Cứu gái bị tai nạn

– Hành lang kìa, hành lang …
– Địt mẹ mày… im bố bắn.

Chả là tui với mấy thằng bạn đang làm trận war clan CF, cái game mà tui chơi được 4 năm trời. Quay qua quay lại con chuột thì ĐÙNG – tiếng 3z vang vọng làm tui ngã lăn quay.

– Mả cụ chúng mày, lang lang cái con cặc. Thua cmnr.

Tui chửi đổng lên làm cả cái quán net chú ý, nhưng chả sao quán này tui chơi được 4 năm nên ông chủ xem tui như con trai nên thằng nào vào quán mà hổ báo với tụi tui là ổng gọi dân phòng tới hốt liền.

– Quân, mày bé bé cái mồm đéo được à.

Tui đâm quạu, sáng giờ bắn với tụi cốt đột toàn thua với thua, chán chết nên đứng dậy tính tiền luôn. Tui thì tui cao 1m70 ế, da ngâm. Gia đình không khá giả lắm nếu không muốn nói là làm đủ ăn.

– Bố mày về đây.
– Chim cút cmmd, bố thằng gà. – thằng Huy lên tiếng.
– A cái đậu, mày hổ báo với bố à.

Tui gạt cái chân chống chiếc Wave tàu xuống rồi bước lại vào quán.

– Bố ơi thằng Quân sịp vàng phá quán bố này.
– Mày phá quán hã Quân.
– Không bố ơi thằng Huy nó trêu con.
– Để đó tí tao xử.

Tui đáp đầu nó cái bốp rồi phóng ra đạp xe về.

Sinh viên năm 3 ngành công nghệ thông tin mà hè chỉ biết game game và game, nhiều lúc tui cũng thấy mình bất tài. Chả là tui rớt trường FPT trên thủ đô, thế là nguyện vọng 2 được về quê ở với ông u bà u vừa học, nói chung gần nhà cũng tốt.

“Uỳnh!!!”

Đệt cụ trời sập cmn à.

Tui hoàng hồn, hóa ra là đụng xe. Tui định đi luôn vì tui không ham hố gì ba cái bu đông địt thúi này nhưng hôm nay là ngoại lệ. 1 con nhỏ chạy Elizabet đỏ trông cũng xinh nếu không muốn nói là “đẹp vãi cả lồn”…

Trở về với thực tại, con nhỏ tội nghiệp đụng phải 3 con đầu gấu tống trên 1 chiếc novou 5.

– Mày đi đứng kiểu đéo gì thế con ranh? – Con tóc đỏ lên tiếng.
– Ơ … do mấy chị đi ngược chiều mà.
– Mày không biết né à?

Thiệt tình ai đúng ai sai rành rành ra đó mà người đi đường toàn ngó và ngó, buồn cho cái xã hội này. Tui nhét cái chứng minh thư ra cái ngăn trong suốt ngoài cùng của cái bóp, tui phóng xe rẽ cả đám đông rất là ” like a quái xế. ”

– Cảnh sát đây, chuyện gì thế?
Tui gạt chân chống, mở cái bóp ra, rồi nhanh chóng gập lại cho nó khỏi thấy cái chứng minh thư kiểu như mấy thằng giả FBI trong phim.

– Đụng xe tí thôi mà anh.
Con tóc vàng lên tiếng…

– Cho tôi xem giấy tờ tùy thân, kèm giấy tờ lái xe.

– Anh có giấy phép kiểm tra tụi tui không? Tin tui kiện anh không?
Đệt cụ con tóc xanh giở giọng bố đời…

Tui dơ ngón tay ra hiệu đợi 1 xíu rồi móc con vertu mua 200k trên mạng. Bấm số thằng Huy tui nói dõng dạt:

– Alo sếp hả, cho em 2 cơ động ra Mã Vòng ngay nhé, có chuyện.

Lúc này thì mặt 3 con cột đèn ( gọi thế vì tóc ba con là ba màu của đèn giao thông ) tái như đít nhái.

– Anh tha em lần này đi anh.
– Không tha gì hết.
– Cho em đi đi, em biết lỗi rồi.
– Không là không.

– Thôi anh cho 3 chị đi đi. Em không sao hết.
– Có thật là không sao không?
– Dạ…
– Ừ thế 3 cô đi đi, lần sau là lên phường đấy.
– Em đội ơn anh, em đội ơn anh.

Thế là 3 con vít ga đi mất, tui dựng xe của con nhỏ dậy rồi hỏi:

– Em có sao không?
– Dạ không sao đâu anh.
– Ừ, em cho anh mượn điện thoại tí.

Con nhỏ ra vẻ khó hiểu nhưng rồi cũng đưa điện thoại cho tui. Tui bấm số mình rồi lưu với tên Anh cảnh sát handsome.

– Lần sau có đụng xe alo anh nhớ.
– Ơ… anh trêu em.
– Thôi em về đi.
– Em cảm ơn anh.

Thế rồi cái bóng dáng nhỏ bé nhưng quyến rũ lướt đi, để lại nơi đây 1 thằng say nắng. Say 1 hồi tui cũng đạp xe, chạy về luôn.

Phần 2

Vừa mới chạy được 1 đoạn thì có điện thoại, tui bắt máy:
– Tao đang ở mã vòng nè thằng mặt L.
– Kệ mày… nói tao chi?
– Mày gọi tao mà.
– Tao đùa đấy.
– Cái địt cụ nhà mày, bố đéo đùa mày đâu. Thật đấy.
– Huhu em sợ quá anh Huy.

Rồi tui cúp máy phóng xe thẳng về nhà, nhấp nhoáng đã 7 giờ tối. Tui đang feeling với điếu Jet trong tay thì con Vertu khựa rung lên bần bật báo hiệu có tin nhắn.

– Anh cảnh sát phải hông? ^_^
– Bố con hâm – lúc đó tui nghĩ là con nào nhầm số vì đang feel
– Ơ sao chửi em? Lúc sáng anh lưu mà.
– Xin lỗi em nhé, cho thằng em mượn máy chơi game mà nó nhắn linh tinh.
– Không có chi anh ơi. ^_^
– Em tên gì nhỉ?
– Em tên Quỳnh anh. Anh thì sao?
– Anh có tên Việt với tên Thái em nghe tên nào?
– Cả 2 tên anh ạ.
– Tên Việt là Lê Minh Quân. Tên Thái là bóp dái la oai oải.
– Anh khiếp thế, toàn trêu em. Cảnh sát kì cục.
– Ơ anh đâu phải cảnh sát. Lúc sáng anh giả đò thôi. Anh năm 3 xxx.
– Oa ^_^ anh tiền bối em rồi. Em năm nhất xxx.
– Định mệnh.
– Ơ sao ảnh mắng e
– Không, anh bảo rằng định mệnh cho e gặp anh.
– Anh lại trêu em, thôi em đi ăn nhé. Bye anh.
– Ừ bye em.

Thế rồi tui lại feeling cùng điếu Jet cùng với bài nhạc của mờ navie. Tui thích nhỏ này vì giọng nhỏ trong nghe rất là sướng cái lỗ đít. Mấy hôm sau tui cũng game game và game. Cứ lâu lâu lại nhắn vài ba tin với con nhỏ nhưng tui không có tình ý gì cả vì trái tim tui chưa thể mở ra… vì câu chuyện 2 năm trước…

2 năm trước…

– Này Vy.
– Sao hã anh?
– Em định học xong 12 rồi vào trường nào.
– Em thi vào chung trường với anh yêu em nè.
– Thôi đi cô, trường tui tù học.
– Xì, nói chuyện với anh chán chết.

Nói rồi em đứng dậy ra khỏi vòng tay tui mà đi xuống bếp nấu ăn cho 2 đứa.

– Này Vy, em sao mà ho dữ thế?
– Cảm thôi anh ơi, đêm qua em tắm khuya.
– Liệu hồn cô đấy.
– Biết anh yêu lo cho em mà.
– Nấu nhanh đi, đói quá, đói quá.

10 phút sau, tô canh chua và con cá chiên nóng hổi được bày ra bàn. Tui bay vào tọng cho thỏa cơn đói.
– Em yêu nấu ăn số dách…

Phần 3

Thực tại…
Tui giật mình thức giấc khi cái ký ức 2 năm trước hiện về, mồ hôi ướt cả 1 quầng áo. Ngó đồng hồ cũng đã 7 giờ sáng rồi, vệ sinh cá nhân xong tui châm điếu Jet rồi đánh xe ra Net – ngày nào cũng như ngày nào.

– Định mệnh con chó, cửa B kìa.
– Mày đợi xíu.
– Qua đây canh bom với tao.
– Nó gỡ kìa nó gỡ kìa.
– Hay quá Quân ơi.

Đang ăn mừng vì chiến thắng đầu tiên trong ngày thì con Vertu khựa rung lên bần bật.

– Alo.
– Anh Quân hã?
– Ờ Quân đây, ai thế?
– Em Mai đây.
– Mai nào?
– Mai c3 đây.
– À Mai bạn cái Vy à. Có gì không em?
– Mai anh đi thăm Vy với em không?
– Anh không.
– Anh sao thế?
– Không sao, anh đang bận, tí anh gọi lại.
Rồi tui cúp máy, chưa kịp đặt máy xuống thì điện thoại lại rung lên bần bật.
– Alo, anh đã bảo không đi mà.
– Ơ… anh biết trước tương lai à.

Quái giọng lạ thế, tui quay điện thoại ra xem thì 2 chũ Quỳnh Anh chà bá trên màn hình.

– Huy!!! Anh đã bảo bao lần rồi, cho mượn điện thoại thì đừng có mà phá… Anh xin lỗi em, thằng em nó phá.

Trong khi đó thằng khỉ ngồi máy bên nhìn tui kiểu như “Clgt”…

– Em tưởng anh có siêu năng lực.
– Có chuyện gì không em?
– Anh giỏi máy tính không? Mạng nhà em sao ấy nhưng em ngại gọi thợ.
– Ô tưởng gì chứ ba cái mạng đó anh không biết.
– Buồn thế, phải gọi thợ rồi.
– Đọc địa chỉ đi anh sang.
– Hihi, abcxyz…
– Đợi anh 10 minute.