Cô giáo Hiền

Tôi đưa tay nắm lấy gấu váy nhè nhẹ vén cao dần lên. Tôi sung sướng thong thả ngắm nhìn khoảng eo thon nhỏ vừa lộ ra dưới gấu áo, dần đến phần dưới của phần ngực. Thở mạnh, tôi kéo hết váy lên để thỏa thích nhìn ngắm cặp vú căng đang nhịp nhàng chuyển động lên xuống theo nhịp nhấp nhô của người chị. Một tay giữ váy, một tay tôi bóp nhẹ vào vú bên phải. Chị Hiền rên lên một tiếng thật khẽ. Thấy thế, tôi liền đưa cả hai tay vào bóp lấy cả hai bên vú, nhưng làm như vậy thì chiếc váy lại tụt xuống làm tôi không nhìn được gì. Tức mình, tôi buông tay ra nắm lấy vai chị Hiền giữ không cho chị nhấp nhổm nữa, xong rồi nắm lấy gấu váy kéo qua đầu chị để lột chiếc váy ra. Chị Hiền mỉm cười đưa hai tay lên cho tôi dễ dàng cỏi chiếc váy ngủ ra quẳng lên giường, xong rồi lại tiếp tục chống tay xuống đất chồm lên nhổm xuống như trước. Tôi sững sờ nhìn ngắm cả bộ ngực đẹp cùng đôi vai gầy với hai cánh tay nhỏ nhắn nằm ẩn hiện sau bộ tóc dài bay lòa xòa. Như một đứa trẻ thèm sữa mẹ, tôi bất ngờ chồm người dậy ngậm miệng vào vú phải của chị mút lấy mút để trong lúc tay trái bóp nhẹ vào vú bên kia. Chị Hiền như bị điện giật, khẽ nẩy người lên, thỏ hổn hển, chuyển động lên xuống càng lúc càng nhanh dần. Hai tay chị bây giờ không còn chống xuống đất nữa mà ôm chặt lấy tôi. Ngạt thỏ, mỏi lưng, tôi không còn ngậm đầu vú vào miệng nữa mà khẽ lách đầu vào khe hở giữa vai và cổ chị, hai tay vòng ra sau lưng chị ôm chặt lấy.

Thèm khát ngậm một vật gì đó vào miệng, tôi ngoạm vào cổ chị mút thật chặt. Chị Hiền khẽ kêu lên một tiếng gì đó tôi nghe giống như là chữ bây giờ hoặc gì đó đại loại như vậy. Tôi đoán là chị Hiền bảo cho phép tôi phóng tinh cho nên không còn phải kìm giữ gì nữa. Tôi cảm thấy nhịp chuyển động lên xuống của chị lúc này quá chậm đối với sự đòi hỏi của tôi cho nên tôi chống một tay ra phía sau, dùng cơ chân và mông đáp lại chị. Khi chị nâng người lên thì tôi cũng nâng người lên thật mạnh làm cho dương vật lao mạnh vào âm hộ tạo nên một tiếng ót hòa lẫn với tiếng rên của chị. Tôi cứ làm như vậy càng lúc càng mạnh, càng lúc càng nhanh hơn… Chừng như không giữ nổi nhịp được nữa, chị Hiền đờ người ra ôm chặt lấy tôi. Thấy khó khăn, tôi từ từ mỏ đầu gối đặt chị Hiền nằm ngửa ra đất , hai tay vẫn ôm chặt lấy chị. Lúc này chị Hiền đã nằm yên trên nền thảm, tôi nằm đè cả người lên trên người chị, dương vật vẫn nằm yên trong lòng âm đạo. Tôi chống hai gối xuống đất dùng cơ mông thúc dương vật chọc thật mạnh vào lòng âm đạo.

Tiếng ót ét do dương vật cọ sát với thành âm đạo qua lớp dịch trơn ngày càng to và càng nhanh hơn hòa với tiếng da thịt đập vào nhau. Chị Hiền vẫn ôm chặt lấy người tôi, rên rỉ càng lúc càng to dần. Đến một lúc không còn kìm được nữa, tôi hét một tiếng thật to, dồn hết sức đẩy tinh dịch đang dồn ứ phía dưới chảy mạnh trong lòng dương vật bắn thẳng vào cuối âm đạo. Chị Hiền bấu mười đầu ngón tay sắc vào lưng tôi, bụng rướn lên, nét mặt tỏ vẻ sung sướng, hai chân quặp chặt vào hông tôi. Xuất tinh xong, tôi từ từ duỗi thẳng hai chân, người vẫn cứ nằm yên đè lên người chị Hiền. Mồ hôi từ người tôi và người chị quện lấy nhau chảy xuống nền thảm. Thấy hơi lạnh, tôi với tay kéo chiếc khăn đắp choàng qua người cả hai chúng tôi. Lúc ấy tôi còn nhớ đồng hồ treo tường chỉ 11 giờ. Tôi ngủ thiếp đi, trong bụng nghĩ vui, thế là thoát được buổi học tiếng Ba Lan sáng nay. Chị Hiền vẫn nằm yên như vậy, ôm chặt lấy tôi nhắm mắt lại nghỉ ngơi. Trong lúc ngủ tôi nhớ có một lần bị đánh thức vì chị đẩy tôi nằm sang một bên. Kéo chăn đắp lại cho kín tôi, chị với tay choàng chiếc váy ngủ vào người rồi đi ra ngoài, khép cánh cửa lại. Đang mê ngủ, tôi mặc kệ chị hình như đang rửa bát đĩa trong bếp nghe lách cách.

Tỉnh dậy, đồng hồ đã chỉ mười hai giờ rưỡi. Thấy bụng cồn cào vì đói, tôi ngồi dậy mặc quần vào rồi đi rửa mặt đánh răng, tranh thủ tắm nhanh qua một lượt dưới tia nước ấm từ vòi hoa sen trong phòng tắm cạnh phòng tôi. Bước vào bếp, thức ăn sáng đã bầy sẵn trên bàn. Mùi bánh mì thơm phức. Chị Hiền mặc bộ quần áo bò. Chắc là vừa nãy chị đã ra ngoài mua bánh mì và thịt nguội cho tôi ăn sáng. Tôi thầm cảm ơn chị đã thay tôi hút bụi lại còn mua cả thức ăn về nữa. Tôi nói với chị.

– Hút bụi và xách thức ăn là nhiệm vụ của em, lần sau chị để em làm nhé.

Chị vui vẻ mỉm cười gật đầu. Lúc này chị đang đứng dựa vào chiếc tủ bếp. Chiếc áo phông ngắn tay để lộ cả đôi tay dài. Tay chị mảnh khảnh trắng ngần như tay búp bê, trông rất yêu. Phần ngực nằm ngoài áo lót phập phồng nhấp nhô dưới chiếc áo phông khi chị cười trông thật hấp dẫn. Chị đang ăn một lát bánh mì phết mật dâu. Món này là món ăn sáng mà chị ưa thích còn tôi thì lại rất ghét. Chị nhìn tôi cười cười. Tôi ngồi xuống bàn cầm một lát bánh mì từ chiếc giỏ mây, tay kia cầm dĩa tìm đĩa thịt nguội nhưng chẳng thấy đâu. Trên bàn là một đĩa rau cải, một đĩa dưa chuột muối, một hộp bơ, một hộp dầu thực vật và ba lọ muối, tiêu, ớt. Chẳng thấy thịt đâu cả, chỉ có một lọ mứt dâu to nằm ỏ góc bàn gần chỗ chị Hiền đứng.

Tôi hỏi dò: – Hôm nay chị quên mua thịt à ?

Tức thì chị Thuỷ cười òa lên. Tôi biết mình đã bị lừa. Rõ ràng là chị Hiền muốn trêu tức tôi cho nên đã không thèm mua thịt nguội về cho tôi ăn sáng. Vì cười cho nên run tay, một ít mật dâu trên lát bánh mì rơi xuống tay chị. Tôi với tay giật một mảnh giấy mềm từ hộp giấy đặt trên bàn đưa cho chị. Chị Hiền vẫn cười không chịu đưa tay ra cầm lấy mà chỉ hơi nâng lên. Tôi hiểu là chị muốn tôi phải lau tay cho chị. Biết vậy, tôi đứng dậy tiến đến chỗ chị đứng. Thay vì lau bằng giấy thì tôi nâng cánh tay của chị đưa lên ngang miệng rồi dùng lưỡi liếm ăn ngon lành. Dưới ánh đèn của ngọn đèn bếp, tôi thấy rõ chị nổi gai ốc xung quanh chỗ tôi vừa đặt lưỡi vào. Tôi nhìn vào mắt chị hỏi khích:

– Lau thế này sạch chưa ?

– Chưa sạch, còn nữa đây. – Vừa nói, chị vừa cầm lát bánh mì quét vào tay tạo ra thêm một vế mật dâu nữa trên cánh tay, nằm trên vết cũ một ít.

Không nói gì, tôi lại liếm nốt chỗ mật ấy. Thật lạ, tôi chúa ghét ăn của ngọt thế nhưng hôm nay lại thấy mật dâu thật là ngon. Vị ngọt của mật cùng với mùi thơm của dâu và mùi con gái hòa lẫn với cái cảm giác của lưỡi khi lướt trên làn da mềm tạo cho món mứt dâu một cảm giác thật lạ, thật ngon miệng. Tôi cứ thế ăn lấy ăn để. Hết mứt trên lát bánh mì, chị đút mẩu bánh mì vào miệng tôi. Mẩu bánh mì thơm giòn với chút mật dâu còn sót lại ăn rất ngon, tôi thầm nghĩ chị Hiền thật là biết ăn ngon và tự trách mình sao không biết ăn món này từ trước. Miệng đang nhai, tôi bỗng chú ý đến một vết đỏ bầm nằm trên cổ chị Hiền. Thôi chết rồi, lúc sáng nay tôi mải mê ngậm miệng vào đấy lâu quá cho nên để lại một vết giống như là người ta đánh gió.

Thấy tôi chú ý đến vết bầm, chị Hiền đùa:

– Phạt em đấy, hư quá. Bây giờ phải ăn sáng bằng bánh mì với mật chứ không có thịt nguội đâu.

Lúc này thì tôi không còn sợ cái món bánh mì mật này nữa, nhưng vẫn cứ giả vờ.

– Nhưng chị phải đút cơ.

Chị Hiền cười: – Được rồi, đưa rổ bánh mì với lọ mật cho chị.

– Cầm lấy hai thứ đặt lên mặt tủ cao đến ngang thắt lưng, chị nhún người nhảy lên ngồi lên trên ấy, với tay kéo tôi đứng vào giữa hai đùi. Hai chân chị vòng ra phía sau lưng tôi kẹp chặt vào hông tôi, miệng cười nói.

– Thế nhé, cấm nhè ra đấy nhé.