Đụ gái theo đạo

Lồn con nhỏ mềm ướt ra rồi. Thoại ních cái đầu rùa vào tới khấc, con Hiền bậm môi nhíu mặt lại. Thoại ngưng, hỏi nó:

– Đau à cưng?

Con Hiền lắc đầu, rướn cái mông lên:

– Hơi thôn thốn thôi, chú đâm nhẹ nhẹ nha !

Thoại đưa hai tay cầm hai bên đùi con Hiền gập ngược lên bụng rồi banh rộng ra, hai cái mép lồn xinh xinh nở rộng thêm, nước lồn bên trong ứa ra, cái lỗ lồn ướt nhẹp nhưng chắc nịch co bóp liên hồi làm cho Thoại nứng nhịn không nổi, chàng lấy hết sức giập một cái, con Hiền kêu “hự “ lên một tiếng rồi la lớn:

– Chúa ơi!… Chết con rồi!…Ối chúa ơi!…

Mắt nó lờ đờ lạc thần, miệng há ra, hai chân nó quẫy mạnh tuột khỏi tay Thoại, nó bấu lấy Thoại mà đu người lên, oằn oại như lên cơn động kinh. Cái đầu rùa của Thoại đụng đậy tới đáy lồn làm chàng nứng cuồng lên con cặc giựt tưng tưng rồi phóng tinh ra phùn phụt như không bao giờ hết. Con Hiền kêu rú lên nẩy nẩy người lên mấy cái rồi buông tay buông chân nằm ngửa rũ ra mà thở như sắp chết. Thoại phê quá rồi, nhẹ nhàng rút buồi ra, rồi nằm ôm con nhỏ cho nó ngủ. Thoại đi lấy khăn nhẹ nhàng chấm chấm chỗ cửa lồn và hai bên đùi cho nó. Chàng nâng người nó lên để mặc quần áo cho nó đàng hoàng trước khi sửa soạn trở lại tòa báo. Con nhỏ vẫn ngủ mê mệt.

Suốt mấy năm sau đó, Thoại tận hưởng cái thú có cô vợ bé trong nhà. Bố con Hiền đã tái giá, lấy cô Huệ rồi, cô Thảo xúi nó ở luôn đây với dì dượng. Thỉnh thoảng bố nó có ghé thăm, ông hay lái xe đi xa nên có dịp mua quà cho nó luôn. Có bữa ngồi nhậu với Thoại, ông cứ luôn miệng cám ơn dì dượng săn sóc cho con Hiền nên người.

Bây giờ thành lệ, vợ đi khỏi là Thoại ngủ với con Hiền trên lầu, cái giường có nệm êm khỏi đau lưng con nhỏ. Thảo cứ khen chồng chăm giặt ga giường. Nàng ít bị ông chồng đòi tòm tem này nọ cũng đỡ mệt, có sức chạy áp phe nhiều, kinh tế gia đình ngày càng khấm khá. Hiền phải hơi đàn ông lớn như thổi, nõn nường thân thể người đàn bà đương thì, nở nang mơn mởn, tuy rằng mới gần 18 tuổi.. Cuộc sống tay ba êm đềm trôi, tràn trề hạnh phúc.

[= Hết =]