Đụ gái chăn bò

Sau khi cẩn thận để chiếc nịt vú lên chổ đầu giường cạnh chiếc áo chị và nhờ ánh sáng trắng bạc soi rõ từ chiếc đèn măngxông, nó mồn một chiêm ngưỡng bộ ngực người chị bạn học cũ. Có lẽ do trưởng thành sinh lý sớm cũng như thân thể to con nên kích thước hai bầu vú chị có phần trội hơn các cô gái cùng tuổi, vun tròn như một cặp bưởi đang độ chín tới trên cây và nhô cao chẳng khác gì hai hòn hỏa diệm sơn chuẩn bị phun trào nham thạch ; hai gò ngực chị không ngớt run rẫy, phập phồng và liên tục nâng lên hạ xuống theo nhịp thở hổn hển, phấn khích. Giờ này, ở đồi Phong Phú cũng đang mưa và thằng An không sao ngủ được mà cứ mãi trằn trọc, thắc mắc là không hiểu vì nguyên nhân gì khiến cho Nam, thằng bạn thân thiết nhất lại không lên đây chơi với mình. Dĩ nhiên, thằng An không sao biết chính lời nhắn của mình lúc chiều với gia đình Nam là điều kiện tối ưu nhất để giờ đây đưa đẩy Nam đến với một cuộc tình thật tuyệt vời trong đêm mưa tầm tã cùng một chị bạn học cũ lớn tuổi tuy quê mùa, dữ dằn nhưng thật tuyệt vời, hấp dẫn.

Lúc này, tất yếu là không còn lý do gì để mà chần chờ nữa, nó chậm rãi cúi xuống rồi hé đôi môi ra ngậm nút lấy đầu núm vú phải chị Hiền ; đồng thời bàn tay phải nó không quên lần lên nắn bóp, mày mò và sờ soạng bầu vú trái chị. Chị liên tục lấy hơi lên, không ngớt liên tục rướn cao vầng cổ với từng tiếng rên rĩ sung sướng đầy phấn khích nhục dục vì đây chính là lần đầu tiên, nhờ có thằng bạn nên chị mới biết và cảm nhận được thế nào là tình yêu, thế nào là ân ái. Như thế này, chắc chắn là chị không thể nào còn chê bai người tình của chị là khờ ịt, là tượng đất nữa và tuy đây là lần đầu tiên nhưng có lẽ do bản tính dạn dĩ sẵn có nên chị hoàn toàn không hề có một chút cảm giác nào gọi là mắc cỡ, e ngại, ngượng ngùng chi cả mà trái lại, chị rất tự nhiên và mạnh dạn trong việc đón nhận, hiến dâng giống như một việc thật bình thường trong cuộc đời đầy cạm bẫy nghiệt ngã này vậy. Hai bàn tay dùi đục của chị không sao yên được mà cứ mãi miết lần lên vò tới vò lui những lọn tóc trên đầu thằng bạn chị và cũng chính là người tình mới của chị ; thỉnh thoảng, chị lại buông ra để xuôi hai bên thân mình rồi liên tục hết nắm lấy lớp chiếu kéo lên lại buông ra, kéo lên lại buông ra… Sáu năm về trước, mỗi lần Nam đến ngay chổ chị để chỉ cho chị cách làm bài tập Pháp văn thì lúc ấy, cả hai đứa đều không hề nghĩ rằng sáu năm sau tức là giây phút này đây, hai đứa lại mê mệt và đắm đuối yêu nhau bên cạnh cái chuồng bò ngai ngái nơi khu đất gần cầu Bà Vụng.

Chị Hiền dù dữ tợn, cọc cằn, hung thần đến mấy ; dù có là Trương Phi đánh mấy thằng chăn bò du côn dân Hòa Long chạy có cờ đi chăng nữa thì cũng có lúc chị trở nên yếu đuối như một con chim se sẽ non nớt dưới bầu trời đầy giông bão, hiền hậu chẳng khác một bông hoa thơm ngát hương trinh đó chính là giây phút này đây, chị đang ở trong vòng tay ôm của người tình nhỏ. Căn chòi chuồng bò của cậu chị đêm nay đã thực sự trở thành căn chòi hoa chúc của chị Hiền và Nam, cũng như chiếc giường gỗ biến hóa nên chiếc giường hạnh phúc tuy nhỏ nhoi nhưng tuyệt đẹp mà hai chị em bất chợt quý hóa nắm bắt được. Gian bên cạnh, đàn bò tám con đang ngủ say, chỉ khẽ động đậy đôi chút thôi chứ cũng không hề dám manh động quấy phá cuộc tình nồng nàn của hai đứa trên chiếc giường ở gian chòi bên cạnh. Thật tình mà nói, lúc này Nam hoàn toàn quên mất hẳn những người tình xinh đẹp như Hằng Nga, dễ thương tựa Tây Thi của nó như chị Hường, chị Hoàng, chị Nghĩa…; nó chỉ còn biết là hiện tại nó đang có chị Hiền trong vòng tay nó mà thôi, chứng tỏ là con tim nhân loại đôi lúc lại đập trật nhịp một cách thất thường và tuy vậy nhưng lại hút được những dòng máu lạ đỏ tươi dồi dào oxy, trao tặng cho con nguời một nguồn sống thật vô cùng quý giá. Thân người hai đứa liên tục không ngớt chao đảo, quằn quại, run rẫy với những cái ve vuốt, mơn trớn nhau trong cảm giác phấn khích dạt dào như những làn sóng biển nhấp nhô, liên tục ào ạt vỗ vào ghềnh đá chắn bờ. Đến giờ phút này, nó mới đổi bên nghĩa là lần miệng qua ngậm nút lấy đầu núm vú trái chị Hiền, còn bầu vú phải chị mà nó vừa nút xong thì nó lần bàn tay trái lên mày mò, nắn bóp. Phải nói là thao tác của nó thật là khéo léo, điệu đàng, tinh vi và lão luyện khiến cho một người con gái thô lổ, đanh đá như chị đành phải đổ gục xuống mà đầu hàng vô điều kiện song song đó, chị còn phải tự nguyện hiến dâng những gì chị có cho nó thưởng thức, khám phá và chiếm đoạt.

Nam còn nhớ rất rõ ràng là trong lớp 6P4 hồi ấy của nó và chị Hiền hiện tại cũng có khá nhiều bạn nữ học lên đến lớp 11 mà nhan sắc thật chẳng ai sánh bằng nhưng chẳng hiểu tại làm sao nó lại không tìm cách theo đuổi họ lại đi quen biết rồi sẵn dịp nhân một đêm mưa và chung đụng với nhau trong cái chòi chuồng bò vắng lặng để yêu đương, ân ái cùng một chị bạn học không những dữ dằn mà về nhan sắc cũng chẳng là gì cả. Âu cũng là duyên phận, chứ trên cuộc đời này đâu phải chuyện gì mình muốn là sẽ được hết tất cả ; lắm khi chuyện mình không muốn, không nghĩ đến mà lại được, lại có cho nên tốt hơn hết là mình cứ chấp nhận những gì hiện giờ mình đang có và không nên mơ tưởng viễn vông. Từ lúc đầu cuộc tình cho đến bây giờ, nó toàn là nằm trên người chị nhưng cũng có lúc quá hứng tình, chị lại vùng lên trườn người đè lên mình nó ; hai đứa thật chẳng khác một đôi tình nhân xa cách nhau lâu ngày nay mới có dịp gặp lại vì hai đứa yêu nhau quá đỗi nồng nàn, thắm thiết đến nỗi chỉ có cái chết mới có thể chia lìa đôi lứa mà thôi chứ ngoài ra không còn tác nhân nào có thể làm ngăn cách tình yêu của hai chị em khác cha lẫn khác mẹ. Thời gian gần đây, bọn chăn bò dân Hòa Long chọc ghẹo hai đứa bằng cách cắp đôi cả hai thành vợ chồng chính là một điều tiên đoán đúng nhất cho chị Hiền và Nam, bởi lẽ đêm nay điều tiên đoán đó đã được linh nghiệm trở thành sự thật ; hai chị em giờ phút này đây đâu còn là bạn bè nữa mà là hai người tình của nhau và hơn nữa, có thể nói là hai vợ chồng của nhau chỉ còn thiếu tờ đăng ký kết hôn mà thôi.

Hai bàn tay nó lúc này như là giả vờ nữa muốn nữa không, lần xuống nhẹ nắm lấy hai bên lưng chiếc quần saten đen bóng loáng của chị rồi lại buông ra, lại nắm lấy rồi buông ra như là nó đang ướm chừng thử xem tâm trạng cũng như thái độ chị như thế nào trước đòi hỏi cuối cùng của nó. Tất nhiên là chị rất nhạy cảm nên chị nhanh chóng thấu hiểu cõi lòng người tình nhỏ của chị nhưng vì dù sao đi nữa thì chị vẫn là phận gái nên chị làm sao mà thốt nên lời cho được ; bởi vậy chị khẽ lần bàn tay phải nắm lấy bàn tay trái nó và kéo xuống ngay nơi đùi phải chị, ngụ ý là chị chấp nhận không hề phản kháng. Thấy tín hiệu bật đèn xanh nơi chị đã xuất hiện, nó vui mừng khấp khởi chẳng khác gì phất cờ trảy hội, tức thì hai bàn tay nó nhanh nhẹn làm thao tác y như khi nãy rồi tuột lần, tuột lần hai ống quần chị xuống qua khỏi cặp đùi ú nần, cặp giò đầy lông xoăn tít cuối cùng là hai bàn chân nâu bóng, mịn màng. Trong lúc Nam khéo léo cởi bỏ lớp y phục thứ hai trên người chị Hiền, chị không nằm yên mà chị còn tạo nhiều điều kiện thuận lợi cho nó dễ dàng cởi quần chị xuống bằng cách lần lượt co duỗi hai chân, hết chân phải rồi đến chân trái. Lẽ đương nhiên rằng chị hiểu biết được mục đích của thằng bạn chị cởi quần chị ra là để làm gì rồi, chứ không phải chỉ cởi ra rồi lại mặc vào suông ; lúc này, nó đã lần kéo được hai ống quần ra khỏi hai bàn chân chị và gấp chiếc quần chị theo hai ống, cẩn thận để lên mé đầu giường cùng với áo soa, nịt ngực của chị.