Gái Thèm "Yêu"

Chiều xuống bên bờ sông Kênh Tẻ, một chi nhánh sông Sàigòn. Tuấn Long đang hổn hển chạy bộ. Hôm nay chàng đã quên máy nghe nhạc ai-bót nên không những nghe được tiếng chân, tiếng thở của mình mà còn nghe thêm những ký ức cứ ào ào lên tiếng khi đầu óc bị xao lảng, không tập trung.

Thoáng chốc mấy năm đã qua đi từ ngày đi Mỹ du học cộng thêm đôi năm lẻ trở về phụ quản lý công ty gia đình. Đánh một vòng. Rồi cũng trở lại.

Như một cuốc chạy bộ. Có người sau một cuốc vận động đó thấy hăng say lên, có người ngược lại mỏi mệt. Bây giờ Tuấn Long chỉ biết tìm quên trong công việc. Sau một cuộc tình thất bại ở Mỹ, đã từng tha thiết, từng sống chung với nhau, đánh một vòng chả còn gì…

Chạy về đến chung cư cao cấp Hoàng Anh 2 nơi chàng thuê trú một căn hộ thì thấy có chiếc vespa màu hồng xinh xắn đỗ đến, trên xe là hai cô gái trẻ đẹp. Lệ Dung cầm lái, hai mươi ba, hai mươi bốn, tóc lê-ơ, khuôn mặt nét đẹp chín mùi, miệng cười xinh, chân mày đài cát.

Nàng mặc áo thun bó Bebe (nhưng chỗ đó không bé), vận váy ngắn xếp nếp, đôi chân thon dài sũng bảo yên xe vespa. Diễm Loan ngồi nghiên phía sau, không quá mười sáu trăng tròn, mắt to, má lúm đồng tiền, tóc dài chải thẳng quá vai.

Cô bé cũng mặc áo thun bó hiệu Mango (xoài), nước da ngâm ngâm khỏe mạnh, lạ thay cũng váy ngắn xếp nếp để lộ chân thon. Lệ Dung là bồ cũ của Tuấn Long, thủa trước khi chàng đi Mỹ du học. Và nàng vẫn xinh đẹp như ngày nào.
– Hi anh Tuấn. Anh chạy bộ siêng quá há… Đây là Loan, học chung trường ngoại ngữ với em đó anh.

– Hi Loan… Mời Dung với Loan lên nhà chơi.
Nhà là một căn hộ cỡ 120 mét vuông trên lầu cao, trang trí trang nhã theo kiểu Âu Châu, ít đồ và thoáng mát.

– Hai em uống gì không, nóng quá hả ?
– Gì cũng được anh. Trời hè nóng vậy mà anh chạy bộ hả anh Tuấn ? Mệt chết.
– Vậy mới đã, chưa chết, hihi…

Pha cho hai cô bé hai ly nước tắt chàng cười bảo : « Hai em cứ tự nhiên, anh vào tắm cái đã, ướt nhẹp hết. »
– Có gì ăn hông anh ? À, thôi anh cứ đi tắm đi để tụi em vào bếp lục tủ xem.

Hơn nửa tiếng sau thì hai cô đã làm xong mấy món hải sản cả ba bày ra ăn tối. Phòng ăn nối liền phòng khách nhìn ra băng công. Bên ngoài cảnh thành phố, mây nước lúc chạng vạng thật đẹp từ trên cao. Trong bữa ăn Diễm Loan vẫn tư lự ít nói, không vui. May nhờ có Tuấn Long khéo pha trò và đã thân với Lệ Dung từ trước nên cũng kéo lại bầu không khí. Chàng gợi chuyện : « Hôm nay thấy Loan không được vui. »

Diễm Loan vẫn e lệ không nói Lệ Dung đỡ lời : « Tội nghiệp Loan nó mới bị… bồ cho de đó anh Tuấn. Anh có ai giới thiệu cho Loan đi. »
– Hmm… Anh hổng tin là có ai lại dại khờ hổng theo Loan nữa, em vừa xinh đẹp, dễ thương…

Diễm Loan đưa cặp mắt to rươm rướm nhìn Tuấn Long cố mỉm cười thầm cám ơn chàng đã an ủi. Trông con bé mặt tội nghiệp thiệt.

Ăn xong cả ba ra phòng khách hát karaoke. Tuấn Long lịch sự ngồi một bên chiếc xa lông thấp tè kiểu Âu Châu để Lệ Dung ngồi giữa, Diễm Loan e lệ ngồi bên Lệ Dung. Liếc qua trên kệ thì thấy các cd nhạc R&B, nhạc nhẹ, New Age sành điệu. Nhưng không, Tuấn Long đã lấy ra mấy cái dvd boybands, nhạc thị trường cho Diễm Loan lựa.

Thế là cả ba thay phiên nhau hát những câu « anh yêu em, em yêu anh » nghe đến chóng mặt rồi phá lên cười vui đùa cùng nhau. Nhờ thiết bị giàn máy âm thanh nổi hiện đại đì đùng, nhạc thị trường cũng đỡ trơ trẽn đi nhiều. Căn hộ cô độc như vui hẳn lên với tiếng cười nói, tiếng hát trong trẻo của Lệ Dung, Diễm Loan.

Rồi trên màn hình phẳng to, nền nhạc karaoke lập lại những cảnh tình tứ, chia cách của những đôi yêu nhau càng làm căn phòng thêm ấm áp. Trong lúc chờ tới phiên mình hát, Tuấn Long với tay lấy đậu phộng nhắm thì thấy nhói một cái ở sau lưng ngay dưới bả vai làm chàng khẽ nhăn mặt.

Lệ Dung quan tâm hỏi : « Anh sao vậy ? »
– Hổng biết có trúng gió, trúng nắng gì không, tự dưng anh thấy nhói ở vai.
– Đâu để em massage cho…

Lệ Dung nghiên người sang bóp bóp lấy vai Tuấn Long. Quang cảnh chuyển qua vùng cổ áo Bebe phóng đại. Chàng không biết vai đang ê hay mắt bị nhức nữa. Ngồi một bên thì khó mà có sức để massage hết hai vai nếu không choàng hết người qua. Thật ra Tuấn Long chỉ thấy ê bên vai phải nhưng không phàn nàn khi Lệ Dung cũng cố choàng qua bóp luôn hai vai. Chàng cười nhắm tít mắt rồi nheo mở mắt phải nhìn xuống. Không qua được mắt Lệ Dung cũng phải phì cười khi chàng trêu chọc : « Anh dòm gì đó ? »

– Thì dòm cảnh đẹp.
– Quỉ không hà. Quay đầu sang Diễm Loan còn đang ngồi sớ rớ : « Loan sang phụ chị bóp vai bên kia cho anh Long đi. »
– Chị Dung « cưng » anh Long chưa…

Tuy vẫn còn e lệ nhưng Diễm Loan cũng sang ngồi bên trái Tuấn Long đưa tay bóp nhẹ vai chàng. Con bé cũng đã có cảm tình với anh bồ cũ của cô bạn đàn chị. Chàng cao lớn, đẹp trai lại vui tính, cởi mở thì không còn gì bằng. Chắc anh ta cũng phải cao thước tám xấp lên. Cái cằm rộng lượng, cặp mắt hơi sâu có tính cách bông đùa…

Còn Tuấn Long thì đang thấy thích thú khi được hai cô gái quan tâm. Hai em chân dài váy ngắn xếp nếp trông thật hấp dẫn lại ngồi kề cận. Chàng không khỏi so sánh hai bộ ngực dưới hai lớp áo bó. Lệ Dung cỡ 86 đầy gọn trong khi Diễm Loan… xoài cát còn nhỏ nhưng cũng căn tròn trịa dưới lớp áo xì tin thu hút. Rồi hai cái eo thon nhỏ…

Mê tơi thiệt. Tuấn Long ngồi phè ngã lưng lên ghế, chân duỗi dài lên sàn nhà. Nhưng không phải chỉ có chân chàng là đang duỗi ra… Chàng khẽ nheo mắt cười.

Lệ Dung thắc mắc : « Anh Long vui quá há. Đang nghĩ gì đó, bật mí tụi em đi. »

– Anh thấy mình đang gánh thúng bán xôi.
– Trời, hết chuyện thấy mà lại thấy mình đi bán xôi vậy anh ?!
– Tại anh nghĩ đến cái eo thon của tụi em tự dưng giống như cái đòn gánh, một bên thúng đầy ấp nước dừa, một bên là xôi, hahaha…

– Trời đất, anh này, hết chuyện nghĩ đến rồi hả, sao tụi em lại là xôi !?!
Lệ Dung thụi thụi vào người Tuấn Long. Diễm Loan cũng thụi vào người chàng bảo : « Em cũng hổng chịu đâu, anh Long kỳ quá… »

Hai cô bé bắt đầu cù lét làm chàng cười ngoặt ngoẹo, hễ Lệ Dung cù bên phải thì chàng xoay qua Diễm Loan cố tránh, đến phiên Diễm Loan thì chàng lại xoay qua phía Lệ Dung :

– Á, nhột quá… hihi… Thôi không làm xôi thì làm phở nhe, hihi… Anh còn thấy anh gánh một lúc hai gánh lận đó, á, hihi…
– Phở nè… xôi nè… Anh khỏe quá há, một lúc hai gánh lận há ! Thọt lét cho anh chết nè…

Tuấn Long luồn hai cánh tay rắn chắc ra sau lưng hai cô bé ôm lấy eo thon rồi cố nhấc lên như thể gồng gánh. Bất chợt Lệ Dung và Diễm Loan đang ngồi thì người ngã úp lên sườn lên hông Tuấn Long, mỗi cô một tay phải vội vịn lên ngực chàng để khỏi bị mất đà, chân dài cũng lật úp lên đùi chàng. Diễm Loan vội nhích tay chút xíu. Lệ Dung phát giác là tay mình thì đang để trên núm vú săn săn của Tuấn Long dưới lớp áo polo.

Hồi đó chàng ốm nhom, đi du học Mỹ về thì người có tập tành đô con khỏe mạnh tràn đầy sức sống đàn ông… Khẽ liếc xuống thì hình như… baby của chàng cũng đang thức dậy dưới chiếc quần sọt thể tháo đen. Miên man nghĩ Lệ Dung bất giác tay xoa xoa lên ngực Tuấn Long. Nàng phá phách thổi vù mấy cái vào tai chàng bảo :

– Anh Long… anh hư nhé…
Đoạn nàng đồng lõa ghé môi sát vào tai Tuấn Long : « Cho anh làm thịt Loan đó. »

Tuấn Long trố mắt thốt lên : « Í, đâu được, Loan còn nhỏ quá ! »

Diễm Loan trề môi : « Anh chị nói xấu gì em đó, mà em cũng lớn rồi đâu còn nhỏ đâu… »

Lệ Dung vẫn nói nhỏ vào tai Tuấn Long : « Loan từng quan hệ rồi anh à. Tội nghiệp, em chỉ muốn cho con bé biết thế nào là cảm giác được sung sướng. Nó bảo của thằng boy nó nhỏ và ra mau lắm… »

Diễm Loan hơi lẫy muốn đứng dậy vì thấy Lệ Dung thủ thỉ vào tai Tuấn Long làm như em không có ở đó. Tuấn Long ôm ghì em lại cho em tựa vào mình hơn rồi bất chợt hôn nhẹ lên môi em. Diễm Loan bối rối thụi thụi vào ngực Tuấn Long : « Anh làm gì vậy, đừng anh… » Mắt cô bé hơi trợn lên nhưng Tuấn Long làm lơ, lại khẽ hôn lên môi em lần nữa. Bây giờ thì em đã nhắm hờ mắt, người đờ ra yếu đuối. Em đã mết anh Tuấn Long đẹp trai, đúng như lời chị Lệ Dung đã từng bảo khi gặp chàng em sẽ mê.