Câu chuyện của Lão Hưng

Lão Hưng vào nhà thường sau cơn chấn động mạch máu não, nhưng không chết, lão trở về nhà dưới sự chăm sóc vợ lão. Bà Hưng càng ngày càng đẹp, tuy không bỏ chồng nhưng bà vẫn yêu đời. Ba Tí Củ thì lại mất qua một cơn bạo bịnh. Bà Hân yên tâm sống đời còn lại của mình bên cạnh người tình trẻ.

Tí Củ quét cái lông chim lên âm hộ của mụ Hưng, thân người mụ giựt giựt. Từ trên xuống dưới chân, mụ còn rất đẹp, từ hai đôi vú cho đến bộ phận sinh dục đều bắt mắt khiêu gợi, lần nầy hai cái mu lồn của mụ phồng to không một cộng lông, mụ cạo sạch nhẵn rất quyến rũ mời mọc. Hắn lấy cái lông chim phớt nhẹ nhẹ trên hai núm vú rà rà xuống rốn rồi quét trở lên, cái lối chơi nghịch ngợm làm mụ Hưng thích thú cơn nứng bùng lên, Tí củ tà tà chơi theo ý mình cho đến khi hắn tách nhẹ hai mép âm hộ thấy nước nhờn đã rĩ, hắn cuối xuống dùng lưỡi liếm chung quanh cái háng rộng, len xuống bắp vế, rồi rà lên tới rốn lên dần hai đầu núm vú cương cứng. Mụ Hưng chịu hết nỗi người cứ giựt liên hồi với cái rít trong kẻ răng, cái lưỡi của Tí Củ đi xuống dần cho tới cái khe lồn thì hắn liếm mạnh vào. Trời ơi! Mụ Hưng la lớn quặn mình, Hắn bú mạnh vào họt le thì tiếng vọng từ cửa miệng mụ Hưng tràn ra tan rã vỡ như sóng biển. Lát sau Tí Củ trườn lên miệng hắn hé ra trong miệng mụ Hưng , bà Hưng thè lưỡi nuốt lấy lưỡi hắn ngậm đầy chất dâm của mụ, hắn cong đít đưa cái dương vật tổ bố đâm vào đúng mục tiêu rồi lại từ từ kéo ra, mụ Hưng điên tiết cứ ưỡn theo cho sát. “Phập!” cái nắc mạnh trong âm hô làm mụ Hưng rít lên sau những cái nắc bất tận, mụ chỉ còn biết la: ‘Trời ơi! trời ơi!!!!!”

Cô Lan đang dắt tay bạn gái mình lang thang trong phố.

Đời nhiều khi cũng là mộng mà thôi.