Chia tay Lan Phương

– Mẹ gọi hả, tôi hỏi tuy đã nghe rõ
– Dạ…..Mẹ hỏi đi chơi gì về ăn cơm.
– Em nói sao….
– Em tính nói đi chơi thọc lỗ… cô bé nghịch ngợm.
– Tôi cười….
– Bé Hương cầm cu tôi kéo ra, con cu ướt nhẹp vì nước từ lồn em bám sang…. Gớm quá, cái cây gì mà to như cổ tay thế này…. đâm vào người người ta có mà chết, cô bé cười khúc khích.
– Chết sướng thì có, tôi chọc.
– Bé Hương nhét cu tôi vô lại rồi mỉm cười…. Anh hai gì mà ác… đem khúc thịt to chà bá đâm vô người em gái.
– Đâm vô lồn chứ, tôi cười khi nghe con bé nói những từ ngữ dâm dục.
– Uh…vậy đâm nhanh nhanh còn về tiếp khách, cô bé cười.
– Kệ…việc này mới quan trong chứ khách khứa có gì đâu.
– Đồ quỷ…cô bé cấu tôi rồi banh háng cho tôi nắc…bạch bạch bạch…. tiếng nắc của anh em tôi vọng vào mưa, theo gió bay xa mãi…. anh em tôi lại làm tình, thật tuyệt vời hai chữ loạn luân.

Nước trong lồn em gái tôi lại liên tục ứa ra làm cái lỗ của cô bé nhớp nháp trơn lùi, với sức ra như thế này âm đạo em tôi trở nên rộng hơn, ma sát ít hơn nhưng không vì thế mà anh em tôi bị giảm cảm xúc. Con cu với những sợi gân làm cho em tôi sướng mê, cái lồn với những cái gai lởm chởm của cô bé khiến tôi sướng phát ngất. Con cu tôi vẫn liên tục di chuyển trong âm đạo, tiếng rên rỉ của hai anh em hòa vào tiếng mưa rã rích ngoài sông.

Em gái tôi hay lắm, khi không gian và thời gian thích hợp thì cô bé có thể lên đỉnh một cách mạnh mẽ còn trong cái không gian chật hẹp, gấp gáp thế này thì khí em tôi ra một cách đều đều đủ làm cho em tôi thỏa mãn và tôi được tận hưởng niềm say mê ân ái. Trong một trăm lần làm tình thì phụ nữ chỉ có thể ra khí 50 – 60 lần, lên đỉnh khoảng chục lần còn lên đỉnh liên tục thì chỉ 1 – 2 lần hoặc hầu như không có, thế nên được hưởng cái gen dể lên đỉnh là sự may mắn của em gái.
– Ư…ư…ư…..Sướng quá đi… em tôi vịn vai tôi, cái thuyền lắc lư vì nhịp nắc.
– Uh…đụ em gái thiệt là sướng, tôi hôn lên môi em.
– Hihihi…. vậy mà không tốt với em là ngốc lắm đó, cô bé nũng nịu.
– Tốt chứ… yêu em nhất đó, bà xã của anh ạ.
– Em gái chứ, cô bé chọc.
– Uh…biết vậy nói mẹ sinh 3 – 4 đứa vầy.
– Hư….đừng có mơ, mình em là cho anh chết luôn rồi.
– Banh chân ra cho anh đụ nào, tôi trèo xuống.
– Chưa ra nữa hả, sung vậy…. bé Hương nói vậy nhưng vẫn tự co chân lên, hai tay vịn vào khuỷu chân keo sang hai bên, cái lồn to căng của em tôi bành ra, cái lỗ mới bị đóng vẫn không thể khép lại được…. Rồi đó, mời anh trai chui vào, cô bé cười trêu tôi bằng một câu dâm dục.
– Sao tự nhiên đút cu vô lồn em gái lại gọi là loạn luân hen….tôi đẩy con cu to dang giật giật vào người cô em gái yêu dấu.
– Ai mà biết…sướng chết đi được, bé Hương cười cười trong hơi thở.
– Mình loạn luân lâu chưa bé, tôi vừa nắc vừa nhìn em hỏi.
– Em không nhớ nữa…. hồi giữa năm lớp 6, giờ là cuối năm lớp 10 rồi.
– Chà….cũng lâu rồi hen….vậy mà lồn em gái tui vẫn đẹp quá đi.
– Hihihi…chứ sao, gái víp mà….cả đống anh lớp trên tán tỉnh mà không được đó.
– Em có thích ai không.
– Bậy nè…không thích ai cả…. cứ gần anh là muốn anh chơi hà.

Tôi ngậm môi cô bé…bạch bạch bạch… tiếng nắc vang vang thay cho những lời yêu thương mà anh em tôi trao cho nhau. Không biết đây là lần loạn luân thứ bao nhiêu nhưng với sức trẻ. Âm đạo và dương vật của anh em tôi vẫn phải làm việc dài dài. Tôi ôm em gái, tôi ép cho đầu dương vật vào cửa tử cung của con bé, trao vào cơ thể son trẻ của em dòng tinh chất của tôi, nóng ấm và mạnh mẽ…. bụng em tôi co lại. Âm đạo bóp chặt mỗi khi tôi phóng một luồng tinh trùng vào người em, con bé vịn chặt tôi mắt đờ đẫn, đê mê…. em gái của tôi, tình yêu của tôi.

Tôi hẹn Lan Phương ở một quán nhỏ ngoài bờ sông, tôi thường chọn nơi này vì yên tĩnh và nó rẻ… Tôi ý thức rằng tôi đang dùng tiền của ba mẹ nên rất tiết kiệm, chỉ là những ly chè chứ không bao giờ la cà quán xá. Tôi ngồi đợi một lúc thì Lan Phương xuất hiện, cô nàng đã thành con gái, cơ thể tuy hơi thấp tí nhưng đầy đặn và gợi cảm. Lan Phương mặc cái quần Jean thun ôm và cái áo sơmi hơi rộng cổ khoe cặp ngực no tròn thời con gái đang xuân. Với một thằng con trai hừng hực dục tính như tôi thì cơ thể này là quá hấp dẫn, thế nhưng với tình yêu cùng em gái tôi không thể bước chung đường với Lan Phương được nữa.
– Đợi Phương lâu chưa, Phương cười như tia năng ban mai tươi rói.
– Cũng bình thường thôi, không lâu lắm.
– Đây là lần đầu tiên anh hẹn em đó…. Phương cười duyên và đổi cách sưng hô, lời Phương làm trái tim yêu trong tôi như muốn thắt lại, tôi yêu Phương một tình yêu sáng như gương nên quyết định chia tay thật không dể.
– Vậy sao…. tôi làm như vô tình.
– Uh….hôm nay anh quyết định theo đuổi em hả…. hông có dễ đâu nghen, Phương cười cười, chúng tôi thật quá gần, gần tới mức lời yêu không nhất thiết phải nói ra.
– ….Tôi im lặng.
– ….Phương cười nói cho không khí bớt căng thẳng….Nhưng nhìn cũng đẹp trai, để suy nghĩ xem có cho cơ hội không đã.
– Phương nè….tôi cắn răng quyết định nói cho xong.
– Dạ….Phương nói ngọt như mía.
– Nếu Phương chưa từng yêu Hưng thì chúng mình cứ xem nhau là bạn….còn nếu Phương yêu Hưng thì chúng ta…chắc có lẽ trở thành bạn sẽ tốt hơn.
– ….Lan Phương im lặng, hàng mi cong hơi cụp xuống vươn chút buồn…..
– ….Tôi cũng chỉ biết im lặng…..
– Lan Phương nói giọng nho nhỏ mang một vẽ trách móc….. Từ cái ngày Phương còn là một cô bé cho tới bây giờ đã là cô gái 18, từ cái ngày chưa biết gì cho tới lúc biết yêu thương thì trong lòng Phương chỉ có mình anh thôi. Dù không nói ra nhưng tình cảm hai đứa dành cho nhau như thế nào cả hai đều rõ, vậy vì lý do gì anh không muốn yêu thương Phương nữa?
– ….Tôi im lặng một lúc mới nói được thành lời….. Hưng và Phương cách nhau nhiều quá, Hưng chỉ là một thằng con trai nhà nông còn Phương là một cô gái gia đình qúy tộc…. Chúng ta thật sự khó có thể gần nhau khi địa vị xã hội quá xa như vậy.
– Sao lại thế…. Phương là con gái, lấy chồng thì theo chồng… chồng giàu thì Phương mặc áo lụa, nghèo khó thì mặc áo vá chứ sao…. Trong khi đó hai đứa mình đều đậu đại học rồi, tương lai kinh tế chắc sẽ không khó khăn.
– Biết là thế nhưng Phuơng là con gái một, chúng ta không bao giờ tách ra khỏi ba mẹ đựơc đâu…. Hưng thật khó có thể đáp ứng được những yêu cầu cao của giai cấp mà gia đình Phương đang đứng…. Còn bắt Phuơng theo một thằng con trai phong trần rong ruổi thì không thể được, hôm nay Phuơng đang tuổi 18 nên không nghĩ đến, mai kia là một gia đình sẽ không đơn giản đâu.
– Như vậy là anh cố chấp rồi, Anh tự cho rằng Phương sẽ như thế chứ sao anh biết trước Phương ra sao.
– Uh… có lẽ thế, tôi cũng không biết chia tay sao cho đúng, tôi chỉ cố tìm ra một lý do hợp lý nhất để che cái lý do loạn luân của anh em tôi.
– …..Lan Phương ngồi thừ ra, nước mắt lăn dài trên gò má bầu bỉnh trắng hồng của cô gái đang xuân.
– Anh không vượt qua được điều đó… anh xin lỗi, Phương cứ coi như anh là kẻ không ra gì cũng được….. Tôi đứng lên bước đi cố che những giọt nước mắt, nước mắt thằng con trai ít khi chảy, nó chỉ chảy khi người mà mình yêu thương phải đau.