Cô giáo Nga - Phần 1

Nga đang đi lên lớp để bắt đầu buổi dạy của mình thì gặp Lâm đi ngược chiều. Cậu ta nở một nụ cười rất tình cảm với nàng rồi nói:

– May quá gặp chị ở đây. Em đang định lên lớp tìm.

– Có chuyện gì vậy em? Nga hỏi, nàng cố tình bước sát lại chỗ Lâm để cậu ta ngửi thấy mùi nước hoa hảo hạng của Pháp tỏa ra từ người mình. Chiêu này quả nhiên hữu dụng, ánh mắt Lâm hơi mơ màng trong một thoáng rồi cậu ta giật mình mới có thể nói tiếp:

– Thầy hiệu trưởng cần gặp chị đấy ạ!

– Vậy à? Nga hơi giật mình, chẳng nhẽ mấy thằng kia lại để lộ chuyện gì chăng.

– Em có biết chuyện gì không? Nga kín đáo thăm dò

– Em chỉ biết loáng thoáng thôi, hình như về mấy đứa học trò của lớp chị ấy. Thôi chào chị nhé! Em phải lên lớp rồi.

Lâm chào Nga rồi rảo bước lên cầu thang. Dọc đường đến phòng hiệu trưởng, Nga rất hồi hộp. Nàng cố nghĩ xem mình phải làm gì nếu chuyện bị lộ nhưng chả nghĩ ra cái gì cả. Nàng rụt re gõ lên cánh cửa phòng hiệu trưởng.

– Vào đi.

Nga đẩy cửa bước vào, vị hiệu trưởng của trường là một giáo sư có tiếng trong và ngoài thành phố Nga cũng ít tiếp xúc trừ khi vì công việc.

– A! Chào cô Nga, ngồi đi. Tôi đang chờ cô đây.

– Cô uống nước đi

Thái độ niềm nở của vị hiệu trưởng làm Nga thấy yên tâm, thế này chắc không phải việc xấu gì rồi.

– Thầy gọi em lên có việc gì vậy ạ?. Em sắp phải lên lớp rồi. Bao nhiêu năm qua rồi mà Nga vẫn không quên xưng hô với thầy hiệu trưởng như khi thầy hiệu trưởng là người trực tiếp dạy học cho cô vào những năm học trò.

– À nhanh thôi, thế này nhé. Lớp cô có 4 trò vừa vào học lại. Chúng tên là gì nhỉ?

– Dạ! là Đôn, Mạnh, Hiệp, Bắc ạ. – Nga buột mồm nói

– Ừ đúng rồi. Vị hiệu trưởng hơi ngạc nhiên khi thấy Nga biết tên mấy đứa học trò nhưng ông không để tâm lâu.

– Bố mẹ chúng nó vừa viết đơn gửi lên chỗ tôi.

Nga nhấp một ngụm nước chè để che giấu vẻ hồi hộp của mình.

– Cô đọc đi. Thầy hiệu trưởng đẩy về phía cô một xấp đơn từ.

Nga từ từ cầm lấy đọc. Nàng cố nén tiếng thở phào nhẹ nhõm. Không có chuyện gì nghiêm trọng cả. Chỉ là những vị phị huynh này đề nghị nhà trường có những buổi phụ đạo đặc biệt dành cho 4 em học sinh này để các em bù đắp lại những kiến thức đã rơi rụng nhiều trong thời gian bị cách ly khỏi xã hội.

– Cô nghĩ sao? Thầy hiệu trưởng nhìn Nga chờ đợi câu trả lời

– Em thấy họ biết quan tâm đến con cái họ thế là tốt. Chúng ta nên ủng hộ.

– Nhưng ai sẽ phụ đạo cho mấy đứa đầu bò này. Tôi định giao chúng cho cậu Lâm.

– Không không. – Nga xua tay – Thầy để em phụ đạo cho mấy em này. Dù sao em cũng là giáo viên chủ nhiệm chúng. Em lại kinh nghiệm hơn cậu Lâm nhiều. Nàng cố lôi ra một tá lý do để thuyết phục thầy hiệu trưởng

– Thầy cũng có ý đó nhưng sợ em không đồng ý. Dù gì chúng nó cũng có tiền án tiền sự. Trên khuôn mặt của thầy hiện lên sự nhăn nhó. Rõ ràng thầy không muốn có giáo viên nữ nào phải dạy bọn chúng.

– Không sao đâu ạ! Công việc đòi hỏi thế mà thầy. Nga hăng hái đáp.

– Thế cô định phụ đạo chúng ở đâu và lúc nào?. Gia đình mấy đứa học sinh này đòi hỏi có thời khóa biểu chặt chẽ để tránh việc chúng có thể xổng ra đi chơi.

– Dạ! em định tranh thủ buổi tối. Còn địa điểm thì hơi. . . khó. Nga không thể lộ liễu đưa mấy đứa học sinh về nhà.

– Ừ nhỉ? Thế này nhé. Cô đưa chúng tới trường. Tôi sẽ nói với bác bảo vệ đánh cho cô thêm chiếc chìa khóa nữa để tiện sử dụng.

– Được thế thì tốt quá. Em cảm ơn thầy đã giúp đỡ.

– Thế bao giờ cô định bắt đầu đấy?

– Nếu được thì ngay tối nay đi ạ! Càng sớm càng tốt, sắp đến ngày thi tốt nghiệp rồi mà thầy.

– Cũng được, tùy cô thôi, giờ cô lên lớp đi kẻo muộn. . . . . . . .

Nga ra khỏi phòng hiệu trưởng. Nàng cảm thấy rất hưng phấn. Thế là có lý do để gần gũi mấy đứa học trò quỷ sứ, hung hăng, dâm đãng rồi.

– Thế nào? Phục em chưa? Đôn chặn Nga ở đầu cầu thang nhe răng ra cười.

– Lại trò của cậu à? Sao không đi lên lớp đi? Đứng đây làm gì? Nga hỏi trong khi cố giữ tay đứa học trò nó lùa tay dưới váy nàng.

– Anh đứng chờ em đó, anh mất mấy ngày mới nghĩ ra được vụ này. Mấy đứa kia chỉ làm theo thôi. Nó cười nham nhở, luồn tay vào sờ lồn nàng.

– Đừng làm thế. Người ta nhìn thấy bây giờ. Nhịn tí đi, tối nay em chiều. Nga lách người bước lên phía trước, tránh khỏi vòng tay của thằng Đôn.

Đôn còn muốn làm tới nữa nhưng ở dưới cầu thang có tiếng lao xao, nó đành bỏ Nga ra nhưng lột của nàng chiếc quần lót hồng.

– Nhớ tối nay nhé! không tới là anh treo cái này trước cổng trường đấy! Đôn nói không biết là đùa hay thật rồi lủi nhanh.

Trong suốt buổi học hôm đó Nga mỗi lần nhìn xuống đám học trò bên dưới là cô lại bắt gặp ánh mắt ranh ma của bốn đứa học trò hướng lên. Chúng còn lựa lúc không ai để ý chuyền tay chiếc quần lót của Nga như một thứ đồ chơi. Thỉnh thoảng có thằng còn đưa lên mũi ngửi ngửi, thằng khác thì cầm để chỗ đũng quần xóc xóc như đang thủ dâm làm nàng ngượng chín cả mặt.

Rồi giờ học cũng kết thúc. Lúc Nga đang ngồi trong phòng giáo vụ uống chén nước, nàng định tạt qua nhà ăn cơm rồi quay lại trường.

– Em chào cô. Gọng nói của Đôn vang lên làm Nga giật mình. Nàng quay mặt ra phía cửa. cả bốn đứa học trò đã có mặt đầy đủ rồi chúng cứ thế mà đi vào.

– Ơ. . chào. Sao các em chưa về?

– Em quên tối nay bọn anh ở lại phụ đạo mà? Đôn cười nham nhở vỗ mạnh vào mông Nga.

– Nhưng bây giờ mới hơn bốn giờ rưỡi thôi. Sáu giờ mới bắt đầu mà. Nga ngẩng lên xem đồng hồ.

– Ấy là theo lịch thế thôi. Lên sớm một chút thì tốt chứ sao. Mạnh nói, nó giơ chiếc quần lót của Nga ra hôn hít.

– Suốt từ sáng đến giờ bọn anh nứng phát điên, bây giờ em chiều bọn anh chứ? Hiệp hỏi.

– Nhưng mọi người về hết chưa? Nga hỏi cho có lệ cả bốn gã bây giờ đã dồn cô sát đến chiếc bàn dài mà các giáo viên vẫn dùng để họp và uống nước trong giờ nghỉ.

– Về cả rồi. Đôn trả lời, nó lục túi lôi ra một sợi da rất chắc chắn.

– Không cần trói em đâu, để em phục vụ các anh. Nga sợ nói, giọng năn nỉ Đôn.

– Thế thì không khoái lắm! Mau nằm lên bàn, dạng chân ra! Đôn gằn giọng đe dọa

Nga vội leo lên bàn nằm dạng chân ra. Đôn cùng Mạnh lột sạch moi thứ quần áo trên người Nga rồi dùng dây trói cô trên bàn theo cái kiểu hai chân thả xuống buộc vào hai chân bàn tay bị buộc ngược lên phía trên đầu. Lồn và vú Nga phơi ra hết theo tư thế kích dục nhất.

Đôn cho tay vào lồn Nga móc. Gã mới thọc mấy cái mà đã thấy dâm khí Nga phun ra ướt đẫm tay.

Gã cọ lồn Nga mỗi lúc một nhanh đến khi cô lên đến cực khoái vài lần rồi mới bỏ tay ra và bắt đầu địt.

Chiếc bàn rung lên ầm âm theo từng chuyển dộng của Đôn. Tiếng da thịt hai người va vào phành phạch tiếng nọ nối tiếp tiếng kia tưởng như không bao giờ dứt.

– Địt này. . địt. . . địt. . . Đôn phun ra vô số từ ngữ dâm dục mặt đỏ gay vì cố gắng quá sức.

Nằm bên dưới Nga cứ liên tục ưỡn lồn lên cho cái khúc thịt kia thọc sâu hơn mạnh hơn vào trong lồn. Nàng lắc người qua trái qua phải cho vách lồn cọ vào buồi Đôn.

Buồi thì địt, tay Đôn thì nắm lấy bầu vú căng của Nga mà bóp siết. Bóp rồi bú.

– A. . sướng. . nữa đi. . Nga rên lên

– Nữa. . nữa. . . anh ra. . . . . . em ơi anh ra. . . . . . . . . Đôn cũng gào lên, nó sắp ra rồi.

“Phụt” – Tinh dịch từ dương vật Đôn phóng ra đổ đầy vào trong lồn nàng.