Cave xóm trọ

Gập cuốn sách lại đợi nghe những tiếng lịch kịch quen thuộc, chợt Hoàng nẩy ra một ý táo bạo, hôm nay trời nóng, phòng ngủ chị Hà Anh có cửa sổ phía sau nhà, thế nào cũng mở cho thoáng, tại sao cậu không thử ra đó xem sao, giả sử có không nhìn được gì vì bị che mành thì nghe cũng rõ hơn nhiều so với áp tai vào tường thế này. Nghĩ là làm luôn. Thật nhẹ nhàng Hoàng khép cánh cửa phòng mình lại rồi đi vòng phía đầu hồi nhà bên kia ra phía sau nhà, từ xa Hoàng đã thấy quả nhiên chị Hà Anh mở hết cánh cửa sổ ra cho mát, chỉ có cái rèm cứ bay lất phất vì gió. Hoàng rón rén đi lại gần cái cửa sổ phòng ngủ của chị Hà Anh, đến nơi, cậu ngồi thụp xuống dưới tầm cửa sổ rồi lom khom ngồi lại gần, ngay bên dưới cửa sổ. Bên trong phòng ngủ chị Hà Anh tắt đèn tối um, không có tiếng người nói mà chỉ có tiếng chụt choạp ướt áp liên tục như tiếng động khi một đứa trẻ mút mát ngón tay vậy, quái nhỉ, không biết họ đang làm gì thế nhỉ, Hoàng tự hỏi, nhưng cậu không dám nghển lên nhìn vì cậu biết ở trong phòng tối nhìn ra cửa sổ rất rõ, có bóng người là thấy ngay. Những tiếng chụt choạt vẫn liên tục phát ra, Hoàng nghe tiếng thở phì phò và ậm ự trong cổ họng vẻ khoái trá của một người đàn ông. Rồi một giọng đàn ông khe khẽ nói như xin:
– Thôi … thôi … đủ rồi Hà Anh … em làm anh vọt ra mất ..cho anh nghỉ một lát … rồi đeo bao vào cho anh, anh em mình chơi.
Hoàng đang tò mò không biết họ đang làm gì mà người đàn ông nói như vậy thì cậu nghe thấy tiếng cười khe khẽ quen thuộc của chị Hà Anh và giọng chị nói:
– Xin tuân lệnh … khách hàng là thượng đế … em làm anh vọt ra bây giờ thì anh bắt đền em chết … để em đi bao vào cho anh nhé …lâu không được ăn món xúc xích của anh, cái miệng đó của em nó đang thèm được nuốt anh vào đây này.

Hoàng nghe chị Hà Anh nói mà cậu sững cả người, từ trước đến nay cậu toàn thấy chị ấy nói chuyện đứng đắn chứ đã bao giờ cậu được nghe chị ấy nói những câu cợt nhả như thế đâu, thật là bất ngờ quá. Một lúc sau chắc ở bên trong phòng, chị Hà Anh đã đi xong bao cao su vào cho người đàn ông nọ, Hoàng thấy tiếng sột soạt như hai người đang chuyển tư thế trên giường rồi tiếng chị Hà Anh khe khẽ ỡm ờ:
– Đấy … xin mời anh …

Hoàng thấy chị Hà Anh còn đang rúc rích cười và nói trêu ông khách thì đột nhiên bị cắt đứt bằng một tiếng “hự” đồng thời với tiếng giường bị xô kịch một cái vào tường. Hoàng thầm reo lên, a ông khách đã cắm dưng vật vào chỗ đó của chị Hà Anh rồi. Hoàng không nghe thấy tiếng chị Hà Anh cười đùa nữa mà chỉ nghe tiếng chị ta xuýt xoa và hự đều đều, tiếng thở phì phò thích thú của ông khách. Ngồi dưới bậc cửa sổ nghe trộm mà Hoàng thấy người cậu dậm dật khó tả, những tiếng động do chị Hà Anh làm tình với khách phát ra ngay bên cạnh cậu khiến cậu như phát sốt cả lên. Ông khách có vẻ chơi rất mạnh nên Hoàng nghe thấy chị Hà Anh vừa thở nặng nhọc vừa thì thầm năn nỉ:
– Nhẹ thôi anh … nhẹ thôi cho em nhờ đi … kẻo con bé nhà em nó thức dậy mất.

Ông khách cũng có vẻ nhẹ lại một chút những được một lát lại mạnh lên, ngoài tiếng giường đệm, tiếng thở của hai người, tiếng hự hự của chị Hà Anh, Hoàng còn nghe thấy một tiếng gì đó rất lạ, cứ bót bót khe khẽ như là không khí bị nén hơi bật ra vậy, không biết do cái gì tạo ra nữa. Chừng được một lát thì tự nhiên, ông khách rên lên:
– Ôi … ôi … anh sướng quá.
Đồng thời nhịp điệu tăng hẳn lên một cách cuống quít, chị Hà Anh cũng thở ậm ạch như rất vất vả. Rồi tất cả đột nhiên dừng lại. Im lặng một lát rồi bịch một tiếng như có ai đó buông người xuống giường. Tiếng chị Hà Anh hỏi âu yếm
– Anh… có mệt không anh…
– Mệt … mệt nhưng mà sướng … vợ anh ở nhà đúng là đáng xách dép cho em về khoản này.
Giọng chị Hà Anh dịu dàng:
– Chuyện …. đây là chuyên môn của em mà lại, không bằng mấy bà vợ của các anh ở nhà thì em có mà chết đói.

Hoàng đang lắng nghe hai người thì thầm trò chuyện thì bỗng toạch một cái, một vật gì đó được ném qua cửa sổ ri ngay trước mặt cậu. Tiếng chị Hà Anh:
– Ấy … sao anh lại vứt ra ngoài đấy, mai em lại phi nhặt không mọi người nhìn thấy … để em vứt vào thùng rác cho chứ.
Giọng người đàn ông
– Ôi dào, nhìn thấy thì có làm sao, chắc ở đây ai chả biết em làm công việc này.
Chị Hà Anh nói khe khẽ:
– Biết thì chắc là đều biết cả rồi, em cũng chẳng ngại gì, nhưng mà ở đây thì dù sao em cũng muốn giữ ý với mọi người.

Hoàng khều tay vào cái vật vừa được vứt ra, đó là một cái bao cao su nhờn nhờn, cậu tò mò cầm lên xem, cái bao màu trong nhờ nhờ, ướt nhờn, dài thượt, một đầu chứa đầy thứ nước trắng đục, thứ nước mà khi cậu thủ dâm cậu vẫn thấy nó vọt ra từ dưng vật của cậu, chỉ khác là ông khách này sướng hơn cậu nhiều, được chọc dưng vật vào cái chỗ đó của chị Hà Anh, đến khi sướng mê ly thì mới xuất ra chứ không phi dùng tay như cậu. Nghĩ mà thật tội nghiệp cho bản thân mình, Hoàng thở dài đặt cái bao cao su lại xuống đất kẻo sáng mai chị Hà Anh qua nhặt lại không thấy rồi quay lại phòng mình.

Sau lần đó, cứ thấy chị Hà Anh có khách nam giới đến thăm là Hoàng mò ra sau nấp dưới cửa sổ phòng chị Hà Anh để nghe trộm, nhưng thường thì phòng ngủ chị Hà Anh đóng kín cửa sổ, dù trong có bật đèn cũng không sao tìm được một khe hở nào để nhòm vào, hoặc có mở thì cũng buông mành kín mít, nên cậu cũng chỉ có thể nghe được thôi chứ chịu chết không nhìn được gì cả. Hoàng cứ nghĩ mãi, không biết có cách nào để vừa nghe vừa nhìn được những cảnh đó của chị Hà Anh thì hay quá. Chợt Hoàng nhìn lên phía trên cao tường giữa hai phòng, sát gần trần có mấy cái khe, khi xây nhà chắc để chừa ra cho thoáng, nhưng sau không hiểu sao lại bịt lại.

Biết là chị Hà Anh và con đi vắng, Hoàng hì hục chuyển chỗ cái tủ quần áo từ phía tường bên kia sang tường bên này và chuyển chỗ giường qua bên kia, thế này thì cậu chỉ cần đứng lên cái bàn uống nước là có thể leo lên nóc tủ quần áo, trần nhà cũng thấp, đứng trên nóc tủ là sát trần, khom người là có thể nhòm qua khe đó. Sờ tay thấy khe đã được bít lại bằng cách đặt đứng mấy viên gạch lát mỏng rồi trét xi măng vào kẽ, Hoàng liền nhảy xuống tìm cái dao nhíp nhỏ leo lên khéo léo cậy mạch xi măng từng tý một không để vỡ c viên gạch lớn. Hì hục làm mãi gần tiếng đồng hồ, Hoàng đã cậy được một khe hở rộng chừng hai phân và nằm ngang chừng chục phân. Cậu không dám làm to hơn vì sợ bị bên kia phát hiện, mặc dù ở dưới nhìn lên thì khó mà phát hiện được, nhất là nếu bên phòng Hoàng tắt hết đèn, với lại như thế này đã đủ nhìn bao quát cả phòng chị Hà Anh rồi, vì cái giường đôi chị ta kê sát tường nên từ khe này Hoàng chỉ nhìn được từ nửa giường trở ra, nếu nắm sát trong giường sát tường thì không nhìn được, khe hở ở ngay trên cái dây chăng ri đô chia phòng làm đôi nên từ khe này Hoàng cũng nhìn được trọn vẹn bên phòng khách của chị Hà Anh.

Đây là lần đầu tiên cậu nhìn được vào phía trong phòng ngủ của chị Hà Anh, phía trong này không rộng lắm nhưng đồ đạc gọn gàng xinh xắn, ngoài cái giường đôi rộng rãi kê sát tường còn có một tủ quần áo, một cái kệ nhỏ đầu giường, và một cái bàn trang điểm với tấm gương lớn ở phía đối diện với giường bên tường bên kia. Làm xong cái khe hở bí mật này, Hoàng háo hức chờ đợi đến dịp được sử dụng nó, cậu cầu mong chị Hà Anh sớm đưa khách về nhà cho cậu lần đầu tiên trong đời được chiêm ngưỡng tận mắt cảnh nam nữ làm tình…