Cứu gái bị tai nạn

Vô nhà, con nhỏ rót cho tui ly nước lọc, thôi kệ uống cầm hơi, tí ra bố ăn lại sau. Tầm 8h30 1 chiếc Mẹc 9 chổ đổ cái xịch trước nhà con nhỏ. Đờ mờ nhìn sơ qua là biết cậu ấm cô chiêu rồi. Đồ hiệu, mùi nước hoa, da trắng, ôi tự ti quá. Đám trong xe bước ra có 7 đứa, 4 trai và 3 gái, thế là xác định 1 thằng uống nước biển với ông mày. Con nhỏ hồ hỡi chạy ra đón đám bạn mình, còn tui thì vẫn điềm tĩnh ngồi uống ly nước lọc không mùi không màu không vị.
– Ơ… Q.A ai đây? – 1 con nhỏ xinh xắn hỏi
– Đây là anh Quân, bạn giai tao.
– Á đù á đù. – Cả đám nó nhốn nháo
– Anh chào các em. – Tui nở 1 nụ cười tắt cmn nắng.
– Anh ở đâu ạ?
– À anh ở trển.

Cả đám nhìn tui khó hiểu, mà tui cũng đâu cần bọn nó hiểu, cái bọn không có iot này không nên nói nhiều với chúng vì chúng rất nguy hiểm và manh động. Xàm xàm tí thì 9 giờ lên xe ra bến tàu. Nói thật chứ bẩm sinh tui có cái bệnh say tàu say xe, đi gần không sao chứ đi xa là ói tè lè luôn. Mà cái đảo sắp đi nó cách bờ 45 phút tàu chạy là mấy bác biết nó xa hay gần rồi á.

– Q.A lấy hộ anh cái bịch đi Vy, anh sắp không được rồi.
– Bịch nè anh.
– Ọ ọe ố ớ á……
– Xin lỗi các em cái này bẩm sinh rồi.

Mặt xanh mặt vàng 1 lúc thì cũng tới đảo. Biển xanh với nắng vàng, có các cô gái mặc bikini 2 mảnh bơi lội và phơi nắng – quả là thiên đường.

– Ái đau… Q.A, sao ngắt anh?
– Tự biết, liệu em.
– Thế giờ đi đâu?
– Lên nhận phòng anh ạ.

Thế là bọn chúng dồn tui với 4 thằng đực rựa, còn 4 đứa con gái ở chung. Thay cái quần đùi với áo thun xong, tui ra lan can đứng ngắm biển và phì phèo điếu Jet, quả thật từ ngày Vy mất, tui đâm ra nghiện thuốc. Đang feel thì có 1 thằng sáng sủa đẹp trai bước ra.

– Chà anh em tên Đức.
– Ừ, anh chào em.
– Anh quen Q.A lâu chưa?
– 2 tháng rồi em ạ.
– Ồ cũng lâu nhể.
– Sao thế em?
– Em là người yêu cũ của Q.A
– Ồ, giờ anh mới biết. Q.A chưa kể bao giờ.
– Em vẫn còn tình cảm với Q.A và em nghĩ Q.A cũng vậy. Nếu có thể thì anh có thể cho bọn em cơ hội lần này để nối lại với nhau được không ạ.

Đụ mạ, cái thằng này nó sợ uống nước biển nên làm liều hay sao ấy. Đang phân vân chưa biết trả lời sao thì đám con gái cứu tui
– Mấy ông đi tắm biển nào, nhanh lên.

Phần 6

Nói thiệt với các bác là lúc ra biển tui hoang mang lắm, vì toàn bikini 2 mảnh không thôi, nhưng may là biết kiềm chế nên hôm nay mới có người viết chuyện cho các bác đọc. Vừa mới đến bọn nó đã nhảy ùm xuống biển kiểu như thiếu iot lâu ngày ấy. Còn lại tui với Q.A trên bờ, tui hỏi:

– Thằng Đức nó kể anh hết rồi nhé.
– Anh biết hết rồi à? – Mặt nhỏ xị xuống
– Ừ nó bảo anh nó yêu em nhiều lắm.
– Mặc nó.
– Anh không biết sao nhưng anh đóng thế như thế này không hay cho lắm.
– Chứ anh muốn sao?
– Anh muốn làm quần chúng.
– Anh cứ trêu em.
– Xuống tắm đi em.
– Anh không tắm à?
– Hút hết điếu này anh xuống.

Thế rồi cặp mông thần thánh của con nhỏ hướng biển thẳng tiến. Ngồi trên bờ tui phì phèo điếu thuốc ngắm các em xinh tươi, thằng em trong tui đã vươn vai đón nắng.

– Cứu với … cứu với.

Nghe xa xa có người chết đuối nhưng tui không quan tâm vì biển thiếu cha gì cứu hộ. 45 phút sau thì bọn nó lên bờ, đóng cho tròn vai bạn trai tui lấy cái khăn choàng cho nhỏ rồi hỏi:

– Lạnh không em?
– Hơi hơi anh ạ.
– Ừ, về phòng đi rồi anh sưởi ấm cho em.
– Anh cứ trêu em.

Từ lúc về tui nằm lì trong phòng xem tivi, mẹ nó chứ resort mà chơi tivi cối. Cuộc vui bắt đầu khi mấy thằng đực rựa từ đâu xách về 2 thùng tiger với 1 bịch mực nước. Cái gì chứ trong ăn nhậu tui là… trùm phá mồi.

Nhập cuộc, tui uống 2 lon đề ba trước rồi bắt đầu ăn, còn việc thể hiện là để các nam nhi kia. Bọn con gái uống mỗi đứa 2 lon, mặt đỏ phừng phừng. Riêng thằng Đức thất tình nên nó uống được nửa thùng. Bọn nó hát hò, bọn nó chém gió tui mặc kệ vì mực nướng ngon hơn, nói chuyện với mực nướng vui hơn.

Tàn tiệc, tui là thằng no nhất và tỉnh táo nhất. Bọn nó thì say nằm lì cả ra sàn. Giữa đêm thì hơi biển lên làm trời trở lạnh, sợ bọn nó trúng gió nên nam nữ gì tui quẳng hết lên giường kể cả nhỏ Q.A. Tui một mình ung dung đóng cửa về phòng chiếm đóng 1 mình 1 cái giường. Mới vừa đặt lưng xuống giường chưa kịp ngủ thì nghe tiếng gõ cửa cộc cộc. Tui ra mở cửa thì thấy nhỏ Q.A, nhỏ mè nheo:

– Sao anh bỏ em bên đó?
– Ơ anh tưởng em ngủ rồi.
– Em chưa ngủ. Đi, anh với em đi uống tiếp.

Đệt, gặp thú dữ cmnr.

– Thôi ngủ đi, đêm rồi bia bọt cái gì.

Lằng nhằng 1 hồi thì nhỏ cũng chịu lên giường nhưng chưa chiệu ngủ mà còn nằm hát hò múa tay múa chân gì ấy. Mãi lúc sau nhỏ mới ngủ, tui đắp chăn cho nhỏ rồi châm điếu thuốc đi dạo biển vì nếu ở trong phòng sợ …

Biển đêm đẹp tuyệt, chỉ có tiếng sóng. Đi một hồi cũng mỏi, tui dừng lại rồi ngồi xuống cát. Bỗng tui lẩm nhẩm bài hát ngày trước tui với Vy hay hát. Bài ngày mai nắng lên anh sẽ về.

“Anh có yêu em không?
Có, anh mãi yêu em.”

Nước mắt tui lại chảy, miệng lại lẩm nhẩm cái điều chẳng bao giờ xảy ra:
– Vy, về với anh đi em…

2 năm trước…

– Này, sao lúc nào anh cũng không mặc áo mưa thế?
– Mát mà.
– Bệnh đấy.
– Anh trâu lắm.
– Anh có yêu em không?
– Có anh mãi yêu em.
– Yêu mà không nghe lời. Xạo.
– Ơ hôm nay dám bắt bẻ anh nữa à?
– Anh buông ra, nhột em.
– Sợ chưa?
– Sợ rồi. Mà lau người cho khô đi, em nấu cho tô mì…

Phần 7

Thực tại…
Hình như tiếng sóng đã giúp tui điềm tĩnh trở lại, nhấc cái tâm trạng nặng trĩu đi về phòng. Con nhỏ vẫn còn ngủ, tui lấy 1 cái mền trải xuống nền rồi thiếp đi. 8 giờ sáng tui tỉnh dậy, con nhỏ đi đâu mất, đánh răng xong sang phòng kia cũng chẳng thấy ai. Có khi nào bọn nó bỏ tui lại rồi về không ta. Ra ban công sưởi nắng 1 lúc thì bọn nó về.

– Ô, anh Quân tối qua anh uống say tí bỉ làm bọn em phải vác anh về phòng.
– Anh nặng vl ra.

Mặt tui thộn ra, là do bọn nó uống nhiều nên hoang tưởng hay là do tui say thật. Lịch trình hôm nay là sáng đi tham quan khu du lịch trên đảo đến chiều thì về. Cũng không có gì thú vị ngoài việc lúc tham quan chuồng khỉ, thằng Đức đưa cái đầu lại gần chuồng khỉ lầm bầm.

– Bé khỉ dễ thương ra đây anh biểu.

Thế là con khỉ mẹ từ đâu xong ra nắm đầu nó kéo vào thanh sắt 2 phát kêu côm cốp kiểu như “ghẹo con tao này, trêu con tao này”, cả đám cười rần rần. Đến chiều thì về đến nhà nhỏ để lấy con wave tàu.

– Anh về nhé.

Rồi nhỏ bẹo má tui phát rồi đi ngay vào trong. Về đến nhà, con vertu khựa lại rung lên bần bật (con này làm sextoy là chuẩn éo phải chỉnh), tin nhắn của con nhỏ đến:

– Cảm ơn anh đêm đó đã đắp chăn và không làm gì em ^_^
– Ờ anh là thanh niên cứng mà. Thôi em ngủ đi.
– Anh ngủ ngon.

Định ngủ nhưng ai dè bà u lên nắm đầu xuống phụ gói hàng mai đem ra chợ bán. Ngồi gói hàng mà buồn ngủ thành ra mỗi lần mắt sụp xuống là lại phải đập ngực thật mạnh hét lớn:

– Không ngủ, không ngủ, không ngủ…
– Mày bị khùng hã Quân, gói nhanh lên.
– Dạ má…

Vâng … cuối cùng cũng đến ngày tui lãnh lương, cầm 1 triệu 7 trên tay mà rưng rưng nước mắt vì trước giờ tui toàn ăn bám ông bà u. Tui gọi cho má bảo tối nay không được ngủ vì tui sẽ mua lẩu bò về cả nhà cùng ăn, thế mà bả phán 1 câu xanh rờn:
– Tao ngủ không gói hàng cái nhà này ăn cám à?