Cô em họ xinh xắn

Mới nắm được có tí nhưng tôi cũng kịp cảm nhận tay em, mịn màng, mềm mại, tay em đúng kiểu tay búp măng, ngón tay dài và thon, đẹp tuyệt, tôi tưởng tượng trong đầu, giá mà bàn tay em cầm sóc lọ, vuốt ve cậu bé của tôi thì…

Ngồi gần, tôi kể chuyện, thỉnh thoảng lại giả vờ áp sát mặt vào chỗ cổ em nói thầm trêu chọc, thực ra là để hít hà mùi cơ thể em.

Các bác nào ở đây đã từng được quan hệ với gái khoảng từ 15 – 18 tuổi chắc sẽ biết.

Con gái lứa tuổi đấy mà xinh (xấu thì chắc không có đâu) đều có một cái mùi thơm rất khó diễn tả, không phải mùi thơm của nước hoa, của dầu gội hay sữa tắm nhé, mà nó là một cái mùi gì đấy thơm kiểu kích thích, mùi của con gái trinh tiết, chưa từng trải, nó trong trắng, tạo cho người ta cảm giác mướt mát, dễ chịu vô cùng, chỉ cần ngửi thấy mà có cảm giác như mình đang được nhìn thấy, cảm thấy một cơ thể đang tràn ngập nhựa sống tuổi xuân thì, nó e ấp, mà lại đầy dục vọng. (Nó cũng giống như mùi các em bé đang còn bú sữa mẹ, mà người ta vẫn hay nói thơm mùi sữa mẹ ý) Thì đây là thơm mùi tuổi dậy thì, cái lứa tuổi đẹp nhất cuộc đời người con gái.

Người Trang lúc nào cũng thế, thơm man mác, thơm nhẹ nhàng.

– Mình về đi anh, muộn rồi đấy.

Em đứng dậy phủi nhẹ mông, quần legging nên gọi là quần kích dục thì đúng hơn, nó bó sát làm hiện rõ đường cong của mông em, cặp mông không quá to nhưng tròn trịa, chắc là mềm mại lắm, lại còn hơi hằn lên viền quần xilip của em, tôi vừa nuốt nước miếng vừa dắt xe. Trong đầu tôi bây giờ chả còn em họ em hàng gì nữa, chỉ có suy nghĩ chiếm đoạt được em, được làm tình cùng em, thế thôi.

Tối hôm đó, tôi lôi sách vở ra học, học là phụ, lý do chính là lấy cớ học tôi sẽ được ở trong phòng em, ngắm em ngủ.

– Em cứ ngủ đi nhé, cứ tự nhiên, anh ngồi học chắc phải 2 – 3h mới ngủ cơ.

– Dạ vâng ạ, anh cứ để đèn mà học không hại mắt ạ, em dễ ngủ lắm.

– Không, anh bật đèn bàn thôi, để đèn phòng sáng chưng, làm sao em ngủ được.

– Hihi, vâng ạ. Trang cười xinh thế không biết, dễ thương quá.

– À, mà anh bảo em rồi, em cứ mặc đồ ngủ mà đi ngủ, mặc áo thun thế kia ngủ làm sao được, khó chịu chết. Ngại anh à? Ngốc thế, mình là anh em mà em còn ngại, có phải ở đây 1 hai hôm đâu, ở mấy năm cơ mà.

– Dạ thôi ạ, dù là anh em nhưng em vẫn thấy thế kỳ lắm. Em mặc thế này cũng được mà.

– Em mà thế, mai anh sẽ kê bàn về phòng anh học, mẹ anh mà mắng thì kệ, anh cứ làm. Tôi giả bộ cáu lên.

– Thôi ạ, thế em sợ Bác lại tưởng em gây phiền hà cho anh, bác đã nhờ em để ý rồi còn báo lại cho bác, anh làm thế chết em.

– Thế bây giờ em còn ngại nữa không, anh em mà còn bày đặt ngại ngại. Tôi cố tình giả bộ giận dỗi.

– Dạ vâng, thế anh ra ngoài đi để em thay vậy ạ.

Ảnh minh hoạ bộ Trang vẫn hay mặc ở nhà.

Tôi hí hửng ra ngoài, cuối cùng cũng sắp được ngắm em trong bộ đồ ngủ sexy rồi.

– Anh vào học đi ạ, em xong rồi.

– Đấy, có phải ngoan không, anh với em mà còn bày đặt ngại ngùng. Tôi giả bộ lẩm bẩm.

Á đù, vào phòng thì em nó đã lên giường trùm chăn đến ngang vai rồi, nhưng vẫn ngắm được cặp đùi và chân đẹp tuyệt trần của em. Tiếc thật, tưởng được nhìn em mặc áo hai ngủ hai dây mỏng tang, ai dè em ý tứ quá.

– Em ngủ đây ạ, anh học rồi ngủ sớm nhé.

– Ừ, em ngủ ngon nhé.

Tôi tắt đèn phòng, bật đèn bàn rồi ngồi học.

Mà học làm sao nổi, khi có một hotgirl mặc đồ ngủ nằm ngay sau lưng, tôi bứt rứt, khó chịu, chỉ muốn quay lại lao vào em, lột sạch quần áo em ra mà hôn hít, mà liếm láp.

Tôi lôi con Pocket PC ra chơi game, hồi đấy chưa có nhiều điện thoại cảm ứng như bây giờ, cái này của tôi chỉ chơi game và soạn thảo văn bản chứ không gọi điện được.

Chơi được tầm 1 tiếng, tôi quay lại nhìn, Trang đã ngủ say, em quay lưng vào tường, chỉ nhìn thấy đùi và chân em, đẹp quá, ngon quá, tôi nghĩ trong đầu.

Bỗng em trở mình quay lại, tôi giật mình quay đầu đi vì sợ em tỉnh dậy thấy tôi đang ngắm em thì bỏ mẹ.

Mấy phút sau yên ắng, tôi giả vờ vươn vai rồi ngoái lại nhìn, trời ơi, em trở mình, cái chăn đã tuột xuống qua ngực em rồi, lộ toàn bộ bờ vai trắng bóc của em, và cả khe ngực nhỏ xinh nữa, bây giờ tôi mới nhìn kỹ được áo bộ đồ ngủ của em.

Em mặc một bộ ren, hai dây, màu đen, dài ngang đùi.

Chợt!

Chúa ơi, gì thế kia, em không mặc áo ngực, đúng, áo ngủ thì ai còn mặc áo ngực nữa, tôi nhìn thấy lấp ló đầu vú em hơi hằn ra ngoài áo, nó nhỏ nhỏ, xinh xinh, chắc chỉ cỡ hạt đỗ xanh, chim tôi đã rỉ hết cả nước ra rồi.

Tôi quay mặt lại để giảm bớt cơn thèm khát này lại đã, không thì khéo tôi xông vào mà hiếp dâm em mất.

Tôi nhẹ nhàng kéo ghế đi ra nhà vệ sinh, rửa mặt cho tỉnh táo.

Tôi quyết định rồi, sẽ đánh liều đi vào sát giường em để ngắm nhìn kỹ hơn hai cái núm vú xinh đẹp tuyệt vời của em, nhưng lỡ đang ngắm em tỉnh thì sao, kệ, tôi không chịu nổi nữa.

Mở cửa phòng nhẹ nhàng, em vẫn ngủ say, tôi tiến tới từ từ, tim tôi đập thình thịch, mồ hôi toát ra, thề, hồi hộp còn hơn cả đi ăn trộm mất.

Tôi nhẹ nhàng cúi thấp người xuống, bây giờ thì tôi có thể nhìn kỹ được bầu ngực của Trang, nó tròn xoe, trắng nổi cả gân lên, ngực Trang chỉ tầm to hơn quả cam một chút thôi, hai núm vú nhỏ xíu hằn ra lớp áo ngủ, trời ơi, tôi thèm được vục mặt vào mà bú mút quá, nếu được thế chắc tôi sẽ mút, sẽ bóp nát hai cái vú xinh xắn này quá.

Vừa ngắm tay tôi vừa cho vào trong quần sục nhè nhẹ.

Tôi sắp không kiềm chế nổi nữa rồi.

Bỗng Trang trở người, tôi giật bắn mình, rút vội tay ra, va luôn vào cái đèn ngủ bụp một cái.

– Ơ anh Minh ạ, anh làm gì thế ạ. Trang tỉnh giấc, dụi dụi mắt nhìn tôi.

Phần 3

Hai ánh mắt chạm nhau. Giây phút ấy như đóng băng tất cả mọi thứ xung quanh, đôi khi trong cuộc sống, thiên đàng và địa ngục nó chỉ cách nhau một bước chân. Địa ngục hay không phụ thuộc ở bản thân bạn thôi. Trong tích tắc, cái đầu có chút thông minh của tôi nhảy số kịp thời.

– Em dậy mắc màn đi, em ngủ say quá, anh quay lại gọi mà em không tỉnh, đang định lại gọi em. Anh ngồi mà thấy muỗi vo ve. Dậy luôn đi nhé, anh về ngủ đây, hôm nay mệt mệt nên anh chả học muộn nữa.

– Dạ! Trang trả lời với vẻ buồn buồn.

Tôi chuồn thẳng về phòng, đóng cửa phòng mà tim vẫn đập thình thịch.

Nguy hiểm quá.

Nhưng tôi cảm nhận được một điều gì đó trong ánh mắt của Trang.

Đó là gì nhỉ?

Thất vọng, đúng, đó chính là sự thất vọng.

Thôi đúng rồi, Trang là một cô gái thông minh, và rất tinh ý, câu chuyện chống chế của tôi đã không qua mắt được em rồi.

Có lẽ em đã mơ hồ đoán ra được.

Đối với Trang, tôi giống như một hình mẫu, và bây giờ chính tôi đang tự phá vỡ cái hình ảnh đẹp đẽ đấy của mình trong em.

Tự dưng đầu óc tôi trống rỗng, tôi thấy ân hận, thấy xấu hổ về bản thân, và trên hết, tôi cảm thấy thương em vô cùng.

Em mới chỉ là một cô bé 15 tuổi, lên đây, chấp nhận sống xa bố mẹ, gia đình, phải chia tay bạn bè, thầy cô nơi em sống từ nhỏ, để lên đây sống trong một môi trường xa lạ.

Vậy mà tôi… đãng nhẽ phải là người chia sẻ buồn vui với em, giúp đỡ em, nhưng xem tôi đã làm gì thế này.

Chưa giúp đỡ được cho em điều gì, mà chỉ rình mò tìm cách chiếm đoạt em, tôi là cái loại gì thế này.

Từ lúc lên cấp 3, mặc dù tôi nghịch ngợm, lêu lổng, nhưng đối với bạn bè, tôi vẫn luôn là một thằng đàn ông tốt, cư xử quân tử, bạn bè bất kể có việc gì cần, tiền bạc hay sức lực, tôi đều không nề hà, tôi tự nhận thấy mình là người tốt.