung run nhẹ khi chạm vào làn da của Trang.

Những ngón tay khỏe mạnh, lão luyện của Trung xoa nắn từng cái huyệt, vuốt ve từng cơ thịt từ sau gáy ra đến bờ vai. Trang thả lỏng cả thân người, cảm giác thật thoải mái, thật dể chịu… Từ đàng sau, qua bờ vai, Trung lại có dịp chiêm ngươ~ng bầu vú của Trang qua cổ áo mỗi khi chàng chồm người đâ?y Trang về phía trước. Thằng nhỏ lại nhúc nhíc, muốn ngóc đầu dậy, “may quá, Trang không nhìn thấy mình…” Trung thầm nghĩ. Trung ráng tập trung tư tưởng để giữ bàn tay của mình không rời khỏi khu vực của cổ và vai… nhưng càng lúc ý chí của chàng càng yếu đi:

– “Em… nằm xấp xuống, anh massage cái lưng luôn…”, giọng Trung thật nhẹ như đứt khoảng.

Một chút lươ~ng lự trong Trang nhưng rồi nàng cũng rời ghế và nằm dài dưới thảm.

Hai bàn tay của Trung lại được dịp trổ tài… Trang lim dim, lịm người trong khoái lạc… Trung chuyển người, chàng quì chàng hảng phía trên mông của Trang va dùng đầu ngón tay xoa nắn các bắp thịt dọc theo xương sống của Trang. Trang oằn người theo từng di động của tay Trung.

Những ngón tay Trung hoạt động thật lâu trên những bắp thịt nơi lưng quần của Trang… Từng đầu ngón tay, qua làn áo mỏng, Trung cảm nhận được cái mềm mại trên da thịt của Trang. Bàn tay Trung xòe thật rộng như muốn bao phủ cả tấm lưng ong… những đầu ngón tay vuốt dọc hai bên hông tạo ra từng dòng điện, nhẹ nhàng nhưng rạo rực chạy rần rần trong người Trang…

Hít một hơi dài, ngón tay Trung lần qua vạt áo, trực tiếp tiếp xúc với da thịt của Trang… nàng khựng người trong tíc tắc nhưng tiếp tục nằm yên… không gian thật yên lặng… tiếng thở của hai người, dù nhẹ nhưng rất rỏ ràng… bàn tay Trung vừa xoa, vừa vuốt, vừa tiến cao lên phần trên lưng Trang… hạ bộ của Trung cạ sát vào mông nàng… vô tình… hay cố ý…, Trang thót người… vừa đủ để vạt áo đằng trước cuốn lên… nữa tấm lưng trần trắng muốt bày ra trước mắt Trung…

“Đinh… Đoong…” tiếng chuông cửa reo vang… “đinh… đoong…” Trung ngừng tay ngơ~ ngàng… Trang nhỗm người kéo vạt áo xuống thẹn thùng… cả hai không dám nhìn nhau…

– “Anh đi mở cửa. Chắc là mấy đứa nhỏ về tới!” Trung cất tiếng, quay mình bước đi, không quên sửa dương vật nằm ngay ngắn lại…
– “Em đi vào coi bé Ti,” Trang nói thật lẹ và đi thẳng xuống nhà.

Trung gồng mình, ghì chặc hai vai Thanh, hạ bộ chàng ấn thật sát vào cửa mình của Thanh. Thanh trân người, ôm cứng cổ Trung, hai chân khép chặc, mông nâ?y lên cao… từng đợt tinh khí, theo từng cái giật cùa cơ thể Trung trút vào tận cùng âm đạo của Thanh…

Để nguyên dương vật trong người vợ, Trung dịu dàng hôn Thanh, nàng ngước cổ lấy hơi, Trung đổi mục tiêu, hôn chái tai rồi lướt dần xuống cổ… Cái gáy của Trang lại hiện ra trước mắt… dương vật Trung lại nhúc nhíc cứng lên…

– “Again??? Em chịu hết nỗi rồi… cửa mình em ê â?m hết… anh dập em muốn xỉu luôn…”
– “Thì thôi…” Trung tiu nghĩu rồi lăn mình qua một bên.
– “Em đi xem mấy đứa nhỏ”, Trang rời giường, khoát áo, ra ngoài.

Nằm lại một mình Trung thở dài… “phải chi mà Trang cũng là vợ mình… hai chị em đều hấp dẫn cả… không biết giờ này Trang đang làm gì?”

Tiếng rên rỉ của Thanh vọng lại qua lỗ thông hơi của máy sưởi như xoáy vào tai Trang… “anh này dữ thiệt, đã hơn mười phút rồi mà vẫn chưa ra… không biết là ảnh hay hay là chị mình không biết cách… nếu như là mình, mình làm cho ảnh ra từ lâu…” nghĩ tới đó Trang cảm thấy máu chạy mạnh trong cơ thể, tự nhiên bắp thịt hai đùi co rút lại, y như phản ứng lúc làm tình, khi dương vật sắp sữa đi vào người nàng…

Trang đưa, lòn vào quần xìlíp, xoa lấy mu mình hy vọng làm giảm sự co rút ở đó… chỉ là không như ý nàng muốn.

Càng xoa, Trang càng rạo rực trong người, tiếng rên rỉ của Thanh và Trung như rỏ hơn, như gần hơn… chất nhờn đã rịn ra tới ngón tay của mình… Trang đưa tay còn lại tự xoa nắn nhủ hoa của mình, cả người căng cứng… mân mê ở ngoài cửa mình chỉ làm âm đạo thêm ngứa ngáy, “phải có cái gì lấp vào đây… phải chi mình có cái khúc thịt cứng cũa anh Trung…” Trang dùng ngón giữa đâm thẳng vào trong cửa mình… nàng muốn thét lên hòa điệu cùng hai người trên kia… nhưng nàng đã ráng bậm môi không để tiếng rên thoát ra khỏi miệng…

Thanh đi vội xuống lầu, nàng vẫn còn thắc mắc chuyện tối hôm qua. Phòng tắm không có đe`n, ánh đe`n đọc sách sáng qua khe cửa trong phòng mẹ con Trang. Thanh vặn nhẹ quả đấm, nàng hé cửa nhìn vào… Trang nữa nằm, nữa ngồi dựa trên giường, đầu ngẫn cao, mắt nhắm nghiền… hai tay đang thọt vào trong áo ngũ, một tay trên ngực, một tay giữa háng… Thanh chợt hiê~u… nàng bỗng thấy thương em vô cùng… Trang đã không có những ngày tháng hạnh phục như nàng… Thanh nhẹ nhàng khép cửa lại rồi đi lên lầu.

Trung đã ngáy đều, nàng chun vào mền với chồng, ấm cúng vô cùng, nhưng Thanh không ngũ được… bao nhiêu câu hỏi và trả lời xoay vần trong đầu cùa Thanh… nàng đang đối đáp với chính mình…