Chơi đĩ ở Thảo Cầm Viên - Phần 3 (Hết)

– A! … trời ơi … anh … ư … – Thể Chi rên lớn.

Mấy cậu đứng ngoài nghe Thể Chi rên mà phát thèm.

– Trời ơi … u … liếm đ … đ … nữa … ư … – Thể Chi lại nấc hơi, gồng mình nhấc đầu dậy nắm lấy tóc của cậu học sinh nọ.

Thì ra, cậu đang dùng chiêu “nhất tiễn hạ đôi điêu” – một đường lưỡi quét từ dưới lên trên trúng cả hai lỗ nhạy cảm. Cậu đã không ngần ngại chơi luôn “tuyệt chiêu” này dù trong lòng cậu có hứa là chỉ thực hiện với riêng người mà cậu yêu. Nhưng cũng xứng với cái công lao của cậu bỏ ra, cô em Thể Chi trong vòng hơn hai phút đã xuất tinh ra ào ạt.

Có lẽ tiếng rên lớn của nàng là lời của một người trọng tài phán xuống kẻ chiến thắng trong một cuộc chơi. Hồng cũng vừa đạt tới khoái cảm tột cùng; Cậu khá rành trong nghệ thuật hun chỗ kín nên đã dùng âm run của đóc giọng đánh “ê, a” lên mồng đóc của Hồng đến khi chị bật khóc vì sướng.

Song, kết quả chung cuộc của Hồng ban ra làm cậu nào cũng lầm, nhất là cậu học sinh sau cùng hun nàng; Nàng chấm thí sinh thứ hai đoạt giải, vì cậu biết tình điệu hơn. Có lẽ, Hồng thích nhẹ nhàng chậm chạp, không thích nhanh, kết thúc vội vàng. Và đúng, nàng phân tích như thế này.

– Dù Tân làm cho chị đạt được khoái cảm tột cùng. Nhưng xét về cách hun, chị thích cách của Trung hơn. Vì Trung biết nương theo cảm giác của chị, khi nào biết nhanh, biết chậm, biết mạnh hoặc biết lẹ. Nếu cho Trung thêm ít thời gian nữa, chị nghĩ chị sẽ đạt được khoái cảm và chị biết rằng khoái cảm đó sẽ kéo dài hơn với của Tân …

Nhưng chị cũng an ủi cậu học sinh tên Tân thế này :

– Với Tân, thì chị thích cách run âm của em. Khi người con gái sắp đạt được khoái cảm mà chưa đạt được thì một cách để giúp cô ta là vừa hun vừa run giọng. Nói chung, tụi em đứa nào cũng khá cả …

– Chị biết ăn nói quá … tụi em có chị dạy thiệt may mắn.

– Vậy chừng nào tới tiết mục mới đây.

– Tiết mục vì …

– Hồi nảy tới giờ còn thiếu điều gì làm luôn đi …

– Nhào vô sáp lá cà …

– Bắt chước hai tụi nó kìa – Một trong mấy cậu chỉ qua cặp thanh niên bên kia đang làm tình.

Lúc ấy, cậu học sinh trong tư thế nằm ngửa ra đất, còn cô gái tên Trúc Lan ngồi hẳn lên bụng, nhún nha nhún nhẩy. Hì hục … hì hục …

– Ðã thiệt … ai lên trước đây ?

– Chị đề nghị hai người thắng giải “đệ nhất khẩu dâm” được lên trước, coi như được thưởng – Hồng bắn tiếng.

– Tán thành!

– Ðồng ý …

– Nhưng nhớ đeo áo mưa đó nghen! – Hồng rành rẽ chỉ dẫn.

– Loại có gai được hông chị.

– Ðồ quỷ! – Hồng mắng yêu.

– Hay loại có dây râu cọp.

– Hay như thằng Trọng nè … gắn bi lên đầu cu!

– Mấy anh ghê quá, bộ định giết tụi em hay sao! – Thể Chi vọt miệng.

– Thử đi rồi biết, tụi anh chỉ mua loại này thôi … mắc tiền một chút mà đáng.

– Chị thử rồi … hơi đau lúc ban đầu nhưng cũng OK – Hồng giải thích.

– Thấy chưa … dùng loại râu hùm là khỏi chê, chị Hồng kết luận rồi đấy nhé.

– Nhưng em phải nhẹ nhàng mới được – Hồng ôn tồn.

Thế là các cậu mỗi người mỗi “bao túi nylon chùm chăn chùm mền” để giữ an toàn như lời chị Hồng khuyên bảo. Cậu học sinh tên Trung lên trước. Hồng đón cậu vào lòng với cái ôm “tình chị em” rồi nằm xuống cho Trung nằm lên. Trung ôm ngay chị Hồng và bắt đầu hun khắp mặt mũi, rồi miệng của Hồng, trong lúc Hồng dùng tay hướng dẫn cu Trung vào âm đạo mình. Chẳng khó khăn gì khi nước nhờn Hồng đã ra đầy ấp, cu Trung chui hẳn vào trong. Trung nhấp…

Bên này, cậu học sinh khác được Thể Chi trao giải cũng đã nhập cuộc và đang nhấp nhô trong biển tình … dục. Các cậu bên ngoài lóng ngóng chờ đợi tới phiên mình. Cơn thuốc có phần đã ngấm vào trong cơ thể làm cho các cậu càng thêm nóng bừng. Hai trong số bốn cậu mất hết kiên nhẫn cầm đèn pin phua túa xua lên trên hai cặp “tình nhân” đang cụp lạc. Nhiều lúc cắc cỡ, cậu chỉa thẳng ánh đèn vào hai bộ phận sinh dục để nhìn cho rõ, nhưng lại càng thấy thêm nứng. Ðợi cho tới khi Hồng lật ngược cậu Trung xuống để ngồi lên thì một trong bốn cậu lên tiếng:

– ÐM., chịu hết nỗi rồi. Tao vô luôn quá ?

– Chị Hồng la mầy chết!

– La thì la … chơi luôn.

Vừa nói cậu vừa cằm cu đi lon ton tới sau lưng chị Hồng.

– Mầy làm thiệt sao ?

– Chứ làm giả hả !

Thế là cậu đợi cho Hồng nằm úp lên ngực Trung, cậu nhào tới ôm chặt sau mông Hồng, dúi dúi.

– Ê … ê, em làm cái gì vậy ? – Hồng phát hoảng.

– Chịu hết nỗi rồi chị Hồng ơi, cho em làm đại đi!

– Em … em … chờ … chờ … chút đi!

– Hư … hư … thôi khỏi chờ nghe chị, em vô đó …

– Sao mà vô được … vô … ui … đau … đau … thằng quỷ …

Nhưng mặc kệ Hồng la chí chóe, nhưng cậu học sinh “gian ác” cứ đâm chúi từ phía sau mông chị Hồng. Tuy Hồng la oai oái song không ngăn cản. Thật ra, thì cậu chỉ đâm vô được nửa cái đầu khấc đã không vào được nữa, mà ít ra cậu cũng giải tỏa cái nứng nổ bùng nên khỏi cần đoán cũng biết cậu xuất tinh ra đầy đít Hồng, vừa khi cậu Trung run khắp châu thân bắn tinh ra đầy bao áo mưa râu hùm của cậu. Ba cậu còn lại thấy chơi hội đồng được cũng áp tới thế chỗ cho cậu Trung và cậu kia. Bên này cậu kia chơi Thể Chi theo kiểu “cẩu giao cấu” cũng vừa rùng mình, cậu rên oai oải nghe thật lạ lùng rồi bắn tinh ra áo mưa.

Một trong hai cậu nhào tới tiếp theo định đưa dương vật cho chị Hồng nút, nhưng chị bảo thôi làm cậu hơi mất hứng. Cũng may cậu kịp thời đổi qua bên Thể Chị, cô nàng ta chịu bú.

Bên kia cặp thanh niên Trúc Lan chơi nảy giờ mới “ồ, ồ” rên lớn. Cả hai nằm đè lên nhau nghỉ mệt. Trong lúc ấy, cậu Tân phấn chấn trong tư thế chồm lên lưng chị Hồng nắc “ành ạch” từ phía sau. Nói về kỹ thuật liếm l… thì cậu giỏi nhưng về khả năng kềm chế cậu không có bản lãnh chút nào, lại chơi theo kiểu “con lừa” này làm sao cậu kéo dài được trận chiến. Thế là cậu “bung” ngay, nhưng không hiểu sao cậu cứ “dzít” đùng đùng mải chưa chịu ngưng. Có lẽ do sự kích thích của thuốc hứng đã giúp cậu chơi không biết mệt mỏi như lời cậu nói ???!!!

Hơn ba tiếng trôi qua kể từ khi các cậu bước chân vào Thảo Cầm Viên. Những cây đèn pin bắt đầu yếu ớt lụn đi ánh sáng. Các cô các cậu uể oải vì say rượu, say thuốc và quá mệt mỏi vào nhiều lần xuất tinh nên nằm chồng chéo lên nhau. Không quần không áo. Hơi sương bắt đầu xuống lờ mờ … những bóng trắng lẫn quẫn đâu đó bay qua rồi bay lại trên đầu bọn họ … gió thổi hiu hiu làm cho các cậu các cô thấy lạnh nằm cuốn quít vào nhau … song không một ai đủ tỉnh táo để nhận biết có vài người từ thế giới bên kia đang quan sát họ …

Cùng lúc này, ở bên kia, gần bờ hồ. Cậu học sinh tên Vũ và cô gái trẻ dễ thương tên Thủy Tiên cũng đang ngủ vùi bên nhau … với thân thể lõa lồ. Họ đã đến với nhau rất đẹp đẽ, rất dễ thương, rất hồn nhiên của tuổi mới lớn, và tự nhiên của tuổi biết yêu nhau để trao cho nhau cái quý nhất của đời mình.

Tiếng gà gáy “O … o” cất lên từ trong Thảo Cầm Viên. Bác bảo vệ lững thững cầm chổi đi về hướng của các cô cậu đang nằm. Tiếng bác cất lên, nhưng không làm đánh thức các cậu dậy. Các cậu, các cô đã quá mệt mỏi, mất quá nhiều sức sau một đêm trụy lạc. Bác bảo vệ đã phải nhờ đến xe cứu thương đưa các cô cậu vào bệnh viện sau đó; Có cậu đã bệnh luôn cả tuần.