Em gái

Về đến nhà, tôi và An đều thay đồ, tôi cởi trần với độc chiếc quần đùi trên người, còn An là chiếc áo thun ngắn hở bụng và chiếc quần jip ngắn ngang đùi. An nằm xuống cạnh tôi trên đi văng, chúng tôi nhấm nháp một chút wishky và xem 1 chương trình TV nào đó.
– Cảm ơn anh đã dành cho em 1 buổi tối vui vẻ.
– Cám ơn em đã ở bên anh chứ. – Và cả 2 chúng tôi đều cười.
– Bạn anh thú vị nhỉ, cái chị Minh ấy.
– Uh. Cô ấy vui vẻ và hay đùa lắm.
– Anh có nghĩ chị ấy đã đụ ai trong gia đình không? Loạn luân như chị ấy nói ấy? Chị ấy nói cứ như thể có kinh nghiệm ý.
– Uhm. Cũng có thể, Minh sống ở đây với em trai, ai mà biết chuyện gì xảy ra chứ.
– Nếu em là chị ấy, chắc chắn em sẽ không nói một nửa lời với ai về chuyện đó.
– Thế thì anh có thể chắc là chị Minh không loạn luân rồi.
– Em bảo có.
– Không. Chắc chắn chị Minh không ngốc hơn em đâu.
– Có đấy.
– Tại sao em nghĩ là có?
– Vì em nghĩ thế thôi.
– Mà chuyện chị Minh ấy có loạn luân hay không thì liên quan gì đến anh và em nhỉ?

Câu chuyện về Minh kết thúc ở đó, chúng tôi trao đổi một vài câu nói vu vơ như để cố tránh nói đến cái chuyện “loạn luân” đang dần dần xâm chiếm suy nghĩ của mình. Chúng tôi trao nhau một nụ cười giả tạo, một nụ hôn môi hơi lâu hơn bình thường và sau lời chúc ngủ ngon, chúng tôi chia tay và về giường riêng của mình.