Đứa Con Dâu Không Mặc Quần Lót

Truyện ngắn về ông ba chồng quê mùa khó tính và nàng dâu tân thời nghịch ngợm (ý tưởng nảy sinh sau khi nghe em đồng nghiệp than về ông ba chồng khó tính của ẻm, lấy luôn tên ẻm làm tên nữ chính). Mong các đồng dâm theo dõi và ủng hộ.
Ông Tấn: 55 tuổi, làm nông dân từ nhỏ, tính tình nghiêm khắc, quê mùa, vợ mất sớm nên một mình nuôi hai con ăn học.

Yến: 18 tuổi, con gái út ông Tấn.

Chương mở đầu

Anh đạp xe qua hàng rào hoa dâm bụt rồi dừng lại trước một cổng kết từ cây hoa giấy, từ cổng nhìn vào khoảng mười mét là thấy ngay một ngôi nhà ngói cổ kính bên cạnh một ao sen, bên bờ ao, một cô gái xinh đẹp tuổi 18 đang ngồi vẩn vơ như chờ mong điều gì đó, nghe tiếng thắng xe, nàng đưa mắt nhìn và nhận ra ngay bóng hình quen thuộc.

Người thầy xuống xe, không giấu nổi nét Cô gái cầm phong thư, đọc nội dung bên ngoài, tim nàng đập như muốn bung ra khỏi lồng ngực, đôi tay thon từ từ xé phong thư, bên trong chỉ có một tờ giấy, nàng đọc từng chữ.

“Em cảm ơn thầy!” Nàng ôm cổ thầy mình hôn chụt lên mặt rồi nói trong vui mừng khiến anh lâm vào ngây ngất.

***

“A… A… A… Mạnh nữa lên… ông xã…”

Tạ, 32 tuổi, một kỹ sư xây dựng khỏe mạnh và khá bảnh bao, kết hợp với tài ăn nói nên chiếm được nàng công chúa của công ty về làm vợ. Lúc này Tạ

“Ai… mà gọi… giờ này nhỉ? Anh… nghe đi!”

“Gọi anh có gì không Yến!”

“Ừ giỏi lắm!”

“Anh hai đang làm gì mà nghe tiếng ghê vậy?”

Diễm Trinh cười một cái hết sức lẳng lơ và véo ngực chồng, còn bên kia điện thoại, Yến thẹn đỏ cả mặt.

Trong điện thoại có tiếng quát: “Ai nói mày tao ở một mình không được?”

Thấy chồng trầm ngâm, Diễm Trinh cũng trầm ngâm theo, chuyện này thật ra đã được nghĩ đến từ khi Yến bắt đầu thi đại học. Vợ chồng nàng lập nghiệp ở Sài Gòn, còn ba chồng thì quyết ở giữ mảnh đất hương hỏa ở tận miệt vườn miền tây nam bộ, nên một khi em chồng đậu và lên Sài Gòn học đại học thì chỉ còn lại ba chồng một mình sống ở quê, bình thường với sức khỏe của ba chồng nàng thì ở một mình cũng không vấn đề, nhưng năm nay nắng nóng khắc nghiệt, có lần ba chồng đang làm vườn thì mất nước ngất xỉu khiến Yến tá hỏa la làng gọi người tới giúp, vì tính cố chấp nên ba chồng quyết không thuê người làm và càng không chịu theo Tạ lên Sài Gòn sống.

Diễm Trinh ngồi dậy, thân mình trần trụi hấp dẫn dựa vào người chồng: “Thôi để em về ở với ba một thời gian, anh và Yến tìm cách thuyết phục ba lên Sài Gòn ở với mình…”

***

Trên xe, Diễm Trinh tỉ mỉ dặn dò chồng đủ thứ.

Diễm Trinh nheo mắt cười nguy hiểm đáp: “Cứ thử đi, rồi để dành tiền để xét nghiệm ADN nhé!”

Tạ cười mà mặt như đơ, gã cũng không chắc Diễm Trinh đang nói giỡn hay đang hăm dọa.

“Đến lượt anh dặn dò em đấy à? Nắng nóng thế này mà mặc kín thì sao em sống nổi?”

Thấy nét mặt chồng hơi đỏ lên, Diễm Trinh cười trêu: “Bị hiếp dâm chắc cũng sướng mà… Hi hi”

***

Yến ngồi xuống thềm nhà, trề môi đáp: “Ba cũng trông anh hai về mà la con!”

Yến lè lưỡi không thèm cãi với cha mình nữa, nàng ngồi đưa mắt lắng tai trông chờ tiếng xe về.

Chiếc xe hơi quẹo vào đậu trong sân nhà, Tạ và Diễm Trinh xuống xe chào cha và em, trò chuyện một lúc rồi cùng nhau chuyển đồ của Diễm Trinh vào nhà.

Mặt trời vành vạnh tìm cách vươn lên đỉnh cao của bầu trời, Diễm Trinh nằm trên giường ôm mền mơ màng trong mộng.

Nghe tiếng con dâu, lão Tấn quay lại nhìn nàng rồi trợn tròn mắt quay phắt đầu nhìn vào nồi gạo.

Lão Tấn cũng thẹn không kém, sau một hồi đầu nổ đom đóm, ông nói: “Tao quên là con Yến đi rồi, bây đi rửa mặt đi.”

“À mà… nhớ thay đồ, mặc vậy… kì lắm!” Lão Tấn nói thêm với giọng nhỏ dần.

Kèm theo âm thanh dịu dàng của Diễm Trinh là hương da quyến rũ nhẹ nhàng phả vào mũi lão Tấn khiến lão có chút mê mang sảng khoái. Lão Tấn tránh ra cho con dâu làm, nhìn nàng đã thay chiếc đầm ngủ bằng một chiếc áo thun cùng quần jean ngắn, trong nét mặt nghiêm khắc của lão dường như dâng lên chút vẻ tiếc nuối…

Nằm một lúc lâu, điệm thoại Diễm Trinh rung lên, nàng lấy ra thì thấy tin nhắn của con bạn thân tên Thảo: “Ngày đầu làm dâu miệt vườn thế nào rồi người đẹp?”

Thảo đáp: “Có mà chưa tới tiết. Ba chồng ra sao, kể xem!”

Thảo chọc: “Khó thì cho đút vào một phát là ngoan như cún ngay mà!”

“Chừng 1 tháng, nếu chồng tao không thuyết phục được ổng lên Sài Gòn thì tính cách khác chứ ở đây có mà chết buồn!”

“Bye!”

Diễm Trinh quay đầu lại, kêu khẽ khi thấy gương mặt ba chồng: “Ba…”

“Ba… đừng…”

“Ba… không được…”

Diễm Trinh nằm dang chân, đặt trái dưa leo nằm trước cửa mình rồi lại nhắm mắt hòa vào ảo tưởng…

Diễm Trinh đứng chống tay lên tủ lạnh, ba chồng ôm chặt eo không cho nàng thoát…

Ba chồng đẩy nhẹ con cặc của lão vào âm đạo nàng, cũng là lúc trái dưa leo mang bao được phép tiến vào cùng một nơi… cảm giác như thật…

“Ba… tha cho con…”

Con cặc đi được nữa đường thì lại rút ra, dâm thủy phát tiết…

Ba chồng bất ngờ đẩy mạnh một phát, con cặc cắm lút vào trong…

Hông ba chồng vào cuộc, đẩy tới đẩy lui đưa con cặc xâm chiếm âm đạo Diễm Trinh…

Dần dà, Diễm Trinh đưa cơn sướng khoái thực thụ của mình vào thế chỗ nhục đau…

“Uhm…”

“Lè lưỡi ra!” Ba chồng ra lệnh.

“Uhm… uhm… A! Uhm…”

Ba chồng đổi kiểu, lão bế nàng đặt nàng ngồi dang chân trên bàn ăn, lão bạo lực xé áo ngủ nàng ra và mắng: “Con dâu gì mà ăn mặc như đĩ thế này!” Rồi lão vịn đùi nâng chân nàng lên, đưa con cặc ướt nhẹp lần nữa cập vào cửa mình con dâu…

“Không!” Lão Tấn đáp cộc lốc…

Môi ba chồng và nàng dâu hòa tan vào nhau…

Trái dưa leo đang đẩy đưa hết công suất, cũng như con cặc của ba chồng đang cuồng nhiệt đẩy vào âm đạo nàng dâu…

“BA! CŨNG! SƯỚNG!”

Cảnh tượng dần tan