Bé Gái Bán Vé Số

Nó lại liếc cọc vé số với đi mấy tờ nữa bớt đi. Nuốt nước miếng, nó thầm nghĩ, quả thật không đau, không hề hấn gì. Chỉ là sợ thôi. Nó tự trấn an. Nghĩ tới cọc vé số chiều nay bán sạch, nó bình tĩnh lại …
– Vậy … thích làm nghề gì sau này – gã hỏi tiếp, thử đặt bàn tay lên bụng con bé. Nó hơi thỏm về sau, nhưng vẫn đáp:

– Dạ, nghề gì mà không cực là được.
– Mà được … sướng … – gã nói tới đó định nói bậy thì chợt ngưng, rồi chuyển hướng – sướng … theo kiểu con nhà giàu phải hông ?
– Ừ – nó đáp. Trong khi bàn tay của gã đã trượt sang đùi bên phải của nó. Hễ đi tới đâu là nó thấy ấm tới đó. Nó cũng bớt run và quen quen với sự sờ mó của gã đàn ông.
– Cân nặng bao nhiêu … sao ốm vậy – gã vừa bóp đùi vừa vờ nói chuyện
– Dạ không biết … 25 ký hông biết phải hông ?
– Chắc vậy … Thấy ốm chắc ăn ít ….
– Dạ, con quen ăn ít rồi.

Gã tiếp tục mân mê cả hai cặp đùi con bé. Lúc bên phải lúc bên trái. Nhìn từ trên, gã thấy lờ mờ da thịt con bé lẫn trong lớp vải mỏng và ướt.
Gã muốn ướm vô giữa ghê, nhưng chưa biết làm sao cho con bé khỏi sợ. Gã nghĩ và đưa tay lấy luôn hai ba tờ vé số đặt chồng lên tiếp. Tay kia gã lại nhích vô trong.

Đương nhiên, “có qua có lại”, con bé không phản ứng gì khi bàn tay gã đã gần sát vô bẹn mình. Nó nhìn cọc vé số vơi đi thì thích lắm.

Vừa khi lèn vô gần giữa hai đùi con bé, gã đàn ông bắt đầu ngọ ngoẹ năm ngón tay, nhất là ba ngón giữa gã mơn trớn như đang vuốt một con mèo. Hơi thở gã bắt đầu trở nặng hơn. Gã cũng sợ lắm, sợ ai đó vô tình bước vô thấy gã đang làm cái điều sằn bậy thì chết, nên đôi mắt gã cứ láo lia, cảnh giác.

Ngoài kia, mưa rơi bắt giảm. Bà chủ quán vốn nhiều chuyện nên cứ râm ran với bà bạn, mà bên trong này gã vẫn còn nghe tiếng ồn.
May thay, quán cũng vắng vẻ như đồng tình cho cái “âm mưu đen tối” của gã. Gã hít một hơi dài cố lấy bình tĩnh, vì gã biết gã mà không bình tĩnh thì chẳng “làm ăn” gì được.
Khi gã đã định được tâm, liền hỏi đại một câu bâng quơ với con bé:
– Hông biết chừng nào tạnh.
– Hông biết … !- con bé đáp.

Gã lại nhìn đồng hồ, nhìn ngoài kia, nhìn chung quanh, nhưng không dám nhìn con bé, có lẽ vì một sự mặc cảm tội lỗi nào đó, vì lương tâm cắn rứt chăng, nhưng lương tâm hiện tại sao cản nổi cơn dâm dục ? …

Gã run run ướm tay đại vô “chỗ kín” con bé. (Truyện từ Cõi Thiên Thai) Tay kia lão hốt đại năm bảy tấm vé số một cách vụng về, như muốn che đậy sự lúng túng của gã. Rồi cứ thế, gã để im bàn tay như vậy ở giữa đùi con bé, đồng thời hít một hơi dài trấn tĩnh.

Con bé vừa bị chạm vô “chỗ kín” cũng giựt mình, dù cho nó cũng biết “mục tiêu” của bàn tay ấy rồi sẽ đi về đâu. Nhưng lần đầu tiên trong đời nó bị người ta sờ mó chỗ kín, nó âu sợ điếng hồn.

Nó định đứng lên, cầm cọc vé số còn lại … bỏ về cho xong, lỗ bao nhiêu kệ bấy nhiêu. Nhưng rồi bàn tay nằm im giữa đùi nó làm cho nó phân vân. Nếu ông ta chỉ để vậy thôi thì cũng không sao.

Nó bèn lấy tay để hờ trên bụng như muốn chặn gã đàn ông nếu như gã có ý tiến xa hơn. Nhưng gã đàn ông không tiến xa hơn mà lại nhích tay lên định nắm lấy tay nó.

Nó bỗng thấy hơi sợ nên rút lên, để xuống bên hông.
Gã đàn ông lại nhích xuống chỗ cũ, múm năm đầu ngón tay lại chụm lên “chỗ kín” con bé. Con bé lại run lên, trán lấm tấm mồ hôi. Môi nó bậm chắc như muốn la lớn mà chẳng dám la.

Gã đàn ông lại bốc lên một tờ vé. Cử chỉ của gã thật chậm rãi như cố tình kéo thời gian ra dài hơn. Con bé cũng rán kiên nhẫn nhìn theo cọc vé của nó mỏng dần.

Gã đàn ông biết thời gian không còn bao nhiêu nên bắt đầu cho bàn tay phải hoạt động. Gã xoa theo chiều kim đồng hô, như mơn trớn, như nắn nót, nhàu nhàu phần kín con bé.

Gã muốn cảm giác cái da thịt mịn màng, mềm mại thật bé tí trong bàn tay thô sạm nên gã vuốt ve ba ngón tay giữa. Có lúc gã moi móc xuống phía dưới, có lúc gã dùng hai ngón tẹt ra hai bên, còn ngón giữa gã xoa xoa.
Lúc này gã vẫn chưa dám nhìn con bé, nhưng trí óc gã đã tưởng tượng ra khuôn mặt con bé nhăn nhăn, khó chịu.

Bên tai, gã nghe tiếng thở hì hà của nó. Cả hai chân nó bây giờ kẹp cứng bàn tay gã, có ý chống cự. Nhưng gã dường như mặc kệ. Gã nong hai bên vách đùi nó và tiếp tục.

– Chú … chú ! – con bé hoảng quá la lên.
– Nếu ráng … mua dùm hết mà ! – Gã hào hển, chiêu dụ.
– Con thấy hông … hông – nó định nói không cần thiết
– Bây giờ chú mua … gần hết rồi … hông thấy sao.
Con bé lại nhìn cọc vé quả nhiên chỉ còn lại một phần ba. Nó nuốt nước miếng bấm bụng.
Gã đàn ông thấy mòi con bé đồng ý, bèn tiếp tục làm. Nhưng táo bạo hơn, gã nhích tay lên lưng quần con bé, lòn mấy ngón vô trong, rồi dừng lại.

Con bé vặn vẹo chống cự yếu ớt nhìn từng tờ vé số đặt qua bên nọ. Gã đàn ông liếc nhìn phản ứng con bé. Vẫn êm. Gã bắt đầu bò mấy đầu ngón tay xuống duới. Lần đầu tiên, gã chạm lên vùng mu láng bóc, mịn trơn. Gã gần như lịm đi vì sướng với cảm giác sờ l…

Dương vật gã bây giờ đã căng cứng hết mức, gần như quá tù túng trong cái quần lót chật hẹp.
Gã sửa tướng lại cho thẳng. Con bé vẫn ngồi im, sốt ruột. Những tờ vé tiếp tục lờ mờ vơi đi trong ánh mắt nó. Đầu óc nó trống rỗng. Miệng nó không đắng. Bàn chân nó lạnh một cách lạ lùng.

Gã đàn ông bây giờ gần như đã thỏa mãn cái thị hiếu dâm dục của mình. Gã muốn giành thời gian còn lại hưởng thụ cái gò mu nhỏ nhắn ấy. Nhưng tiếc thay cho gã, tờ vé cuối cùng cũng bị gã nhấc lên. Vậy là toàn bộ gã mua sạch, trong vòng hai phút ngắn ngủi.

Cặp mắt con bé bỗng sáng lên. Không biết tại vì nó đã bán hết đống vé hay tại vì nó khỏi còn chịu đựng bàn tay gã đang làm nhục nó.
– Cám mơn chú … chú mua hết cho con. Tổng cộng 103 vé – Con bé bỗng lên tiếng xóa tan bầu không khí căng thẳng.

Rõ ràng nó đã đếm đi đếm lại mới biết bao nhiêu tờ vé còn. Gã đàn ông có vẻ hơi tiếc nuối vì “cuộc vui” của gã đã chấm dứt. Gã muốn dụ con bé thêm nữa nhưng chưa biết làm sao.

Rút tay ra khỏi quần con bé, gã moi trong túi ra một xấp tiền. Đa số là dollars Mỹ và một số tiền Việt. Gã lẩm nhẫm rồi rút đưa cho con bé tiền, đưa luôn cả tiền dư. Con bé vọt miệng:
– Con không biết xài tiền nước ngoài.
– Tiền Mỹ !? – gã chỉ tiền như chắc rằng là vậy.
– Con biết tiền Mỹ … có thấy, nhưng con hông biết đổi.
– Đổi ở tiệm vàng. $1 …. $18 ngàn. Bây giờ đưa như vậy là đủ … hông gạt đâu.

Con bé ngơ ngác nhìn người đàn ông ăn mặc sang trọng một lần nữa. Nó đoán rằng gã sẽ không gạt nó đâu. Và nó biết chắc đó là tiền Mỹ nữa vì chị nó có cho nó coi qua rất nhiều lần. Tờ $50 đô, 100 đô đang nằm ràng ràng trước mặt nó sao mà hấp dẫn quá.
– Vậy thôi cũng được … cám mơn chú nhiều – Nó đưa tay cầm rồi định đứng dậy bỏ đi.
– Nhưng như vậy … – gã đàn ông nắm lấy tay con bé.
Gã nói tiếp:

– Số tiền còn lại đây sẽ đưa hết … nếu như … tiếp tục ngồi đây.
Con bé nghe đến đây thì lúng túng chưa biết tính sao. Chuyện vừa rồi, đối với nó quả thật là một cực hình. Nó không thể kéo dài hơn nữa. Nhưng trời ơi số tiền này lớn quá. Nó biết nếu đổi hết ra tiền Việt nó có thể khỏi phải đi bán vé số một năm. 3, 4 triệu đồng lận chứ. Thiệt quá nhiều đối với nó.

Đang phân vân, thì nó bị gã đàn ông kéo nó ngồi xuống. Nó duỗi tay, cọ quẹt tỏ vẻ miễn cưỡng. Nhưng rồi nó vẫn ngồi xuống.
Gã đàn ông thấy nó ngồi xuống thì buông tay. Gã xếp lại hai tờ $50, $100 cho ngay ngắn, rồi đặt trước mặt con bé.
– Nếu chịu … thì hai tờ này sẽ … nằm luôn trong đây – Vừa nói gã vừa đưa tay vô cạp quần con bé.