Cô Thảo chơi trai tây

Lúc 14 tuổi gia đình cô Thảo tản cư từ dưới quê lên thành phố. Thời loạn lạc chiến tranh người ta bồng bế đổ xô về thị thành lánh nạn đạn bom rất nhiều. Những chuyến đi cũng đầy gian truân khổ sở. Gia đình cô Thảo tuy khá dưới quê nhưng ra đi cũng giống như tất cả gia đình khác. Khi đi đến một ngôi Đình hoang đỗ nát thì trời đã tối nên mọi người tạm trú qua đêm. Nửa khuya chợt nghe tiếng con nít khóc, cha mẹ cô Thảo hoảng kinh, nhưng tiếng khóc lớn quá mọi người phải đi tìm, thì gặp một bé trai vài tháng nằm trong một cái thúng, bên cạnh thằng bé có mảnh giấy gi vội, nét chữ cua bò của người ít học: “Ông bà làm phước nuôi dùm cháu!!!!” Mẹ cô Thảo ẫm thằng bé chợt nín, dưới ánh trăng sáng bà còn nhìn thấy thằng nhỏ nhìn bà cười. Động lòng trắc ẩn thương người sáng hôm sau bà không nở bỏ thằng nhỏ ở lại. Sau đó cha mẹ cô Thảo đặt nó tên Lượm, vì lượm nó ở dọc đường. Thằng Lượm lớn nhanh bụ bẳm dễ thương, nhưng có một điều người ta nhìn dị nghị là nó…lai đen. Nhưng rồi ai cũng lo làm để sống, những lời bàn tán ra vào lúc đầu bớt dần. Cô Thảo cũng là cô con gái duy nhất nên dần dần hai chị em cũng thương nhau. Sau thời gian chấm dứt chiến tranh chính phủ Mỹ mở một chương trình nhân đạo cho nhận những con lai vào nước Mỹ, dĩ nhiên gia đình cô Thảo được đi với những con mắt thèm thuồn của láng giềng lối xóm.

Qua Mỹ, cô Thảo đi làm và gặp một ngừời đàn ông Mỹ lớn tuổi mê nên giúp đỡ gia đình cô rất hậu hỉ, cuối cùng cô phải nhận làm vợ ông dù ông đã hai lần li dị các bà vợ trước. Ông là chủ một tiệm bán tạp hóa nhỏ trong một tỉnh lị cũng nhỏ. Vài năm sau thì cha mẹ cô Thảo qua đời. Thằng Lượm khi qua Mỹ lớn lên vào tuổi thiếu niên thì quậy bạo. Nó không chịu học hành lại lao vào trò chơi buôn bán ma túy nên bị bắt nhiều lần vào sổ bìa đen. Thân thể to lớn, vóc dáng cường tráng nên rất nhiều cô Mỹ đủ màu da mê. Nhưng cuối cùng thì hắn bị còng tay vì có liên quan tới vụ giết người. Cô Thảo cố gắng lo nhưng cuối cùng Lượm vẫn bị tù. Ra tòa hắn nói với cô Thảo là hắn vô tội, chỉ bị oan, hắn ham chơi nhưng không bao giờ làm chuyện ác, nhưng lần nầy vì ham vui mấy người bạn rủ rê vào nông trại chơi thì vài ngày sau cảnh sát phát giác một tử thi trong nông trại ấy, có dấu tay của thằng Lượm.

Cô Thảo rất được người chồng lớn tuổi thương yêu. Ông ta tên Joe gốc Ý, chịu chơi rất mực. Có lần ông bảo cô thử chụp hình mặc Bikini để đi thi làm lịch năm mới do một hãng đứng ra tài trợ. Mười hai cô, nếu cô nào đậu nhất thì sẽ được giải thưởng 1000 đô la. Tưởng chơi hóa thật, cô Thảo được chấm giải nhất với thân hình bốc lửa khiêu gợi. Rồi một hôm đột nhiên ông ta qua đời sau một lần chấn tim. Cô Thảo hưởng được một gia tài tuy không lớn nhưng cũng nhàn nhả, thì đột nhiên tin thằng Lượm được tha bỗng trở về. Sau khi thử DNA và người ta biết nó vô tội. Cô Thảo mừng rỡ bảo nó về sống chung. Cuối cùng rồi cũng châu về hiệp phố.

Thằng Lượm bậy giờ đổi tên thành thằng Jack. Nó tìm việc làm và chăm chỉ làm việc. Càng ngày nó càng từ chối giao thiệp với bàn bè cũ và không hồi âm dù nhiều cô cứ gọi điện thoại tới tấp. Cô Thảo đã sang tiệm tạp hóa do người chồng để lại vì không cai quản được, vả lại làm tiệm tạp hóa tốn thì giờ nên cô nghĩ, và chỉ đi làm tạm thời gian cho vui. Những ngày rảnh rang cô và Jack đi chơi với nhau rất tương đắc. Cô tâm sự với Jack về ông Joe, tuy ông yêu thương cô, bề ngoài vui tánh nhả nhặn, nhưng trong sinh lý ông ta lại con số không. Nhiều khi cô còn nói: “Có chồng cũng như không!”Thằng Jack chỉ nghe không có ý kiến. Có những khi rảnh cô Thảo đi quét dọn các phòng, kể luôn phòng của thằng Jack. Nhiều lần cô thấy sách báo khiêu dâm Mỹ Việt hay phim sex trong phòng, cô cầm coi rồi xếp vào cẩn thận trong ngăn kéo, Jack biết nhưng không nói. Một lần thật vô tình khi cô vào phòng nó thì thấy Jack đang ngủ trên giường, tấm ra mỏng đắp hờ để lộ một thân hình trần truồng và dương vật lộ ra. Từ lúc nhỏ cô đã thấy thằng Jack tắm mưa trần truồng và ngạc nhiên khi nhìn thấy bộ sinh dục của nó không như những trẻ con khác là da qui đầu tụt xuống lộ ra đầu khấc to lớn. Chỉ nhìn thấy vậy thôi, nhưng bây giờ thấy rõ là nó nằm vắt ngang qua vế như con đỉa biển đen tuyền bóng luỡng. Cô đóng nhẹ phòng đi ra nhưng lòng hồi hộp lạ thường, cô nhớ lại dương vật của ông chồng mềm nhủn và những cuộc làm tình làm ông vất vả mệt nhọc, trong khi cô còn hối hức ham muốn, nhưng cuối cùng thì cô nằm vật ra trong sự chán chường khi ông chồng gìa nằm thở hốc.

Thứ bảy cô Thảo nói với Jack:

“Ê Jack, cuối tuần nầy lễ Lao Động, mình đi chơi đi”

Jack đang tính đi cắt cỏ dừng lại đưa mắt hỏi:

“Chị muốn đi đâu?”

Cô Thảo nói:

“Đi đâu cũng được, gần cuối hè rồi!”

Jack suy nghĩ rồi nói:

“Đi biển đi, tui thấy mấy tấm hình chị chụp trong lịch hết sẩy!”

Cô Thảo liếc nhẹ qua đôi vai trần săng cứng của Jack nói:

“Xí! Đâu bằng mấy con bạn gái của ông !”

Thằng Jack lắc đầu vừa đi ra sân lấy máy cắt cỏ nói:

“Thì đẹp, tui nói đẹp…chứ mắc mớ gì mấy con ghệ đó chứ!”

Cô Thảo đi theo hắn nói:

“Vậy để tôi lo sắp xếp áo quần…à mà đi ở lại một đêm nghe!”

Thằng Jack vừa đi lại nhà kho vừa nói:

“Mấy đêm cũng được!”

Cô Thảo quây trở vào, lên lầu soạn va ly quần áo. Cô lôi hết mấy cái Bikini đã chụp trong hình nhét vào, và vài cái quần shot jean cùng vài chiếc quần jean loại bó sát rạt.

Sáng hôm sau Thảo và Jack ra xe đi về hướng biền. Nhà họ cách biển chừng bốn tiếng đồng hồ lái xe. Thành phố biển nầy nổi tiếng của vùng đông bắc Mỹ. Trên đường đi họ ghé vào mua nhiều thức ăn vặt. Khi đến biển họ thuê một phòng hai giường ngủ trong một khách sạn nhìn ra thấy biển. Đây không phải là lần đầu tiên họ ngủ chung. Cô Thảo và Jack đã ngủ chung nhiều lần từ nhỏ, vì nhà bên Việt Nam đơn sơ nên Jack và cô Thảo đã cùng ngủ trong chiếc giường ộp ệp cho đến khi Jack hơi lớn ưa gác đụng vào những chổ nhạy cảm nên cô ngủ riêng cho đến hôm nay.

Sau khi thủ tục xong hai người thay đồ tắm ra biển. Cô Thảo thật hấp dẫn trong bộ đồ tắm mong manh, còn Jack thân hình như lực sĩ điền kinh trong cái quần tắm đàn ông dài qua gối. Ra bãi hắn nắm tay cô Thảo nhảy xuống biển giởn nước. Họ tắm rồi họ lên tìm đồ ăn xong họ lại xuống tắm, rồi họ nắm tay đi dạo như đôi tình nhân. Lâu lắm kể từ ngày qua Mỹ vào tù ra khám Jack chưa bao giờ thấy hạnh phúc như hôm nay. Mấy năm qua Mỹ hắn đã bỏ gia đình cô Thảo đi giang hồ, nay quây trở về thấy cô mở rộng vòng tay đón tiếp làm lòng hắn xôn xao kỳ lạ và quyết tâm trở lại con đường tốt.

Cô Thảo nói với Jack khi hai người đi về khách sạn:

“Đi ăn, rồi mình tìm cái bar nghe nhạc buổi tối”

Jack ngó qua cô Thảo nói:

“Mình vào mấy cái bar nhảy đầm đi!”

Cô Thảo vừa đi vừa so đôi vai nói:

“Tốt! chổ nào càng bạo càng tốt, lâu rồi chưa quậy, bửa nây quậy một bửa coi sao!”

Sau khi ăn tối hai người nhảy nhót trong một quán bar đầy khói thuốc và rượu mạnh, ban nhạc chơi những bài như cuồng điên, nhưng sau đó lại có những vũ điệu nóng bỏng do những vũ nữ và vũ công đàn ông nhảy trong những thế cực kỳ khiêu gợi. Cô Thảo và Jack phía dưới cũng ôm nhau, rồi tư nhiên hai người hôn nhau…mà lại hôn miệng. Cái không khí mờ ảo lai láng khiêu khích làm Thảo và Jack chạy theo bản năng thú tính của giống đực và cái. Thảo đàn ông và đàn bà quyện bắt lấy nhau, chụp giựt từng động tác đam mê rồi bất thần bung lên vỡ ra không kèm chế. Thằng Jack đưa hai bàn tay tay hộ pháp ôm cái mông đít to tròn ngoài cái quần Jean bó sát của Thảo kéo lên, nhấc bỗng đít của cô vào một không gian mê sảng trước mặt. Thảo rú lên sảng khoái rồi bất thần nói một câu không tự chủ cho cả hai: