Cơn mưa rào

Được phân công đi thực tập tại một công ty chế biến thực phẩm, tôi được giáo viên hướng dẫn đưa tới công ty và gặp bà phó phòng để nhận nhiệm vụ. Đề tài của tôi là “Nghiên cứu hệ thống cân đối nhập xuất nguyên vật liệu”. Cảm giác ngày đầu tiên “đi làm” thật là lạ : nôn nao, bỡ ngỡ, hứng thú..bla..bla… nhìn ai trong công ty cũng thấy nghiêm túc, oai phong.

Sau vài ngày làm quen, tôi được biết ngoài tôi ra, còn có một sinh viên thực tập nữa : Đó là Thu Uyên. Uyên vào trước tôi 5 ngày, và thực tập về Công nghệ thông tin. Vì cùng trang lứa ngoài 20 tuổi và cùng mục đích, nên hai chúng tôi tỏ ra rất thân nhau. Cũng vì trong phòng, không ai cùng tuổi với chúng tôi cả, tất cả đều trên 30, ông trưởng phòng thì khoảng 40 với khuôn mặt lúc nào cũng nhăn nhó.

Sau tuần đầu, mọi cảm giác hứng thú, hăng say với công việc của cả hai chúng tôi đã biến mất. Chúng tôi thật sự hụt hẫng khi đối mặt với một sự thật phũ phàng: Công ty không muốn chúng tôi xía mũi vào công chuyện làm ăn của họ, họ nhận chúng tôi vào thực tập chẳng qua là chuyện bắt buộc. Bà phó phòng kêu cả hai chúng tôi lên và phán:

– Hai em cứ ngồi chơi, chả cần làm gì đâu, gần hết kỳ thực tập thì chị đưa tài liệu cho mà copy, bảo đảm điểm cao.

Thế là xong, cả hai chúng tôi ngao ngán, vì phải trải qua những hai tháng “thực tập” chết tiệt : sáng vào công ty – đọc báo – xem các tài liệu “vô bổ” của công ty – đọc báo – chơi carô – lướt internet (nếu máy rảnh) – ăn trưa – nghỉ ngơi – chơi ca rô – lướt internet – … – ra về !!!

Nhưng nhờ vậy, cả hai chúng tôi càng ngày càng thân nhau hơn vì đồng cảm với nhau. Không có việc gì làm, tôi càng để ý Uyên nhiều hơn, và càng ngày càng nhận ra những nét hấp dẫn, bốc lửa của thân hình của em ẩn dấu sau những lớp vải mong manh. Hình như Uyên cũng nhận ra điều đó, nên càng chăm chút vẻ bề ngoài hơn. Có hôm em mặc áo quá mỏng làm tôi như đứng tim khi nhìn thấy gần như toàn bộ đôi gò của em căng cứng tràn đầy nhựa sống nép mình khó khăn trong cặp nịt vú chật chội. Những hôm đó, tôi chơi carô mà đầu óc để đâu đâu, có lúc cả bốn mắt của hai đứa nhìn nhau, tôi lúng túng còn em thì cười tinh quái. Đó thật sự là những rung động đầu đời của tôi.

Mấy hôm nay, trong phòng vui hẳn lên vì sắp có đám cưới của chị Cúc. Chị đã ngoài 30, nên lấy được ông chồng thì mừng hơn nhặt được vàng. Cả hai chúng tôi cũng được mời dự đám cưới của chị. Đám cưới vào trưa ngày chủ nhật.

Vì ngày chủ nhật Uyên không có xe, nên tôi phải đến để chở em đi. Uyên trông thật lộng lẫy và sang trọng trong bộ váy ngắn, tay trần. Em trang điểm thật nhẹ nhàng, tóc thắt bím trông thật trẻ trung sôi nổi. Em mạnh dạn ngồi lên xe và ôm nhẹ hông tôi. Trông chúng tôi thật hạnh phúc như cặp tình nhân thứ thiệt.

Đám cưới xong thì đã gần 13:30, người tôi cũng rần rần sau khoảng hơn chục ly bia. Mặt Uyên cũng hơi đỏ, chắc là em cũng nhấp nháp vài ngụm bia. Chúng tôi ra về, ngồi sau, Uyên nói liên tục, hình như là em vui lắm. Mặt em ghé sát vào vai tôi, một bên ngực em cọ sát lưng tôi làm tôi cảm nhận được đôi vú em đang co giật liên hồi theo nhịp tim.

Trời đang nắng, bổng nhiên tối sầm lại. Mây đen từ đâu kéo tới thật nhanh báo hiệu một cơn mưa kinh hoàng. Mọi người cuống cuồng tìm chỗ trú mưa. Tôi quẹo nhanh vào một hẻm vắng, nơi tôi thoáng thấy một mái hiên. Vừa tấp vào mái hiên thì “ào ào” cơn mưa ập tới một cách nhanh chóng và bất ngờ. Uyên đứng sát vào trong, tôi dựng nghiên chiếc xe rồi cũng nép sát vào trong để tránh những dòng nước đang xối xả chảy ra từ máng xối. Khoảng không của mái hiên đã nhỏ lại càng nhỏ hơn khi phải chứa hai con người và một chiếc xe. Mưa càng lúc càng lớn, nước mưa và gió làm cho nước mưa tạt vào dưới hiên càng lúc càng nhiều. Uyên bất ngờ lên tiếng và kéo tay tôi gần về phía em hơn:  – Coi chừng mưa ướt đó nha anh.

Khoảng cách giữa hai chúng tôi giờ đây gần như là sát bên nhau, lưng em tựa vào người tôi. Người tôi nóng rân lên cho dù ngoài trời mưa gió thật lạnh. Mùi hương trên tóc em làm tôi lúng túng, nhưng mấy ly bia trong người làm tôi mạnh mẽ hơn.

Tôi nhẹ nhàng vuốt đôi tay trần của em. Không thấy em phản ứng, tay phải tôi bóp nhẹ bắp tay em, cằm tôi cạ lên vai em. Em hưởng ứng một cách thật bất ngờ : nghiên đầu về sau, hai mắt em nhắm lại, miệng em hé mở như chờ đợi điều gì. Cơ hội đã tới, tay tôi xoa nhẹ lên xuống cánh tay em, rồi nhanh nhẹn đặt một nụ hôn lên đôi môi của em. Em mỡ miệng đón nhận nụ hôn của tôi. Tôi vòng tay trái ghì chặt hông em. Tôi nghe em thở gấp, cả hai tay tôi ghì chặt vòng eo thon thả của em, rồi vuốt ve nhẹ nhàng vùng bụng, rồi lần xuống đôi đùi thon thả, hai tay em giữ hai tay tôi nữa như muốn ngăn tôi, nữa như muốn khuyến khích tôi tiếp tục.

Mưa mỗi lúc một nặng hạt, trời tối đen như đêm 30. Mưa lớn tạt ướt hết chiếc xe của tôi. Gió giật từng cơn rất kinh khủng.

Trời tối và lạnh càng làm cho cả hai chúng tôi hứng khởi hơn, quấn quít nhau hơn. Hai tay tôi rời vùng bụng của em để tiến sâu xuống phía dưới. Chim tôi cương cứng tự hồi nào đang thoi thóp thúc vào mông em. Em càng dựa sát hơn vào người tôi. Tôi nghe rõ nhịp thở gấp của em. Tôi mạnh dạn dùng lưỡi liếm lên tai, rồi má, rồi cổ em. Hai tay tôi nhanh chóng tiến sâu xuống vuốt mạnh hai đùi em, rối bất ngờ cả hai tay tôi cùng một lúc ào tiến vào háng của em. Em thở gấp, rồi rên khẽ, tiếng rên lớn dần lên. Qua hai lớp vải mỏng, tôi vẫn cảm nhận được âm hộ em thật ấm, căng cứng như muốn nổ tung, tôi vuốt nhẹ, rồi thúc lên lồn em, rồi vuốt nhẹ, ngón tay tôi lướt nhẹ đi tìm “khe suối vàng”.

Em rên càng lúc càng to hơn, rõ hơn. Thân hình em nhúc nhích làm cho mông em cọ sát làm cho chim tôi càng lúc càng cương cứng hơn. Bất ngờ, em cho tay ra sau và mò xuống nắm lấy chim tôi, rồi bóp nhẹ, tôi nhắm mắt tận hưởng, em vuốt lên rồi vuốt xuống làm chim tôi như muốn nổ tung, hai tay tôi nhanh nhẹn lòn qua chiếc váy ngắn của em, làn da em mát lạnh, em rên to hơn, quần xì mỏng của em ướt sũng, hai tay tôi mân mê từng thớ thịt âm đạo của em, rồi tôi dùng cả bàn tay để vuốt nhẹ toàn bộ âm đạo em, hai tay em vẫn không ngừng nắn bóp chim tôi, em bóp càng lúc càng mạnh hơn, ngón tay tôi lách qua cửa mình em rồi chui tọt vào trong, dễ dàng, âm hộ em ướt nhẹp, hai chân em dang rộng ra khiến đôi tay tôi “hoạt động” dễ dàng hơn.

Người em run lên, ngón tay tôi càng vào sâu hơn, lưỡi tôi đánh mạnh vào tai em, rồi đôi má em, rồi cổ trắng nõn nà của em, ngón tay tôi thụt ra thụt vô đều nhịp, có chút gì vương vướng nơi cửa mình em, sau này tôi mới biết đó là màng trinh. Rồi em trân mình, gồng cứng, tay em nắm chặt chim tôi, bóp mạnh, ngón tay tôi thụt ra thụt vào nhanh hơn, nhanh hơn. Em thở gấp hơn, rồi rên to hơn, miệng em ú ớ vài âm thanh khó hiểu, rồi em thở dài thật mạnh, toàn thân em mềm nhũn ra, một dòng nước tràn ào ra từ âm hộ làm ướt hết bàn tay tôi.

Em mở mắt nhìn tôi cười khó hiểu, tôi siết chắt thân em, hai tay vẫn giữ chặt âm hộ ướt sũng của em.

Chúng tôi ôm siết nhau như vậy thêm vài phút nữa thì trời tạnh hẳn, một góc trời đã sáng lên. Bịn rịn buông nhau ra, tôi chở em về. Em ngồi sau ôm sát tôi làm cho tôi quên hết cái lạnh sau cơn mưa lớn

Nhưng hình như ông trời muốn thương tôi, mới đi được khoảng 10 phút, thì trời lại tối sầm lại báo hiệu một cơn mưa khủng khiếp nữa nữa. Mọi người bắt đầu nháo nhào tìm nơi trú ẩn. Thấy nhiều người phóng xe ào vào một chỗ trú khá đông, không còn cách nào khác, tôi cũng phóng xe vào theo. Ngước mắt lên nhìn thì đó là một rạp phim mini máy lạnh. Uyên nhảy xuống xe một cánh nhẹ nhàng rồi chỉ tay về phía trước :

– Qua đó gửi xe đi anh.

Tôi làm theo lời em như một cái máy. Gửi xong được chiếc xe thì cũng là lúc ông trời bắt đầu trút xuống những hạt mưa to tổ bố, rồi mưa lớn dần, lớn dần. Tôi che đầu, cắm cổ chạy như bay lại rạp phim. Vuốt vội những dòng nước trên mặt, chưa kịp hoàng hồn thì Uyên đã cười toe tét vung hai tấm vé rồi kéo nhanh tôi về phía cửa soát vé.