Cô thư ký

Tôi vội tiến lại gần, xốc một cánh tay cô quàng lên vai, nhấc cô dậy, dìu vào cái ghế nệm đôi gần đó. Cô oặt người mềm nhũn, bước loạng quạng không vững, chân nọ đá chân kia. Tôi phải gắng vừa ôm xốc nách, vừa rê cô đi, sợ cả hai cùng bổ ngửa.

Tôi đặt cô vào ghế mà cô vẫn không hay biết gì. Mồ hôi cô tươm đầy, mặt nóng bừng như lên cơn sốt. Hơi thở rộn từng đợt, tôi phải đỡ cô dựa ngửa ra lưng ghế và chạy đi xấp nước cái khăn đến đắp lên trán cô.

Nước mát làm cô có vẻ dễ chịu, cô nói nho nhỏ : nóng quá, nực quá. Tôi lính quýnh không biết phải làm gì bây giờ. Tôi cố ý nói lớn để lay tỉnh cô mà không xong. Cô vật vã người lại qua và lè nhè như đang say.

Điều làm tôi sửng sốt là đang khi tôi muốn giúp cô rã rượu mà chưa biết phải làm gì thì miệng cô kêu um : nóng, ôi nóng và tự động cô cởi bung áo ra. Tôi thấy mắt cô vẫn nhắm, nhưng ngón tay khều khào mò mở nút cứ bị chao trượt đi hoài.

Tôi nghĩ ý cô muốn vậy mà tự làm không được nên chẳng cần hỏi han gì, tôi giúp cô ngay. Tôi mở lần từng cúc áo ở cổ xuống đến vạt nhét trong váy và lôi luôn vạt ra mà cởi hết. Cô dang hai tay bật ngửa ra ghế đón làn không khí mát từ máy tỏa ra có vẻ hả hê.

Tôi chết đứng khi thấy cái nịt vú cô phập phồng bóp thót trên làn da trắng muốt. Cái nịt vú được thêu bằng ren đen với hoa văn là những dây nho xoắn xít mà một lá vừa đủ to để che hai đầu vú nửa kín nửa hở.

Tôi nín thở vì hai trái vú như chực muốn xổ bung ra làm cho ngực cô đã cao càng cao lên vun vút. Tôi thầm mong cô vẫn còn thấy nóng để gào lên cởi nốt cái áo nịt thì tôi trúng số độc đắc một phen.

Quả vậy thực, cô khều khào dùng bàn tay vò lên lúp nịt mà ong óng kêu : nóng, ôi nóng. Tôi muốn giúp cô tháo cái áo nịt bằng chết mà sợ. Tôi thấy cô vòng tay ra sau lưng để mở khóa áo mà tay bị xuội trượt đi. Thế là tôi áp tay vô đẩy đưa như cô giáo cầm tay đứa bé tập viết lần đầu.

Tôi rà rà ra phía sau lưng, tay cô dịu nhĩu có gân sức gì đâu chứ. Ừ, cô muốn cởi thì tôi giúp chớ tôi có tự ý đâu. Tự vấn lương tâm như thế nên tôi hơi kéo cô dịch lưng ra và cởi tách cái khóa.

Hai lúp ren được tháo lỏng, dây đeo vai chùng ra, tôi lợi dụng lúc rút tay đẩy hất cho chiếc nịt văng ra khỏi hai vú. Bạn có thấy gì không ? Hai trái vú lừng lững, đầy đặn, tròn vành vạnh, da thẳng băng, hơi nằng nặng nhưng toàn vẹn. Hai núm e ấp chúm chím như một đóa hoa hồng ai tinh nghịch đem nhấn dính lên đó làm cho hai phẩm xôi như được điểm một cái nhưn đẹp tuyệt vời.

Tự dưng, hai tay tôi đờ đẫn ra, như có hàng ngàn đàn kiến đang bò đục ruỗng trong đó. Hai vú cô thư ký phì phọp trồi lên trụt xuống, không hẳn ngúng nguẩy, không hẳn mọc mời. Tôi muốn điên cái đầu không biết phải làm gì lúc này.

Tôi không dám lẩn vẩn chỗ cô thư ký vì sợ không giữ được thái độ bình tĩnh. Hai cái vú cô ta lom lom như một ụ pháo đài, hai cái núm loe ra như những cây chông phòng thủ. Hai quầng vú nở lớn, lăn tăn những hạt thịt như đơm giát bằng những hạt lựu nhỏ nhắn, tươi rói, màu hồng phơn phớt tô quanh giống hai búp hoa vừa hé nở.

Tôi lúng túng, vội đứng dậy đi tìm cái khăn nhúng nước đem đến cho cô. Khi tôi trở lại thì hai tay cô đang uốn cong sau gáy vặn người cho đỡ mỏi, làm hai vú càng chĩa vươn ra nhọn hoắt.

Tôi cầm cái khăn ướt không biết phải làm sao thì cô thư ký lè nhè nói : anh không giúp tôi lau quanh gáy, cổ và cánh tay còn chần chừ gì nữa. Tôi thấy không gì hơn phải tuân lệnh.

Tôi đặt khăn vào bên cổ, những sợi tóc mai dính bết vào khăn, tôi phải nhẹ gỡ ra cho khỏi lôi kéo làm cô đau. Tôi lau dịu dàng, đưa qua đưa lại, đưa lên đưa xuống, cô thư ký cảm thấy dễ chịu nên vươn cổ ra như con thiên nga.

Tôi lau vòng ra sau gáy, chà khăn vào giữa rãnh làm cô uốn éo, đẩy đẩy khuôn ngực ra phía trước. Từ dáng ngồi nhìn nghiêng, tôi thấy hai trái vú nở bung, nhóa nhòa như những đợt pháo bông nổ.

Tôi càng lau thì cô càng lắc mình, phóng bung hai phẩm vú xục xịch, xục xịch. Tôi cố quay mặt đi hướng khác để khỏi bị ám ảnh bởi bộ ngực quá đẹp của cô, nhưng lòng lao xao mà mắt vẫn bị dán chặt vào.

Không rõ vô tình hay cố ý, cô thư ký bơi bơi cánh tay làm hai vú nhún nhún như lò xo bật. Tôi hồi hộp hết cỡ, tim đập thịch thịch, một bàn tay phải đè giữ lên vai để cô bớt cử động mà không vững.

Thấy cô quá nôn nóng cũng không bằng cái nôn nóng đang lấn át dần tâm trí, tôi phải dặn chừng cô bớt xào xáo để tôi giúp làm cô mát. Cô thư ký ừ ừ mà muốn té giụi nhiều lần.

Tôi buột miệng hỏi một câu vô nghĩa : cô thấy khó chịu à. Cô thư ký ôm tay ở ngực nhăn nhó, chúi người tới trước muốn nôn. Cô vỗ lòng bàn tay lên trán kêu : nhức đầu quá và cảm thấy quay vần dữ dội, chỉ chực cho cái món ở trong bụng thoát ra.

Tôi quýnh lên, ôm vòng bên hông cô đỡ dậy. Tôi dìu cô lại chiếc sô pha và đặt cô nằm xuống. Mớ xống áo bị cởi nhét đè dưới tấm lưng, chiếc nịt lùng nhùng phía trước. Tôi để cô nằm yên, rồi giúp cô rút cánh tay khỏi áo để kéo bớt một bên dây áo nịt ra cho cô dễ hô hấp. Cô để tôi tự nhiên làm.

Tôi phân vân một lát rồi quyết định dẹp bỏ e dè để lo cho cô. Tôi trải lớn chiếc khăn nhúng nước ấp lên một bên vú đã tháo khỏi áo nịt cho chất nước mát thấm lên da thịt nóng bỏng của cô.

Tôi đợi xem cô có phản ứng chi không, chẳng nhận ra điều gì khác thì tôi đặt tay lên khăn xoa tròn tròn. Cơ thịt đầy đặn của chiếc vú được bàn tay đạo diễn của tôi nhún êm, mềm, dịu, làm tôi lâng lâng vô cùng.

Trước còn lau phía mặt trên của chiếc vú, nhưng khi nhìn cô thở mạnh đẩy cao ngực lên thì tôi vo vén chiếc khăn thành hình một nắm tay và len chui vào dưới lườn mà lau cho sạch lớp mồ hôi rít chịt ở đó.

Bàn tay tôi như chiếc lưỡi con rắn hổ mổ mổ vào thớ thịt nhạy cảm làm cô thư ký rên lên nho nhỏ, uốn vật khuôn ngực đáng yêu. Tôi yên chí nên vẫn lau một vú mà bàn tay kia đã loạng choạng đặt lên chiếc vú trống của cô mà phụ xoa thêm.

Hai bàn tay ma thuật càng lúc càng làm cô thư ký thích thú, tôi vừa xoa vưa lơi kẽ tay để theo dõi xem các quầng và núm vú cô hoạt động thế nào. Ai dè cái núm vú lặc lè tho lõ mắt nhìn tôi, làm tôi có cảm tưởng bắt gặp thằng bé tò mò đang nhìn trộm qua chỗ rách tấm phên ngắm người đàn bà tắm.

Tôi nôn nao cả người, các quầng và núm vú ì ọp lọt qua da tay, phều phào như miệng bà lão nhai trầu, hạt lựu lúc phòi ra lúc thụt vào. Tôi tận tình nắn xoa, day măn cho vú cô thư ký giãn hết ra.

Vòng xoa day mở rộng dần, giờ thì bàn tay tôi đang thao diễn dọc theo sườn và quanh vùng ngực, lúc che cả hai vú, lúc lại bỏ hai vú trống trơn để tẩm quất cho phía lườn ngực cô bớt nực.

Sự sốt sắng của tôi làm hai vú cô đảo đùng đùng, có lúc xoay tít như chong chóng. Hai núm vú vắt vẻo như hai hạt ngọc nhảy tưng tưng, làm cơ bắp hai vú nẩy lao xao rất bắt mắt.

Mấy lần tôi định nhào chúi xuống hôn lên chỗ thịt mềm khêu gợi mà đắn đo chưa dám. Ngồi dùng hai tay đẩy đưa nghịch ngợm trên ngực cô, tôi thấy cổ khô ran tựa bị cấm uống nước từ mấy ngày. Tôi phải nuốt liên tục nước miếng mà cuống thở như bị một vật nhọn đâm xiên vào rát rạt.

Tôi tăng nhồi hai vú để trấn áp sự thôi thúc mỗi lúc một bảo tôi phải mạnh dạn lên. Tôi ốp hai tay dưới hai lườn vú mà nhấn đẩy lên, đồng thời mỗi khi đẩy lại lấy ngón cái khảy lên mỗi núm vú.

Chẳng mấy chốc hai núm vú cương cứng và rắn tựa ai nhét một cục xi măng ở đó. Tôi lại cố khảy thêm đến nỗi cô thư ký phải rên nho nhỏ. Tôi không chờ cô có ưng ý hay không cứ bụm nguyên hai ngón cái ở đầu vú măn xe cho chúng không mềm lại.