Chuyện hai mẹ con

Tôi nhận ra giọng điệu sắc sảo trong giọng nói của mẹ. Điều đó có nghĩa là không được phép thảo luận thêm nữa. Tôi nhìn vào mắt mẹ và trông thấy mẹ cần phải đạp phanh ngay lúc đó.

“Dạ.” Tôi gật đầu vâng lời mẹ.

Nuốt nước miếng, tôi quay sang bàn ăn nhỏ trong khu vực bếp. Tôi ngồi xuống.

“Được rồi. Bữa ăn sáng có mùi rất ngon đó mẹ. Ăn thôi nào.” Tôi nói, cố tỏ ra thoải mái và bình thường.

Chúng tôi ăn trong sự lặng lẽ khó chịu. Tôi vặn người trên ghế, cố gắng để thoải mái và làm dịu đi con cặc cương cứng. Nhưng mỗi lần liếc nhìn mẹ thì tôi lại nghĩ đến cái lồn trần trụi của mẹ đang cách tôi chỉ vài bước chân, và thế là cặc tôi lại thổn thức.

Bỗng mẹ làm rớt cái nĩa của mình xuống đất và trong giây phút sau đó, tôi nhận ra khi mẹ cúi xuống để nhặt nó lên, mẹ đang nhìn vào con cặc cương cứng của tôi bên dưới cái bàn. Mẹ đã làm điều đó hai lần trước khi chúng tôi ăn xong. Mặt mẹ hiện giờ đang đỏ bừng lên. Tôi theo dõi bầu ngực căng tròn của mẹ khi mẹ cố gắng (và thất bại) để kiểm soát hơi thở của mình.

Sau đó, mẹ cáo lỗi để đi tắm và nhờ tôi dọn dẹp mấy cái dĩa trên bàn. Mẹ tắm rất lâu. Có một lần tôi nghe được tiếng mẹ thút thít nên tôi đến cửa phòng tắm và gõ cửa.

“Mẹ ơi, mọi thứ ổn chứ?”

“Ơ… ờ không có gì đâu John. Mẹ… um… vừa làm rớt xà bông.” Mẹ trả lời với giọng run run. “Mẹ sẽ ra ngoài trong vài phút nữa thôi.”

Tôi cảm thấy mặt mình đỏ lên khi trí tưởng tượng của tôi nhấn mạnh vào một lời giải thích khác. Có phải mẹ đang thủ dâm không? Mẹ đang thủ dâm vì tôi?

Khi mẹ bước ra từ phòng tắm, mặc quần jean và áo len, mái tóc của mẹ lòa xòa ướt át trên vai. Hai mẹ con tôi hầu như không thể nhìn nhau, cả hai đang đỏ mặt. Mẹ ngửi chiếc áo len của tôi mà mẹ đang mặc rồi nói:

“Mẹ không biết phải làm gì đây. Mẹ không có đồ thay mà mấy thứ này thì lại bốc mùi rất lâu.”

Tôi gãi đầu và trả lời:

“À, con có rất nhiều áo len với quần thể thao. Có thể nó không vừa vặn với mẹ nhưng mà chắc mình không ra ngoài nhiều. Có một phòng giặt ở dưới tầng trệt. Đôi khi máy sấy hoạt động, có khi lại không.”

Tôi chỉ tay về phía ngăn kéo đựng quần áo. Tôi đi tắm và thay đồ rất nhanh. Phòng tắm có mùi hoa nhài, xà bông và hơi nước. Và có một thứ mùi gì khác khiến cho hai lỗ mũi tôi phồng lên và cặc tôi cứng như thép. Có lẽ tôi đang tưởng tượng mọi thứ, nhưng tôi khẳng định rằng mình có thể ngửi được mùi khí lồn của mẹ tôi… một thứ mùi đặc trưng của mẹ. Quần jean của tôi cảm thấy khít khao hơn và không có cách nào để che giấu chỗ phình ra trong háng tôi.

Tôi ra khỏi phòng tắm thì thấy mẹ trông thật quyến rũ trong bộ quần áo chạy bộ màu xanh lam của tôi. Mẹ đang nhìn ra cửa sổ lớn gần bên cây thông Giáng sinh. Trên sàn nhà là đống quần áo, quần jean màu xanh lam của mẹ, áo len, nịt vú và vớ. Chiếc áo khoác có khóa kéo ở phía trước đã mở ra và tôi thấy mẹ đang mặc cái áo thun của trường tôi. Lớp vải bông nặn lên quanh cặp vú nặng nề của mẹ. Hai núm vú to mập của mẹ áp vào lớp vải, đang tìm kiếm sự tự do, đã săn cứng lại bởi làn không khí mát lạnh thổi qua khung cửa sổ cũ kỹ.

“Đúng là một xứ sở mùa đông, hả con trai!”

Mẹ nói khi tôi đứng bên cạnh mẹ. Và mẹ đã đúng. Hiện giờ tuyết đã phủ một lớp dày gần hai foot trên mặt đất. Hầu như không thấy cái gì di chuyển. Không có bóng dáng chiếc xe nào, chỉ có vài người vật lộn đi qua lớp tuyết sâu, đang đi tới hoặc ra khỏi vài cửa hàng lân cận đã mở cửa. Tôi nhìn ra một công viên nhỏ bên cạnh con đường. Ở đó, những đứa trẻ đang chơi đùa và tận hưởng thời gian của cuộc đời chúng.

Tôi choàng tay qua vai mẹ và kéo mẹ vào người tôi. Tôi không thể cầm lòng, lén nhìn xuống ngực mẹ. Mẹ vòng tay ôm eo tôi, tựa đầu lên vai tôi. Chúng tôi đứng bên cửa sổ, ngắm nhìn tuyết tiếp tục rơi lất phất xuống thành phố.

“Mẹ xin lỗi vì lúc nãy có hơi thô lỗ, con yêu à.” Đột nhiên mẹ thì thầm. “Mẹ có hơi sợ một chút.”

“Không có gì đâu mẹ.” Tôi thì thầm trở lại. “Dù bất cứ chuyện gì xảy ra, con rất hạnh phúc khi được trải qua kỳ nghỉ Giáng sinh này chỉ với một mình mẹ. Vậy con có ích kỷ không mẹ?”

Mẹ cười khúc khích rồi ngước nhìn tôi với tình yêu trong ánh mắt.

“Có lẽ một chút. Có lẽ mẹ cũng ích kỷ. Mẹ mừng là chúng ta có thời gian này cho riêng mình. Điều này cần phải xảy ra trong một thời gian. Mẹ chỉ cần làm cho nó chậm lại.”

Sau đó mẹ đứng thẳng và nhón chân lên để hôn vào môi tôi. Mẹ lại hơi run rẩy khi làm như vậy. Hai tay mẹ vòng quanh cổ tôi và nụ hôn lại tiếp tục. Vẫn còn trong trắng, nhưng khăng khăng, đôi môi ấm áp và mềm mại của mẹ chạm vào đôi môi tôi. Mẹ nép sát vào người tôi, vú mẹ áp vào cơ thể tôi, hai núm vú của mẹ căng cứng. Tôi có thể cảm nhận được tim mẹ đang đập dữ dội. Tim tôi cũng đang đập thình thịch.

Nụ hôn kết thúc và mẹ lùi lại một chút.

“Thật là tuyệt, con trai ạ.” Mẹ nói với giọng không ổn định.

Bất ngờ mẹ đảo mắt và dường như nhận ra hai núm vú của mình cương cứng như thế nào. Tự giác, mẹ khép chiếc áo khoác lại và kéo khóa lên.

“Um… để xem quần áo của mẹ được giặt thế nào rồi.”

Khoảng 15 phút sau, chúng tôi ở trong phòng giặt ủi. Khi bỏ quần áo của mẹ vào trong máy giặt thì tôi nhận thấy một ghi chú “Không hoạt động” trên máy sấy của phòng giặt. Tôi chỉ cho mẹ thấy. Mẹ rên rỉ:

“Mấy thứ này làm sao mà khô đây!” Mẹ nói trong thổn thức.

Tôi nhún vai nói:

“Đoán xem, con luôn treo quần áo trên mấy cái lỗ thông hơi lò sưởi ở phòng con đó mẹ.”

Chúng tôi để cho máy giặt hoạt động theo chu kỳ của nó. Tôi đề nghị với mẹ hãy ra ngoài và chơi trong tuyết. Tôi chạy lên lầu lấy áo khoác cho cả hai rồi chúng tôi đi ra ngoài. Đi bộ thật khó khăn, nhưng chúng tôi đã đi qua dãy nhà để tới cửa hàng tạp hóa của ông Lee.

Có một số lượng người đáng ngạc nhiên khi tuyết rơi lặng lẽ. Hầu hết bọn trẻ đều khá vui vẻ khi được ông già Nô en tặng quà. Hai mẹ con tôi dạo bước, cánh tay mẹ choàng lấy cánh tay tôi, chúng tôi nhận được nhiều lời chúc Giáng sinh. Những lo lắng của mẹ dịu đi và mẹ mỉm cười khi chúng tôi vào trong cửa hàng.

Phần 4

Mẹ gọi về nhà và nói chuyện với hai đứa em trai tôi. Ba quấy rầy mẹ về việc sửa soạn bữa ăn tối Giáng sinh, nhưng mẹ gắt gỏng nói với ba hãy đưa mũi vào sách dạy nấu ăn.

“Thành thật mà nói, anh Frank à, anh tưởng là anh chưa hề nấu ăn trước đây hay sao.”

Mẹ chúc ba và hai đứa em sinh đôi của tôi một mùa Giáng sinh an lành, vì chúng tôi không chắc có tìm được điện thoại trả tiền vào ngày Giáng sinh hay không.

Chúng tôi ra khỏi cửa hàng và tôi đưa mẹ về phía công viên. Mẹ thở dài và nói:

“À, ít nhất là phải tặng quà cho đám con trai trong nhà chứ.” Mẹ ngước nhìn tôi và vỗ nhẹ vào cánh tay tôi. “Con là người đang cắt ngắn cuộc vui đó. Tất cả các món quà của con đều ở nhà.”

Dừng lại và đối mặt với mẹ, tôi ôm mẹ vào lòng.

“Con đã có món quà Giáng sinh ngay tại đây. Con có người mẹ yêu dấu cho riêng mình trong mùa Giáng sinh này!”

Ở đây, ngay giữa một con đường của thành phố Chicago, tôi hôn mẹ tôi. Lại một lần nữa, nó là sự trong trắng, nhưng kéo dài. Hai cánh tay của mẹ lại choàng quanh cổ tôi và mẹ dựa người vào tôi, kéo tôi vào sát người mẹ. Sự ấm áp dường như lan tỏa ra từ đôi môi mẹ, đang lấp đầy tôi với sức nóng và tình yêu của mẹ. Tôi mơ hồ nhận thức được mọi người thỉnh thoảng đi dạo quanh chúng tôi trong tuyết, chủ yếu là mỉm cười với cặp đôi này. Rõ ràng họ tưởng hai mẹ con tôi là một cặp đôi đang yêu nhau, hôn nhau trong tuyết.