Cuồng dâm thành Thần

– Chuyện gì vậy! Mọi người bình tĩnh! A… a đừng đánh nữa.

Vệ Minh la làng.

– Bình tĩnh con cặc! Dm mày thằng chó tao giết mày!

Một người vừa chửi vừa đấm đá liên tục Vệ Minh.

Vệ Minh chịu trận cố gắng tránh né… ít phút sau bảo vệ bệnh viện với mấy bác sĩ y tá có mặt giải vây cho Vệ Minh, có cả viện trưởng bệnh viện.

– Thằng chó này em gái tao đang bệnh mà mày còn giở trò đồi bài! Mọi người xem nó hãm hiếp em gái tôi kìa! Lợi dụng em tôi không có sức phản kháng nó hiếp dâm!

– Bác sĩ hiếp dâm, bác sĩ hiêp dâm.

Đám người nhà bệnh nhân la lối um sùm lên.

Viện trưởng đứng ra điều đình mời mọi người lên phòng họp giải quyết, mọi ánh mắt nhìn về Vệ Minh, ánh mắt ngạc nhiên, ánh mắt dè bỉu, ánh mắt sung sướng khi người gặp hoạ…

Cuộc điều đình 2 tiếng, vô số lời mắng chửi, dồn dập lên Vệ Minh từ người nhà của cô ca sĩ, viện trưởng thì liên tục năn nỉ, giảng hoà 2 bên nhưng người nhà bệnh nhân liên tục hăm dọa xé lớn chuyện…

Khi người nhà bệnh nhân bỏ ra ngoài còn lại Vệ Minh và viện trưởng, 4 mắt nhìn nhau, Vệ Minh nhìn ra được sự thất vọng trong mắt ông khi những ông nghe những cuộc điện thoại…

Chuyện này… tôi không kiểm soát được nữa rồi! Cậu tự mở điện thoại mà xem đi!!

Vệ Minh hốt hoảng mở điện thoại xem… tràn ngập những bài báo viết về câu chuyện bác sĩ bị bệnh nhân tố hiếp dâm, ca sĩ lý nhã vân tố cáo bác sĩ điều trị hiếp dâm, quấy rối tình dục.

Tin sock ca sĩ lý nhã vân tố cáo ông bầu và bác sĩ hiếp dâm cô… hàng loạt bài báo mổ xẻ trong đó có bài phỏng vấn trực tiếp ca sĩ lý nhã vân kể về câu chuyện ông bầu ép buộc cô tiếp khách, hiếp dâm, uất ức cô tự tử, rồi đến bác sĩ Vệ Minh đồi bại với cô lần nữa…

Điện thoại Vệ Minh reo liên tục, số lạ có số quen có, có cả số ông bộ trưởng bộ y tế…

– Tạm thời bác sĩ không cần tới bệnh viện nữa!

Câu chốt hạ của ông viện trưởng làm Vệ Minh rơi xuống địa ngục, sao mày ngu quá vậy Vệ Minh, tại sao mày làm thế? Bao nhiêu danh tiếng mày gây dựng giờ thành rác rưởi, nhìn những ánh mắt người khác nhìn mình lúc trước là ngưỡng mộ giờ trở thành ánh mắt dè bỉu, khinh khi… Vệ Minh lê bước trong những ánh mắt đó đi về phòng thu dọn đồ đạc chạy nhanh ra xe lái ra cổng nhìn thấy cả đống phóng viên nhà báo đang bị bảo vệ ngăn lại, Vệ Minh như rơi xuống địa ngục.

Mình phải làm sao đây? Chối bỏ hết à? Đúng rồi không có bằng chứng! Mình đâu có hiếp dâm cô ta! Chỉ là sờ mó! Bất quá mang tội quấy rối tình dục thôi! Đúng rồi! Chết tiệt cái mền có dính tinh trùng của mình! Aaa… ngu quá! Công an vô cuộc chắc chắn sẽ điều tra ra xét nghiệm vết tinh trùng của mình… Chết tiệt… vô số ý nghĩ rối ren trong đầu Vệ Minh, phóng xe như bay về nhà, bần thần như người mất hồn Vệ Minh ngồi phịch xuống ghế ôm đầu vò tóc tự trách móc bản thân mình.

Reng… reng… reng… Reng… reng… reng…

Tiếng điện thoại bàn vang lên, đắn đo Vệ Minh bốc máy, chắc chắn là bố mình, điện thoại bàn chỉ có bố biết thôi.

– Alo… alo… bố hả?

– Mày con kiêu tao là bố được hả? Bao nhiêu công sức tao nuôi mày giờ chuyện vậy là sao?

– Mày bôi tro trát trấu lên cái dòng họ nhà vệ này rồi! Mày đói khát gái lắm hả! Sao lại làm cái chuyện đó khi con người ta đang bệnh! Mày biết cậu nó là ai không? Là bộ trưởng thanh tra đó thằng chó! Sao mày ngu vậy! Rồi cái công ty tao sẽ thế nào? Cút về đây nhanh tao dắt qua nhà con đó dập đầu mà xin lỗi người ta bỏ quaaaa…

Đùng!

– Vệ Minh đập điện thoại.

Con mẹ nó! Từ ngày mẹ tôi mất ông theo con khác mỗi tháng bố thí cho tôi chút tiền rồi giở giọng nói nuôi tui ăn học hả? Thằng này cũng phải lăn lộn vừa học vừa làm kiếm tiền đây nè! Tôi đi du học cũng là tự tôi kiếm học bổng, ông lo được ngày nào!!! Giờ có chuyện ông sợ cho cái gia sản của ông chứ lo lắng đéo gì cho tôi! Xin lỗi hả! Xin lỗi con cặc chứ xin lỗi!! Tôi làm tôi chịu! Vệ Minh hét to trong không khí, ngồi gục đầu lặng im…

Phần 4

Rào… rào… cơn mưa lớn kéo theo sấm chớp đì đùng, kéo Vệ Minh thoát khỏi những suy nghĩ rối ren không lối thoát.

Ting… teng… ting.

Tiếng chuông cửa vang lên, Vệ Minh bật dậy chạy ra ghé mắt dòm… công an… aa… chết tiệt… không được… không thể bị bắt lúc này được… Vệ Minh nhanh chóng chạy ra cửa sau lao đi trong cơn mưa.

Vốn dĩ Vệ Minh do lo sợ nên thần hồn nát thần tính, thật ra công an xuống chỉ là bất quá gửi giấy triệu tập lên lấy lời khai vì bên công an chỉ mới nhận được thư tố cáo của bên người nhà cô ca sĩ còn phải xác minh, thu thập bằng chứng… vvvv nhưng áp lực cả ngày nay làm Vệ Minh mất đi sự sáng suốt thường ngày.

… rào… rào… cơn mưa nặng hạt kèm sấm chớp liên tục vang rền, 1 cô gái mặc đồ bộ lê bước trên cây cầu đang xây dở nửa chừng vắng ngắt lạnh tanh, mưa hay nước mắt cô đang tuôn dài trên khuôn mặt xinh đẹp thánh thiện, chính là cô, ca sĩ lý nhã vân, sau khi công bố hết tất cả, những bằng chứng về tên ông bầu khốn nạn bắt cô phải phục vụ cho 3 tên đàn ông già dâm đãng, hắn dùng chính những tấm hình giường chiếu của cô với hắn khi cô chưa nổi tiếng để bắt ép cô phải làm điều đó, bọn đó đùa bỡn cô như 1 công cụ, như 1 con chó, bắt cô trần truồng bò quanh sàn nhà liếm rượu, liếm sạch cơ thể bọn chúng không được sót chỗ nào, những lỗ nhị hôi hám của bọn chúng làm cô nôn ói, van xin.

Nhưng điều đó không làm bọn chúng mảy may bỏ qua, bọn chúng càng hăng hơn nhét con cu mập mạp hết vào miệng cô, lút cán đến khi cô trợn mắt, nôn ói ra mới hả dạ, mà cô đã làm gì sai? Cô đi hát kiếm tiền thậm chí đủ nuôi cả bọn chúng, cô chỉ xin bọn chúng đừng bắt cô đi tiếp những ông già, những mối quan hệ làm ăn của bọn chúng thôi mà bọn chúng đối xử với cô như vậy.

– Cãi hả mậy! Mày nên nhớ một tay tao dựng mày lên được! Nổi tiếng hả! Mày ngon rồi hả! Bốp… bốp… 2 bạt tai vào mặt cô.

Cô van xin, khóc lóc, nhưng những tiếng khóc đó càng làm bọn chúng điên hơn, 2 thằng bọn chúng bế thốc cô lên mỗi thằng 1 bên nâng 2 chân cô, thằng còn lại nhét nguyên cả đầu 1 chai bia vào lồn cô.

– A… a… á… tha cho em… á… em không dám nữa… á.

– Con mẹ mày giờ mới xin tha hả! Hôm qua thái độ với tao hả!

Thằng đứng giữa mạnh bạo hơn nhét sâu chai bia vào lồn cô, rồi thụt ra thụt vào, cô đau đớn, vô thức rên la xin tha.

– Dm tao nói lần cuối mày mà còn thái độ tao xiên nát lồn mày nghe chưa!

Nói xong thằng giữa lột quần đưa con cu dài thòng vô lồn cô mà nhấp, 2 thằng đứng 2 bên ra sức đong đưa nhấp nhịp phụ theo.

Phập… phập… phập… những cái nhấp sâu hoắm của tên kia làm cô đau đớn la hét, 2 thằng kia bắt cô lấy tay cầm cu chúng mà sục.

– Sướng không con đĩ! Sướng không? Con mẹ mày câm hả?

Chát! Chát!- Lại 2 cái tát làm cô phải buột miệng nói theo điều chúng muốn…

Cả người cô vô lực đau đớn chịu trận, 3 thằng thay phiên nện cô kéo dài cả 2 tiếng, cô khóc không thành tiếng, chết đi sống lại trong tâm trí và thân xác vì nhục nhã, đau đớn…

Cô tìm lấy cái chết để giải thoát… người nhà phát hiện, cô được một cánh tay mạnh mẽ kéo trở lại cuộc sống, khuôn mặt người đàn ông đó góc cạnh, tuấn tú nhưng cũng chính khuôn mặt đó lại để cho cô ô nhục thêm lần nữa, cô biết, cô biết hết tên bác sĩ biến thái đó chạm bàn tay bẩn thỉu vào người cô khi cô đang đấu tranh giành sự sống, hắn bóp vú vô, chạm vào lồn cô thậm chí còn đứng… sục ngay trước mặt cho cô xem… cô là ca sĩ nhưng sao ai cũng coi cô như con đĩ mà giày vò, mà xâm hại… sự uất ức trở lại mạnh mẽ hơn nhưng cô vô lực đối phó bọn chúng nên lần này cô tung hết tất cả những gì cô có, danh tiếng, địa vị, cuộc sống để chỉ cho bọn chúng mọt gông trong tù…