Cấp 2 và những người bạn (Update ngoại truyện)

Mất dạy chỉ giỏi đi phá làng phá xóm” “Cảm ơn chú tôi sẽ về dạy dỗ thằng cu nhà tôi” Nói chuyện xong mẹ nó ra ngoài bảo nó đi về. Nó đi sau mẹ nó trên đường về không ai nói lời nào không khí vô cùng căng thẳng và nóng nực. Mẹ nó về kể hết mọi chuyện cho bố nó nghe. Chả là lý do mà nó bị phát giác là vì buổi chiều hôm mà nó đột nhập vào trong đình ăn trộm ý có ông nào ý trông coi đình thấy bị mất 2 cái Đồng Đồng gì ý thế là ông ấy báo cho Ông Đ rồi ông Đ cho người đi tìm những nhà nào mà mua sắt vụn rồi cũng tìm ra được nhà lão Đoàn dở cái là nó bán sắt vụn ở đây nhiều nên cũng quen nó luôn biết cả tên của nó và bố mẹ nó nữa.

Bố nó nghe xong thì cũng không tỏ vẻ gì là tức giận cho đến khi ăn cơm trưa xong nó đang định bê mâm đi rửa bát thì bố gọi nó vào nhà để mẹ rửa bát. Nó vào nhà thì đã thấy bố nó tay tái cầm 1 sợi dây cao su tay phải cầm một cái roi mây roi này quất vào mông thì phải lên lươn mấy ngày mới hết.

Buổi trưa ngày hôm ấy nó đã bị bố nó tụt quần áo trói vào cột vừa đánh vừa hỏi tội nó khai hết với bố, mẹ nó thì đã đi đâu đó không có ở nhà, và hứa lên hứa xuống là sẽ không bao giờ tái phạm sẽ không bao giờ như thế nữa. Buổi tối ngày hôm đó mẹ dẫn nó ra đình nó vẫn còn thấy đau vì bố nó đánh mạnh qúa đi rất là xót cứ phải dạng rộng chân ra mới đi được.

Nó vào trong đình thì thấy có một bà thầy cúng đang ngồi một mình bên cạnh là các thứ đồ hoa quả cúng bái đã được bày ra gọn gàng hoá ra trưa nay mẹ nó đi ra ngoài là để chuẩn bị đồ lễ rồi còn phải mời thầy cúng nữa. Nó quay sang hỏi mẹ vào đây làm gì thì bà trả lời là Xoá tội Vong Linh gì gì ấy nếu không làm lễ thì sẽ bị Thánh phạt không lấy được vợ.

Nó nghe lời mẹ răm rắp ngồi xuống cạnh bà thầy cúng rồi bà ấy lấy một cái cành nhỏ nhỏ gì ấy nhúng vào cái cốc nước gì gì ấy rồ vẩy vẩy lên người nó xong nói những từ nó không thể hiểu. Nó cảm thấy như mấy pho tượng đang trợn mắt nhìn trằm trằm vào nó nó rùng mình sợ hãi run lên bần bật bầu không khí vô cùng nặng nề.

Nó ôm chặt lấy tay mẹ nước mắt nước mũi chảy tèm lem. Hương khói bốc lên nghi ngút bên ngoài thì tiếng ếch nhái ồm ộp tiếng gió thổ xào xào trên mái nhà khiến nó sợ hãi vô cùng. Một lúc sau không thấy bà thầy cúng nói gì nữa rồi bà ấy nói là đã xong hai mẹ con có thể về rồi khi gần ra đến cửa thì bà thầy nói với mẹ nó: “ Tôi làm lễ cho cháu đến đây có thể nói là tạm ổn các Thánh đã không còn phạt nó nữa nhưng mà cô về phải dậy dỗ nó cho cẩn thận không bao giờ xảy ra chuyện như này thêm bất cứ một lần nào nữa không là sẽ phải hối hận cả đời”. Mẹ nó nghe xong thì cảm ơn bà thầy cúng rối rít.

Đêm hôm đó về nhà ngủ nó đã mơ thấy một giấc mơ kỳ quái, nó bị lạc vào trong một khu rừng nó đi mãi đi mãi mà không thấy lối ra rồi bất chợt mặt đất rung chuyển những vết nứt dưới lòng đất càng ngày càng to khiến nó trao đảo đứng không vững và nó đã bị trượt chân ngã xuống vết nứt đó chợt thấy có một bàn tay thô ráp chụp lấy bàn tay nó kéo nó lên khỏi mặt đất nó ngước nhìn lên khuôn mặt của người đã cứu nó một hình ảnh rất quen thuộc đó chính là bố của nó nở một nụ cười với nó rồi nói “

Hãy quay đầu khi còn chưa muộn con à” nói xong thì bố nó bỏ tay nó ra và đi về một hướng nó chạy theo luôn mồm Bố ơi Bố ơi nhưng càng chạy nó càng bị bỏ xa lại phiá sau rồi bố nó biến mất trong khu rừng nó vấp phải cái rễ cây và bị ngã dúi dụi xuống đất. Giật mình tỉnh giấc hoá ra là nó mơ thấy ác mộng trời lúc này cũng đã sáng nó thấy bố mẹ đang ở dưới bếp người thì rang cơm người thì nấu cám.

Bất chợt trên môi nó nở một nụ cười phải rồi nó Đã biết mình sai rất nhiều nó là một thằng con hư đốn đã khiến cho bố mẹ nó buồn rất nhiều vì thế nó đã quyết định từ bỏ mọi cám dỗ từ bỏ mọi lời rủ đi chơi nó sẽ làm một đứa con ngoan không để phụ lòng bố mẹ bất cứ lần nào nữa. Sau cái vụ đó thì cả làng đi đâu ai cũng biết đến nó bạn bè thì có đứa biết đứa không nó cũng ngại lắm nhưng mà cũng kệ thôi dù gì thì chuyện cũng xảy ra rồi may mà nhà trường cũng không nhắc gì đến nữa.

Những ngày tháng học trò vẫn tiếp diễn như một quy luật ban ngày đi học tối ở nhà làm bài tập nó cũng ít đi chơi hẳn có thì cũng chỉ sang nhà thằng L giúp nhà nó vài việc lặt vặt mà thôi.

LỜI KẾT: Có lẽ câu chuyện nên kết thúc tại đây thôi tuy không được dài nhưng nó cũng là một qúa khứ không đáng nhớ của mình xin lỗi vì chưa xin phép ai hết mà đã đưa lên chuyện mong các bạn thông cảm Các Bạn Của Tôi. À phải rồi ít ra nó cũng phải có một cái tên chứ nhỉ và nó sẽ là hồi ức: “Cấp 2 và những người bạn”

— Hết —

Phần 4

Ngoại truyện

Vụ tai nạn của thằng bạn.
Tôi vẫn còn nhớ cái ngày mà thằng Đ bạn tôi nó bị tai nạn là buổi tối lúc 20h15p ngày 2 – 3 – 2015, khi đó tôi và thằng T đang ngồi ở trong Đình xem phim.

Tôi: Mày có biết phim gì hay không, tải về xem đi.

T: Ờ tải Gozilla đi, phim mới ra có vẻ hay.

Tôi: Ừ tao đang tìm đây rồi nhưng mạng lag lắm mày ơi.

T: Mày dùng cái phần mềm TubeMATE mà tải cho nhanh.

Tôi: Ừ vậy để tao tải.

Tôi và thằng T đang mải xem bộ phim mới tải về thì đột nhiên bên ngoài đường có rất nhiều xe chạy qua tôi cũng chỉ nghe thấy vài câu như ” Nhanh lên có tai nạn kìa ” Tôi và thằng T đứng dậy ngó xem đang xảy ra chuyện gì.

Tôi: Hình như có thằng nào bị ngã xe đấy tao nghe loáng thoáng vậy.

T: Tao với mày thử ra xem có chuyện gì.

Tôi và nó đi ra khỏi cổng đình thì thấy phía trên Cổng Tây có rất nhiều xe máy và tiếng người to nhỏ ở đấy. Vì tò mò tôi liền chạy một phát ra khu vực đông người đó xem có chuyện gì. Đến nơi tôi mới hỏi một người đàn ông gần đó.

Tôi: Chú ơi cho cháu hỏi ở đây xảy ra chuyện gì thế ạ.

Chú: Có mấy thằng thanh niên đi xe máy húc đổ tường nhà người ta kia kìa.

Tôi: Thế bọn nó có bị làm sao không vậy chú.

Chú: Có 3 thằng đi trên một xe, mẹ mấy thằng thanh niên nốc riệu vào phóng bạt mạng chắc cũng bị nặng lắm đấy đâm đổ tường cơ mà.

Lúc đấy thật sự tôi cũng sợ không dám lại gần xem là ai bị tai nạn chợt tôi giật nảy mình khi thấy Bố thằng Đ khuôn mặt đẫm nước mắt ngồi bệt ở bên đường luôn miện “Con ơi Con ơi.”

Không lẽ là thằng Đ bị tai nạn sao. Tôi liền đi ra hiện trường vụ tai nạn thì không thấy gì hết ngoài đống gạch đổ vỡ ra và cái xe wave alpha màu xanh đã bị nát hết phần đầu xe và một ít máu còn chưa kịp khô. Thì ra trong lúc đang nói chuyện với ông chú kia thì mấy thanh niên đã đưa 3 người kia ra Trạm y tế xã từ bao giờ rồi. Tôi liền chạy về nhà với sự lo lắng tột độ, lo cho thằng bạn không biết nó có bị nặng không.

Về đến nhà tôi liền lấy chiếc xe đạp rồi gọi điện cho thằng T xem nó đang ở đâu nó bảo đang ở Ngã ba, tôi liền phóng xe ra rồi 2 thằng chở nhau lên Trạm y tế xã. Lúc này ở Trạm rất là đông người lần đầu tiên tôi thấy ở đây đông đến vậy. Tôi tiến gần đến một đám người nhìn rất quen hoá ra cũng là mấy thằng bạn tôi có cả mấy đứa ở làng khác nữa. Tôi quay sang hỏi thằng Đa đang nói chuyện với mấy đứa làng khác.

Tôi: Thằng Đ có làm sao không mày. Có những ai bị vậy.

Đa: Còn anh T với cả thằng Q nữa nhưng mà thằng Đ bị nặng nhất 2 người kia thì bị nhẹ hơn.

Tôi: Đi vào xem bọn nó sao rồi mày ở ngoài này tao lo quá.

Đa: Từ từ… đợi thêm tí nữa đã y tá người ta đang băng bó.

Tôi đứng ngoài đợi với đám bạn khoảng 10p rồi cùng vào lúc này cũng 21h rồi. Lúc đi đến gần phòng cấp cứu thì tôi có nghe rất rõ tiếng khóc của bố mẹ thằng Đ tôi nghe mà ruột gan cũng co hết lại. Bước vào trong phòng đập vào mắt tôi là hình ảnh thằng Đ đang nằm trên giường mặt mũi thì xây xát, vẫn đang bất tỉnh, dường như tôi không còn nhận ra nó nữa, các bạn có thể tưởng tượng khuôn mặt nó giống như một Zombie đang trong giai đoạn thối rữa, tay thì bị gãy trên người có rất nhiều máu.