Anh chàng yếu sinh lý

– Anh đang nói đến cái gì đấy ạ. Em bắt đầu nhận ra rồi thì phải.

– Xúc xích. Chắc em sẽ thích lắm.

– Em không thích đâu. Anh xấu lắm.

Chúng tôi vào nhà, khuôn mặt em có chút lo lắng, một chút hồi hộp như chờ đón điều gì đó mà chính em cũng không hiểu rõ. Từ ngoài cửa tôi ôm em và đi như 2 con cua lần mò vào nhà tắm. Tôi và em 2 đôi môi không rời nhau một giây phút. Khi chạm cửa. Em bảo:

– Để em vào tắm trước.

– Anh muốn tắm cùng em.

– Em đã từng thấy có lần bố và mẹ tắm cùng nhau. Thế cũng được ạ.

Em nhẹ nhàng đồng ý tấ cả những điều tôi muốn không chút lo lắng, không chút sợ hãi, không chút e rè. Điều đó làm tôi có cảm giác chút trống vắng. Trong giây lát tôi không muốn tiếp tục nữa. Tôi muốn giữ lại điều này để tôi và em tiếp tục yêu nhau thật đẹp. Tôi có chút linh cảm gì đó không đúng. Nhưng bản năng của đàn ông bảo tôi tiếp tục. Và tôi tiếp tục không chút đắn đo. Nước không thật ấm lắm, ngoài trời mưa phùn nhẹ.

Tôi đứng sau lưng em, xoa dầu cho em trước. Bàn tay tôi đưa nhẹ lên từng cm trên làn da mềm mại của em. Tôi lần lượt vuốt quanh cổ, xoa lên đôi bồng đào, nắn vuốt một lát trong hơi thở nhẹ nhàng của cả 2 đứa. Dòng nước vẫn chảy trên vai của cả hai. Em quay người và hôn tôi. Hôm nay dường như em chủ động hơn nhiều thì phải. Rồi khi đôi môi tạm xa, tôi quỳ một gối rồi xoa dầu lên bụng cặp đùi non, đôi chân trắng trẻo. Tôi đưa bàn tay lướt qua cô bé của em. Chất nhờn là của em chứ không phải dầu tắm. Tôi vuốt nhẹ qua đó, em nhìn tôi rồi lại ôm lấy hôn tôi. Đến lượt em, em cũng làm vậy, em cầm xà phòng xoa đều trên người tôi. Tôi chỉ đứng trôn chân tận hưởng cảm giác như một đứa bé được mẹ tắm cho nhưng sao… Thật lạ tôi thấy gượng gạo lắm. Hai đứa lau cho nhau xong tôi đưa tay em cầm vào thằng cu. Em không phản kháng gì cả, em cầm lấy nó vuốt ve nhẹ. Nó cũng hơi hơi cứng. Thế rồi tôi bế em đi qua cánh cửa. Hôm nay em nặng thế hay tôi mệt mỏi. Bước chân không thật vững nhưng tôi vẫn đã đưa em nằm nhẹ lên giường. Tôi bắt đầu nằm chồm lên em rồi muốn cho nó vào ngay. Em bảo:

– Anh đeo bao vào đi.

– Em đeo cho anh nhé. Tôi nằm xuống chờ đợi em lấy chiếc bao rồi bọc vào thằng cu. Tự nhiên nó sợ. Nó mềm nhũn. Em vẫn chưa biết xử lý ra làm sao. Từ trước đến nay em đâu có ý niệm gì về điều đó.

– Anh nghĩ em phải hôn nó thôi, kích thích cho anh. Nó không còn bị kích thích nữa rồi. Chắc là anh không dùng được bao mất.

Em cố gắng bọc cái bao vào cái vật mềm nhũn đấy rồi không nói gì cả, em cúi đầu hôn lên thằng cu đã bọc bao. Em ngậm nó vào miệng. Vẫn không được.

– Anh sợ là phải tháo bao ra thôi.

Em tháo ra và bắt đầu ngậm. Tôi bắt đầu bị kích thích, nó cuối cùng cũng đã lên mặc dù không như tôi mong muốn. Thằng nhỏ của tôi sao nó nhỏ vậy. Tôi thấy thường phải 11cm mà nó có to nhất cũng chỉ được 8 mà thôi. Rồi em lại bọc lại cái bao vào thằng nhỏ. Nó lại mềm đi. Thật là khủng khiếp. Tôi kéo em về phía tôi bỏ mặc thằng nhỏ với cái bao kì cục nhăn nheo. Tôi ôm lấy em.

– Anh không được rồi.

– Em không biết làm thế nào cả.

– Thôi, kệ nó đi em ạ.

Hai cơ thể lại ôm chặt lấy nhau. Tôi và em nói chuyện về tương lai. Hồi khi còn yêu tôi đã từng hỏi em về chuyện này. Tôi bảo em có thể tôi vô sinh. Khi đó tôi chưa có tiền nên bảo em khi nào tôi có tiền tôi sẽ đi. Tôi không muốn người thân, gia đình biết chuyện này.

– Hình như đúng là anh không được như đàn ông bình thường em à. Anh sợ anh sẽ bị vô sinh.

– Không sao đâu ạ. Chuyện này chưa chắc chắn mà. Anh đi khám bác sĩ đi.

– Uhm. Chắc là phải thế thôi. Nếu em yêu anh mà không được đẻ con thì sao. Tôi hỏi lại em

– Em không biết. Chúng mình sẽ có con nuôi. Chỉ cần anh yêu em là được rồi.

– Anh buồn lắm.

– Anh đừng suy nghĩ nữa.

Em chủ động hôn tôi và lại nằm trên vai tôi như mọi khi. Mắt tôi nhìn chăm chăm lên trần nhà. Em ôm lấy tôi nhắm mắt không nói gì cả. Tôi ngủ thiếp đi lúc nào không biết. Chợt em dậy làm tôi khẽ tỉnh giấc, tôi vẫn nằm đó, đôi mắt vẫn nhắm hờ giả vờ ngủ. Tôi thấy em đi vào nhà tắm. Một lát sau em quay ra. Em vẫn như vậy không mặc đồ. Em cầm điện thoại nhìn xem bây giờ đã là mấy giờ. Đi lại gần tôi. Tôi kéo tay em làm văng chiếc điện thoại lên giường. Tôi như con thú lao vào em kéo hai chân em ra. Em vẫn không nói gì im lặng chờ đợi. Tôi lướt thằng nhỏ lên đám lông của em. Nó lớn lên rồi. Rồi nó lớn lên thật. Tôi đưa được vào cô bé của em. Tiếng ẹp ẹp của 2 mảng thịt đập vào nhau trong nước nhờn của em làm tôi chợt liên tưởng đến phim tôi đã xem. Tôi vẫn làm thế. Mắt em vẫn nhắm. Thằng nhỏ đã vào hết khẳ năng rồi. Tôi nhìn nó lại mềm nhũn, vừa rồi nó chắc lên được tầm 6 7 gì đó. Tôi hỏi:

– Em có bị đau không.

– Em không ạ.

Thật sự thằng nhỏ của tôi là quá bé so với khoảng trống trong người em. Trong giây phút đó tôi cảm nhận được thằng nhỏ của tôi cũng đã có sự kích thích. Nó phun ra một dòng tinh dịch ra ngoài của em và chảy xuống đệm nhưng không có chút tinh trùng nào. Sau đó em tự nhiên mỉm cười. Em bảo:

– Anh vẫn có nhiều hy vọng đấy chứ. Em nghĩ chắc không sao đâu. Chắc tại vừa rồi em chưa làm anh thấy thích.

– Anh vẫn buồn lắm.

– Em cảm thấy có dòng gì đó chảy ở đấy mà.

– Uhm. Chắc anh vẫn có hy vọng

Em vẫn bảo tôi mua thuốc tránh thai khẩn cấp, vì em vẫn sợ nhỡ đâu có con thật. Lúc đó tôi đâu có dùng bao.

Vài ngày sau tôi gần như thức trắng mỗi đêm. Tâm trạng thật khủng khiếp. Tôi và em vẫn nói chuyện bình thường. Nhưng đến một ngày. Tôi hối hận vì đã trải lòng với em vào ngày đó. Hôm đó tôi và em nói chuyện rất lâu. Tôi nói rằng tôi luôn thấy tình cảm của chúng tôi thiếu một điều gì đó mà tôi chưa thể nhận ra được. Tôi nói rằng tôi thấy quá có lỗi khi đưa em vào thế giới đen tối của tôi. Em đã quá trong sáng còn tôi thì đã đen tối mất rồi. Tôi nói rằng có lẽ tôi không yêu em nhiều như em đã yêu tôi. Tôi nói rằng tôi cảm thấy phân vân về tình yêu và tình dục đối với em. Tôi nói rằng tôi luôn mong muốn có một tình yêu đích thực. Trong sáng và hạnh phúc …

Khi đó em vẫn đón nhận bình thường rồi vài ngày sau em bảo với tôi là em càng nghĩ thì càng hiểu ra được nhiều điều. Tôi và em đi đến một quyết định. Chúng tôi sẽ là 2 người anh em đặc biệt. Sau này em thi đỗ rồi sẽ nghĩ tiếp, bây giờ em không muốn nghĩ gì cả. Thời gian vừa qua em đã bỏ bê học hành rất nhiều. Em không muốn thế này. Và thế là tôi và em đã tan vỡ. Tôi muốn em quay trở lại nhưng tất cả đã quá muộn rồi.

Từ ngày đó, tôi và em vẫn nhắn tin hàng ngày nhưng không có chút nào về tình yêu và tình dục nữa. Tôi trở về với cuộc sống ngày xưa khi không có em. Cô đơn, và bây giờ là hối hận vì những gì đã qua.